Tình Yêu Quan Trọng Đến Vậy Sao

Chương 1

Chương 1:

 

[BOOK]K Bách Linh nm trên giường, va chóng mt li đau đu nhưng không có cm giác nóng đâu, cũng không biết bn thân có b cm lnh không mà ch cm thy khó chu trong người. Cô nhm mt mun ng thng đến sáng hôm sau nhưng cui cùng nm my tiếng vn không tài nào vào gic ni, cm giác này khiến cô qun qui mun ng cũng không được, tinh thn mt mi rũ rượi chng mun đng tay đng chân. Đt nhiên cười ra tiếng, cm thy tình hung hin ti có chút ging vi cuc sng ca mình, tiến không được lùi không xong, ai cũng bo cô nên sng tt sng khe và cô cũng nghĩ như thế, nhưng ri cô vn rơi vào hoàn cnh mà chính bn thân còn ghét b đó thôi, khóc cũng ch khóc ni.

 

Bên ngoài dn buông xung màn đêm, bu tri vn chưa nhum màu đen ti hoàn toàn nên gi này là còn sm, giương mt nhìn ra thy loang l nhng bóng đen, đó là ca tán cây trong sân, phòng bên trong mt khong ti như mc, mi th m o khiến cô nhìn không rõ, cô khát, mun ung nước, cô bt dy, vì đt nhiên dùng lc nên chóng mt vì thế li đành nm xung.

 

K Bách Linh, mày ng đi, ng cho sâu, khi dy thì mi vic s n thôi, cô t lp đi lp li vi mình rng dù gì cũng s không khó chu như bây gi. Nhưng cuc sng mà, nếu ch cn ng mt gic ri sau đó có n đnh li không, có th bt đu mt ngày mi mt cách thun li sao? Cô mun bt khóc li không mt ai lng nghe lòng mình, m nói cô đã ln ri nên phi hiu được ch đng ca mình, người mà nghe cô tâm s, chng l cô li tìm Giang Dch Sâm..

 

Cô vi tay mun bt đèn, vì môi đã khô khc nên cô tht s cn mt cc nước.

 

Bt ng ca phòng b đá văng ra, Giang Dch Sâm hm hm đi vào, n cch vào công tc trong phòng đã sáng lên, hn nhìn người nm trên giường, ánh mt lnh lùng, “Cô nói cô không khe mà? B dáng yếu đui thoi thóp như sp chết ca cô đây tôi thy vn còn tt đy.” Hn nhìn cô gái tóc tai bù xù nm đó, cm thy mái tóc đó rt dơ còn thy được vài ch bết li, khí sc cũng cc k kém, đôi mt mt mi u xìu, trông như này đi quay phim ma không cn hóa trang còn được.

 

“Giang Dch Sâm, em đang tht s không n.” Thy hn ging như gp được cu tinh, bình thường hn làm đến 7 gi ti mi v nên cô không mun làm phin gi cho hn nói mình không khe, lúc yếu đui thì yêu cu được h thp rt nhiu. Khi m ming nói chuyn cô có cm giác rt rõ ràng trên môi mình đau như ct, “Anh rót giúp em mt cc nước vi.”

 

Khóe môi Giang Dch Sâm cong lên, dáng v cười không l răng như đang bn ct, hn cm cái ly thy tinh trong phòng cô lên ri đi ra ngoài. Cái ly đó khi trước cô tn kha khá công sc đ mua được, đi vi cô thì nó va có thiết kế đc đáo li t m đc bit, lúc hn chê bai ghét b còn b cô kht mũi nói là người không biết thưởng thc. Giang Dch Sâm cm ly đến ch máy lc nước, n vào nút nước lnh cũng không thèm đ thêm nước nóng, xong ri thì bước nhanh lên lu.

 

K Bách Linh nghe được tiếng bước chân nên cô mun gượng mình ngi dy, hin ti c người ch nào cũng không khe. Giang Dch Sâm bước vào đưa ly nước đến trước mt cô, khi cô vươn tay ly thì hn bt ng th ra, ly thy tinh rt xung nn nhà to ra tiếng choang bén nhn, nước và nhng mnh thy tinh la lit nm đó. Giang Dch Sâm khoanh tay, v mt châm biếm, “Cũng là do cô vô dng thôi, mi cái ly cũng làm rt. K Bách Linh cô t nói xem, bn thân cô có ch nào có ích không?”

 

Cô nhìn thng hn mun làm ra ánh mt sc bén, nhưng ngược li bây gi cô ch khác gì người bng giy yếu t, ch cn b đy nh mt cái là cô đã ngã không đng ni, “Giang Dch Sâm, anh làm sao có th..”

 

“Có th đi x vi cô như vy? Ti sao li làm vy vi cô?” Hn th tay xung, làm b nghe không rõ ngoáy l tai, “Có my câu này mà cô c nói mãi tôi nghe ti chán ri, đi câu nào khác được không?”

 

Cô nhm mt li, khóe mt hng hng, nước mt như sp trào ra.

 

Biu cm này ca cô khiến hn lp tc ni gin, “K Bách Linh cô ngoi tr chiêu này thì còn gì na? Khóc khóc khóc, toàn là làm b làm tch, tôi chưa thy ai c h đng ti đã khóc ngay, tôi đây mù mi coi trng cô..” Hn nh ti người ph n này là người mà hn st đu m trán mi có được, tht s mun t chi bn thân b bnh mà, cô ta ưu đim không có, khuyết đim li đy ra, còn xinh đp, ra ngoài còn không thy đâu đâu cũng là người đp à, lúc đó chc chn là hn b qu ma nhp ri.

 

K Bách Linh cn môi không mun rơi git nước mt nào, cô bây gi không có cái gì, nht quyết cũng không đ mt luôn lòng t tôn.

 

“Nghĩ li có v tôi nhm ri, vì tr khóc ra cô vn còn nhiu tài năng lm ch, đc bit là hay mách lo.. Cm giác thưa kin k l vi cha m tôi có sng khoái không?” Hn nhướng mày, nhìn b dáng mc đ ng lôi thôi lếch thếch khiến hn tht không va mt, hn tiến lên nm c áo cô, “K Bách Linh, con m nó tôi cnh cáo cô đng qun chuyn ca tôi, tôi vi tr lý gn gũi thân thiết hay m ám thế nào, dù tôi lên giường vi em y thì cũng không đến lượt cô lo. Tôi nói cho cô biết, cô còn không xng so vi em y, người ta trưởng thành hơn cô bao nhiêu, gii giang bao nhiêu, còn cô không là gì c. Biết điu thì ăn din cho bn thân xinh đp vào nếu va ý thì tôi đ cho Giang Thiếu phu nhân li thêm my ngày, còn không thì cút xéo!”

 

Hn th tay ra, cô lp tc ngã xung giường, “Giang Dch Sâm, anh đ khn.”

 

“Cô nên cm thy may mn khi gp mt thng khn như tôi vì cô cũng ch có gì, nếu cô dám báo li cha m tôi và nhúng tay vào vic ca tôi thì c nhà cô chun b khóc lóc ôi đi!” Hn b li mt câu, sa sang li c áo ri đi ra.

 

Đi ti ca, hn nghe được tiếng khóc trong, cm thy phin phc. Anh em ca hn nói không sai mà, người ph n này ch có v ngoài xinh đp nhìn nhiu cũng ngán ngm, vn là người có năng lc vn tt hơn, không hiu làm sao lúc đó hn li chn người ph n này, không nghe ai khuyên bo, tr thành người lp gia đình sm nht trong đám bn, bây gi nghĩ li đúng là ngu đn, loi đàn bà như K Bách Linh đưa hn chơi hn còn ngi phin. Càng nghĩ càng bc, hôn nhân kiu này cũng không th tùy tin mà b được.

 

Giang Dch Sâm ra ca, lên chiếc xe th thao đang đ ngoài, lúc chm vào tay lái lin cm thy toàn thân thoi mái, hn thích cm giác t do như thế này, hn nhanh chóng đp chân ga, chiếc xe lp tc phóng như bay. Hn có hn vi đám bn, bây gi ti đó cũng va kp gi, hn cc k t tin vi ch s thông minh ca mình, lúc trước khi mua nhà hn không chn my căn ngoi thành mà là ch không cách trung thâm thành ph quá xa này đây, va hay khi đó K Bách Linh cũng thích kiu bit th nh nên người gii thiu lp tc nói bit th tt ch nào.

 

Nhc đến K Bách Linh là sc mt hn đã không đp, tt nht là không nên lãng phí thi gian v xem cô ta làm gì. Ch biết khóc ri gi v yếu đui, không biết lúc mách lo vi cha m hn có như vy không na? Đã ln thế mà còn gi b như hc sinh tiu hc đi k l sau lưng, Giang Dch Sâm hn khinh thường nht loi người ném đá giu tay mà cô ta li làm trò đó.

 

Giang Dch Sâm dng xe trước “Đêm khuya sao tri” (note: Ch tên này em đ nguyên ),  va xung xe đã thy Trn Tư K, lúc di làm thì Trn Tư K ăn mc kín đáo chuyên nghip, sau khi tan làm biến hóa thành người ph n có sc hút, Giang Dch Sâm đánh giá Trn Tư K t trên xung sau đó mi cười hì hì đi đến. Hn không thích ai trang đim quá đm, cm giác như gp qu, trên mt toàn là bôi son trét phn, mà Trn Tư K li xoa đúng ch làm người khác thy cô là mt người kéo léo.

 

“T xa đã thy xe chy ti, cm giác chc hn là anh, đng đơi mt lát thì đúng tht là vy.” Trn Tư K nghiêng đu cười vi hn.

 

?” Hn nhướng mày cười li.

 

Ai cũng nói hn khi cười s cho đi phương cm giác xu xa, phong cách làm vic cũng không đ kim chế, tuy là thông minh nhưng chưa cn thn, vy mà Trn Tư K li thích điu này, nhng doanh nhân thành công người nào người ny trm n không đi, ging như ch cn đng đó bn h cũng có th nhìn thu tâm can ca mình, xem ra doanh nhân hng hai như Giang Dch Sâm vn tt hơn, nên chơi thì chơi nên nói thì nói, mun làm gì thì làm, cuc sng t do t ti, “Tr anh ra còn ai có th đ xe có cá tính như vy được?”

 

“Đây là đang khen anh à?”

 

“Tt nhiên ri.”

 

Giang Dch Sâm và Trn Tư K nm tay nhau vào lô ghế bên trong, mt đám người náo nhit, có mt s khác vì chuyn khác nên không đến được nhưng nhìn chung cũng khá đy đ, mi người thy Giang Dch Sâm đi chung vi Trn Tư K thì cười cười như có n ý, có người còn trng trn huýt sáo.

 

Bn h đu biết rõ Giang gia và Trn gia như thế nào, nghe nói trưởng bi hai nhà vn có ý đnh liên hôn nhưng khi đó tui tác ca Giang Dch Sâm và Trn Tư K còn nh nên còn chưa ti đâu, không ng li xy ra biến c Giang Dch Sâm như trúng tà mt hai phi cưới K Bách Linh. Gia thế K Bách Linh ra sao? Nói thế li làm sang cô ta, ch có mt công xưởng nh mà thôi nếu đem so vi Giang gia chc chn b b xa tám con ph, trc tr là Giang Dch Sâm không biết nghĩ gì, ai cũng khuyên không được. Va là con trai th hai va được cưng chiu, cui cùng cũng được như ý ngyn c hn. Mà bây gi Giang Dch Sâm và Trn Tư K đi chung vi nhau tht khiến người khác phai ngm nghĩ.

 

“Ai da, phúc hưởng ca D Sâm có tha nha, tuyn được người đp làm tr lý đúng là thun li đôi đường trong công vic ln sinh hot hng ngày, chúng ta phi hc tp theo thôi.” Dương Chn hn h vui tươi.

 

“Đúng là vy.” Mi người lp tc hùa theo.

 

“Biến đi.” Giang Dch Sâm v đi th gì trên sô pha ri ném thng ti ch Dương Chn.

 

“B nói trúng tim đen nên thn quá hóa gin đy à.”

 

Giang Dch Sâm ch cười mng hai câu ri cũng ngi xung, Trn Tư K lin ti ngi cnh, hn nghiêng đu nhìn cô, “Đng đ ý, bn h ch đùa vui mà thôi.”

 

“Em biết h ch gin nên cũng s không đ tâm làm gì.”

 

Cô cười tùy ý, tht s là không đ trong lòng, Giang Dch Sâm nhướng mày, nh ti ln đu tiên hn đưa K Bách Linh ti đây chơi, bn h cũng ch pha trò mt chút thôi cô ta lp tc khó chu, không ch khiến hn mt mt mũi trước bè bn mà sau lưng còn to nh nói hn không có mt li chn người ph n không phóng khoáng th này.

 

Tht s là không phóng khoáng như Trn Tư K.

 

Mc Tun Phàm liếc mt nhìn hai người, “Thm thì cái gì đó còn cười vui v thế, cũng nói cho chúng ta nghe xem nào.”

 

Trn Tư K cười đc ý, “Cu cũng bo là thm thì vi nhau ri mc gì phi nói cho cu nghe, phi không? Gii thì li đây nghe lén.”

 

Mi người hiếm khi thy Mc Tun Phàm b qut ngược, ai ny đu ct nh chế nho Mc Tun Phàm, Giang Dch Sâm chp chp mi, rt va lòng vi phn ng ca Trn Tư K, nht thi không khí trong ghế lô cc k n ào náo nhit.

 

Ra chương mi vào mi T4 hàng tun, mong các bn đc gi đón đc.[/BOOK]

 

Bình Luận (0)
Comment