Sáng ngày hôm sau, cô thức dậy thấy mình nằm trên giừơng trong đầu thầm nghĩ " Anh ta cũng ko đến nỗi cho mình ngủ ở sofa". Cô đang định ngồi dậy thì thấy trên bụng mình ccó vật gì đè vào cảm thấy rất nặng liền mở chăn ta thì cô ngạc nhiên thấy cánh tay của 1 người đqn ông sau đó cô quay sang thì thấy anh đang ngủ cạnh còn ôm mình ngủ. Cô bực mình nhích đầu khỏi vai anh sau đó nhấc cánh tay anh ra. Phần anh, anh đã thức được 1 lúc sau đó nhìn thấy cô khẽ mở mắt thì anh lại nhắm mắt vào chờ đợi xem thái độ của cô thế nào nhưng cô có vẻ khiến anh thất vọng. Anh mở mắt ra nhìn cô nói:
Vẫn còn sớm, ngủ đi
Nói rồi, anh kéo tay cô khiến cả người cô ngả vào anh sau đó quay vai cô lại ép đầu cô vào ngực mình. Cô dùng sức mình đẩy ngực anh ra nhưng sức con gái làm sao bằng sức có trai được, cô nuốt ko trôi cục tức này hét lên:
Bỏ tôi ra
Anh ôm cô chặt hơn nói:
Vợ chồng ngủ với nhà có sao đâu mà, để tăng thêm tình cảm thôi.
Câu nói của anh như chọc tức cô, cô gằn giọng trả lời anh:
Chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi, sớm muộn gì
Nói đến đây anh tự nhiên mở mắt ra trừng trừng nhìn cô nói tiếp lời:
Em thử nói tiếp xem
Cô nhìn thấy mắt anh liền thấy sợ ko dám nói đến 2 từ " li hôn " nữa nhưng vẫn gan lì nói thêm:
Anh bỏ tôi ra
Anh thấy cô ko nói đến li hôn thì nhắm mắt lại và trả lời cô:
Tại sao?
Cô trả lời:
Vì tôi ko thích
Anh mỉm cười nói:
Em ko thích nhưng tôi thích, ngủ đi.
Cô ko thoát ra khỏi anh được nên cuối cùng cũng phải chịu thua trong vòng tay anh. Cô khẽ nhắn mắt và thiếp đi. Trong giấc mơ ngắn của mình cô mơ thấy anh và Kim Thư kết hôn tất cả mọi người đều ko biết cô là ai.
Cô rơi nước mắt rất nhiều và thức dậy thì nhận ra đó chỉ là một giấc mơ thôi nhưng nước mắt thì vẫn cứ rơi khi cô chợt nhớ lại cqí khoảnh khắc anh và cô ta tay trong tay vào siêu thị.
Anh mở mặt cíu xuống nhìn cô thì thấy cô đang khóc, từng giọt nước mắt cứ thế mà lăn xuống trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, anh hốt hoảng nới vòng tay đang ôm cô hỏi:
Em sao vậy? Sao lại khóc?
Anh hình như thấy cô khóc thì ki giữ được được bĩnh tĩnh nữa mà trong người giờ đang nóng lên. Cô ko đáp lại anh chỉ ngồi dậy xuống giừơng rồi đi vào nhà tắm. Anh đứng đợi cô ngoài cửa, cô vừa ra thì đã bị anh chặn lại nói: Trả lời
Cô ko nhìn anh chỉ nói ra một từ:
Nóng
C
Anh thắc mắc nhìnc cô vì phòng của anh và cô đều đang bật máy lạnh thì làm sao mà nóng được cơ chứ nhưng nghĩ chắc cô ko muốn trả lời nên ko chặn cô nữa.
Cô xuống dưới phòng ăn mọi người đều đã dậy hết rồi, cô nở nụ cười miễn cưỡng hỏi:
Sao mọi người dậy sớm vậy?
Mẹ anh đi đến hôn nhẹ lên trán cô nói:
Hôm qua mẹ quên chưa mua đồ cho con, hôm nay mẹ và em con sẽ cùng đi mua đồ với con được không?
Cô khẽ gật đầu.
Anh lúc này cũng vừa xuống kéo ghế cho cô rồi ắn người cô ngồi xuống rềi quay sang hỏi mẹ mình:
Mẹ có vẻ rất cưng cô ấy, cưng hơn cq con trai lẫn con gái mình. Con rất ghen tị.
Mẹ anh nói với anh:
Vì con bé xứng đáng.
Vú lan lúc này đang ở trong bếp đun sữa cho cô, cô khẽ đứng dậy đi vào nói nhỏ với vú lan:
Ddì ơi, con muốn làm bánh dì có thể cho con biết những nguyên liệu cần thiết được ko?
Vú lan tắt bếp rót sữa ra bếp nói:
Dì sẽ ghi cho con được chưa.
Cô cầm lấy cốc sữa rồi ôm nhẹ bà:
Con cảm ơn
Mẹ anh nhìn thấy cô thương vú lan như vậy thì nói với giọng hờn dỗi:
Tôi thật ghen tị với vú Lan quá.
Cô thấy bà nói thế liền đi tới hôn một cái rõ kêu vào má bà nói:
Con cũng rất thương mẹ
Ba anh nói với cô:
Con làm sao cho hòa đôi đường đi chứ chồng con cũng đang ghen tị với mẹ mình đấy. Cô và anh nhìn nhau nhưng cô lại ko nói gì. Tự nhiên mẹ anh kéo sát mặt cô xuống mặt mình hỏi:
Con vừa khóc sao?
Lúc này cô mới sực nhớ ra , mình chưa lau mặt liền đứng thẳng dậy lấy tay lau mặt thì cảm nhận thấy đuôi mặt con ướt. Mẹ anh đã biết chắc chắn là cô khóc liền quay sang gằn từng chữ:
Con bé lại khóc
Cô thấy mẹ anh nói như thế với anh liền nói giải vây cho anh:
Ko phải đâu mẹ, chắc là con chưa lau khô mặt nên mới như vậy.
Mẹ anh nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ. Cô dùng ánh mắt thật thà gật đầu nhìn bà.
Bà nói:
Thôi được, mẹ tin con
Bà nók vậy nhưng vẫn không khỏi dành cho anh một cái lườm.
Cô về ghế mình bắt đầu ăn sáng, anh hỏi mẹ mình:
Mẹ định dẫn vợ con đi mua đồ sao?
Mẹ anh ừ một tiếng:
Cả em con cũng đi, bố con bận việc.
Anh nói:
Hôm nay, con được nghỉ tí nữa con cũng sẽ đi cùng để mua đồ cho vợ mình.