Tất nhiên Lộ Trường Phú cũng nghe nói đến chuyện này.
Nhưng mà hôm nay anh chịu đến cũng có nghĩa là thật ra anh không thèm để ý đến chuyện kia.
Hoặc là anh cũng không có điều kiện gì để chọn.
Có điều Quản Vũ nhớ rõ, trong giấc mơ, Lộ Trường Phú vẫn chưa từng xem mắt với ai, cho dù là sau này vào thành phố có tiền đồ rồi cũng không nghe nói anh kết hôn.
Ngược lại trong thôn có không ít người nhớ thương đồ đạc của anh ở trong thành phố, cảm thấy anh không có ai sau này không được, luôn nghĩ cách giới thiệu đối tượng cho anh.
Ngay cả cô gái nhỏ hơn anh hai mươi tuổi cũng bằng lòng giới thiệu cho anh, nhưng hình như Lộ Trường Phú chưa từng gặp.
Hôm nay đối phương lại bằng lòng đến xem mắt, thật ra Quản Vũ cũng rất bất ngờ.
Sau khi mọi người đối mặt một lúc, Khương Tố Lan bèn mời người vào ngồi.
Dù sao cũng là đến nhà xem mặt, Khương Tố Lan đã xót ruột chuẩn bị nước đường trắng từ sáng sớm, lúc này bưng lên, thiếu chút nữa nhịn không được lại lẩm bẩm vài câu.
Chẳng qua suy nghĩ đến việc xem mắt nên lại nhịn xuống.
Thím Hoa Sơn là một người phụ nữ trung niên hơi mập, tính cách sảng khoái, thích nói cười, thích làm nhất chính là làm mai mối cho người ta.
Mặc dù không phải là một bà mối chuyên nghiệp nhưng cũng rất nổi tiếng ở các ngôi làng gần đó.
Sau khi vào cửa, thím ấy cũng không ngừng nói, không phải khen Quản Vũ thì chính là khen Lộ Trường Phú.
Lời hay kia nhảy ra ngoài giống như không cần tiền, khen đến cuối cùng, Quản Vũ cũng ngượng ngùng đỏ mặt tía tai.
Chuyện này...
Quá nhiều lời hay, khen đến mức cô sắp không nhận ra mình nữa rồi.
Lộ Trường Phú cũng rất ngượng ngùng, sau khi hơi bối rối ngồi xuống thì lặng lẽ liếc Quản Vũ một cái.
Nếu như là xem mắt với người khác thì Lộ Trường Phú căn bản sẽ không đến.
Gia thế của anh không tính là tốt, hộ ngoại lai, lại không có người thân, gặp chuyện căn bản không có người thân có thể giúp đỡ.
Rất nhiều người trong thôn âm thầm truyền tai nhau, nói duyên của anh mỏng, nhiều người không muốn giới thiệu con gái cho anh.
Chính anh cũng hiểu, không muốn để người ta chê, tự mình sống cũng không việc gì.
Nhưng nếu đối tượng là Quản Vũ thì...
Lộ Trường Phú thoáng động lòng.
Anh cảm thấy nếu Quản Vũ chọn anh thì anh bằng lòng kết hôn với cô, bằng lòng đối tốt với cô cả đời.
Chỉ đối xử tốt với cô.