Tổng Tài, Em Yêu Anh!

Chương 8

Mễ Hiểu Bối đang tung tăng đi trên phố thì từ đằng sau có tiếng còi inh ỏi thu hút sự chú ý của cô.

-Aaaaa........

Cô hét lớn trói tai, hai mắt mở to hết cỡ nhìn chiếc xe phía sau và cả người đang ngồi trong đấy. Cảm tưởng của cô lúc này chỉ hai từ duy nhất:kinh ngạc.

Tim cô đập rộn ràng trong lồng ngực, hai chân nhanh nhảu chạy lại phía chiếc xe,tấm kính từ từ hạ xuống,chàng trai bên trong quay lại cười duyên với cô để lộ hàm răng trắng sáng và một chiếc răng khểnh vô cùng cute,đúng là tiểu thịt tươi a~ dễ thương muốn bức chết người khác. Da của anh ta vừa trắng lại vừa mịn,dáng người không to cao nhưng lại rất cân đối,mái tóc màu hạt dẻ pha chút đỏ hung nhìn thế nào cũng rất giống một play boy siêu đáng yêu. Haizzz vẻ đẹp ấy thật khiến phái nữ ganh tị,muốn cắn một cái cho bõ ghét (híhí tiểu thịt tươi, nhà ngươi đã tạo cho ta cảm hứng muốn chà đạp a~). Cô phấn khích túm lấy cổ áo chàng trai kia lôi ra ngoài ôm trầm lấy như muốn bóp chết người.

-Khụ khụ, Tiểu Bối......mau......thả......sắp chết........ngạt rồi

Cố gắng gằn ra từng chữ khó nhọc,mặt anh ta đỏ bừng bừng,thở dốc trân trối nhìn cô.

- Ai ya tội nghiệp quá

Hắn ta xuống xe,hít lấy hít để không khí trong lành,phẫn uất muốn đập người đối diện một trận thừa sống thiếu chết. Cười trên nỗi đau của người khác là một việc làm "vô tình,vô nghĩa" tổn thương trái tim bé nhỏ mỏng manh của ai đó.

- Vũ Vũ về sao không bảo tôi ra đón. Nhìn ông kìa,chẳng giống người mới đi quân đội trở về tí nào cả.

Cô lắc đầu nhìn Hứa Giang Vũ, hệt như ánh mắt của mấy bà tám chuyên đi soi mói người khác nha!

-Sao nhớ anh quá à bé con

Cậu ta dở giọng trêu chọc cô,nháy mắt tinh nghịch còn free thêm nụ cười yêu nghiệt cầu hồn đoạt phách.

-Dẹp đi, ông về rồi tức là tôi lại có gối ôm 36° hehe

Cô cười nham hiểm nhìn tiểu thịt tươi trước mặt hai mắt lóe lên tia sáng gian tà. Nhưng người đối diện lại không hề bận tâm,kéo người cô sát lại thì thầm:

-Mà này tôi kể bà nghe,nãy tôi đi qua con hẻm phía trước gặp một anh soái ca,oh tim tôi muốn bay ra khỏi lồng ngực luôn. Tại sao bây giờ tôi mới được gặp người tiêu sái như vậy chứ!!!!!:-*

Cô bĩu môi, nhìn Giang Vũ với con mắt ghen tị

-Tại sao không call cho tôi hay chụp hình lại chứ?

-Ai ya tôi vội đi gặp bà có kịp đứng lại chụp hình đâu.

-À há,vậy là ông nhập ngũ cũng vì trai đẹp thôi à?

-Ờm một phần thôi, lúc ý ba mẹ tôi làm căng quá nên kiếm cớ đi. Haha

Giang Vũ cười cười nhìn cô,nụ cười có thêm vài phần u buồn, vương vấn nỗi bận lòng day dứt. Biết sao được khi cậu không giống những người bình thường,là một LGBT cũng đâu phải xấu hổ gì,nhưng bố mẹ cậu chịu ảnh hưởng của tư tưởng bảo thủ,thêm các tác động từ gia tộc lại càng không thể chấp nhận việc này. Bị phản đối như vậy cậu cũng chỉ biết mong mỏi một ngày gia đình của cậu học được cách chấp nhận sự thật.

-Êy tôi cũng có một nam thần nhé! Nhưng không giới thiệu cho ông đâu khỏi năn nỉ.

-Bà bà.....ức hiếp người quá đáng

Giang Vũ chọc tay vô eo Hiểu Bối làm cơ thể cô dựng hết lông mao,nhột vô cùng

-Đừng.....haha....tha cho tôi....

Cùng lúc đó một chiếc xe sang trọng phóng qua,để lại phía cô ánh mắt  lãnh đạm cùng luồng sát khí lạnh sống lưng......ánh mắt đó ngay cả trong mơ cô cũng không thể quên!
Bình Luận (0)
Comment