Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1410

- Hai người này đã có thể từ bên trong Đại Đạo Hoàng Lăng đi ra, thực lực nhất định không giống người thường, Thiên Chức nhất tộc quả nhiên vụng về, còn không có thăm dò thực lực của đối phương liền lên đi chịu chết!

- Ngu xuẩn bực này chết cũng là chết vô ích!

Mấy người nhỏ giọng nghị luận, bọn hắn đối với Diệp Thần đạo ấn phi thường kiêng kị. có thể tu luyện đạo ấn, hoặc là có truyền thừa cường đại, hoặc là có hậu trường cường ngạnh, vô luận là một cái nào, cũng không phải bọn hắn có thể đơn giản trêu chọc.

Huống chi, bọn hắn căn bản không biết Diệp Thần cùng A Ly lấy được bảo vật gì, bọn hắn sẽ không vì đồ vật nhìn không tới đi dốc sức liều mạng.

Nếu như bọn hắn biết rõ trên người Diệp Thần có Thiên Quân tinh phách, chỉ sợ coi như là lại nguy hiểm, đám người kia cũng sẽ một loạt mà lên rồi.

Diệp Thần dựa vào Thiên Tinh Phục Ma Ấn oanh bay Thiên Chức nhất tộc cường giả kia, chấn nhiếp những người khác, lúc này mới có thời gian xem xét tình huống chung quanh.

Nguyên lai bọn hắn đã đến bên ngoài Đại Đạo Hoàng Lăng!

Bỗng nhiên nghĩ tới người ở chỗ sâu trong Đại Đạo Hoàng Lăng kia một mực nhìn xem bọn hắn, trong nội tâm Diệp Thần rùng mình, nhìn về phía A Ly gấp giọng nói:

- A Ly, chúng ta đi mau!

Chín đạo Thời Không Đạo Văn chi lực cuốn hướng A Ly, cùng A Ly chung một chỗ, hướng lối ra Đại Đạo Hoàng Lăng cực tốc bay vút.

Lấy được Thiên Quân tinh phách, người mang trọng bảo, tất nhiên sẽ đưa tới những người khác ngấp nghé.

Diệp Thần ẩn ẩn cảm thấy nguy hiểm.

Đúng lúc này, một cỗ khí thế phô thiên cái địa đột nhiên từ trên không phủ xuống.

Trong nội tâm Diệp Thần trầm xuống, thầm nghĩ không tốt.

Một Kim Vũ nhất tộc cường giả vỗ cánh chim Hoàng Kim, chậm rãi rơi xuống, toàn thân hắn kim sáng lóng lánh, thần uy nghiêm nghị.

Tuy cường giả trước mắt này, cùng Bàn Diệc, Bàn Nguyên đồng dạng, đều là Kim Vũ nhất tộc, nhưng mà Diệp Thần lại từ trên người của hắn, cảm thấy một loại khí tức không giống người thường, cho người một loại cảm giác thần bí khó lường.

Là một Tinh Chủ đỉnh phong cường giả!

Cảm nhận được khí tức của Kim Vũ nhất tộc cường giả này, cách đó không xa các tộc cường giả khác đều mặt hiện vẻ kinh nghi, xa xa tránh đi.

- Hắn không phải phản nghịch của Kim Vũ nhất tộc, được xưng Băng Ma Bàn Lệ sao?

- Nghe nói sau khi Bàn Lệ ly khai Kim Vũ nhất tộc đã không biết tung tích, không biết vì sao lại sẽ xuất hiện ở chỗ này?

Những âm thanh nhỏ này nghị luận.

Bàn Lệ lạnh lùng nhìn lướt qua xa xa, cường giả các tộc biết vậy nên trên người giống như là bị đống kết, truyền đến hơi lạnh thấu xương, bọn hắn lập tức im miệng, không dám nói thêm nữa, nhanh chóng thoát đi nơi đây.

Bàn Lệ quan sát lấy Diệp Thần cùng A Ly, trong mắt tràn đầy khinh thường, chậm rãi há miệng nói ra:

- Nhị vị, chủ nhân nhà ta muốn mời nhị vị gặp mặt nói chuyện!

Diệp Thần cũng đã nghe được xa xa những người kia nghị luận, lông mi chau lên, ngẩng đầu nhìn Bàn Lệ nói:

- Nếu như chúng ta không đi thì sao?

Bàn Lệ cười lạnh một tiếng nói:

- Vậy thì đừng trách ta dùng một ít thủ đoạn cường ngạnh!

Lai giả bất thiện, dùng thực lực của Diệp Thần cùng A Ly, muốn đánh bại một Tinh Chủ đỉnh phong cường giả, còn quá khó khăn một điểm.

Diệp Thần lập tức truyền âm cho A Ly nói:

- A Ly, đợi lát nữa đánh nhau, ngươi lập tức mang theo Thiên tinh ấn của ta ly khai! Nhớ kỹ, nhất định không quay đầu lại, một hơi chạy ra Đại Đạo Hoàng Lăng, tốt nhất là trực tiếp về Thiên Nguyên Tinh!

- Cái kia Diệp Thần ca ca làm sao bây giờ?

A Ly mặt hiện vẻ lo lắng.

- Ta cùng với Diệp Thần ca ca chung một chỗ!

Diệp Thần tiếp tục truyền âm nói:

- Đừng tùy hứng, chỉ cần ngươi chạy ra Đại Đạo Hoàng Lăng, ta đây nhất định không có việc gì. Không biết chủ nhân Bàn Lệ là ai, chủ nhân Bàn Lệ khẳng định rất muốn Thiên Quân tinh phách. Nếu như ngươi thuận lợi ly khai Đại Đạo Hoàng Lăng, vậy bọn họ nhất định cảm thấy Thiên Quân tinh phách ở trên người của ngươi, Thiên Quân tinh phách bị ta dấu đi, bọn hắn khẳng định tìm không thấy, chỉ cần bọn hắn tìm không thấy Thiên Quân tinh phách, ta đây khẳng định không có việc gì. Nếu như hai người chúng ta đều bị trảo, vậy bọn họ nhất định dùng trăm ngàn loại phương pháp, từ trên người chúng ta lấy ra Thiên Quân tinh phách, đến lúc đó hai người chúng ta đều hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

A Ly chần chờ một lát, rốt cục chậm rãi gật gật đầu, thần sắc lo lắng.

Diệp Thần ngẩng đầu lạnh lùng nhìn về phía Bàn Lệ, trên người bảy loại Thời Không Đạo Văn chi lực lưu chuyển:

- Vậy thì phải xem các ngươi có bổn sự lưu lại ta hay không!

Lúc nói chuyện, Diệp Thần đã đem Thiên Tinh ấn phó ấn nhét ở trong tay A Ly.

A Ly hốc mắt ửng đỏ, thật sâu nhìn thoáng qua Diệp Thần. Nếu như không phải Diệp Thần nói lời nói kia, nàng tất nhiên sẽ lưu lại.

Diệp Thần nói có đạo lý, chỉ cần nàng chạy ra, trước khi chủ nhân Bàn Lệ không tìm được Thiên Quân tinh phách, chắc có lẽ không giết Diệp Thần! Cho dù chủ nhân Bàn Lệ đem nàng bắt trở lại, đoán chừng cũng sẽ cho rằng nàng đem Thiên Quân tinh phách dấu ở nơi khác.

Chủ nhân Bàn Lệ đoán chừng như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, Thiên Quân tinh phách một mực ở bên trong đan điền thế giới của Diệp Thần, tẩm bổ lấy thần thai Diệp Thần, để cho Diệp Thần thần thai trở nên càng ngày càng lớn mạnh.

Diệp Thần cảm giác được tu vi mỗi thời mỗi khắc đều tăng cường, hắn cần chỉ là thời gian!

Bàn Lệ nhìn xem Diệp Thần, cười lạnh một tiếng:

- Bảy loại Thời Không Đạo Văn chi lực, có chút ý tứ, bất quá một Hạ vị Tinh Chủ loại chủng tộc thứ ba, cũng dám khiêu chiến ta? Thật sự là không biết tự lượng sức mình!

Mặc dù là ở trong Tinh Chủ đỉnh phong cường giả, Bàn Lệ cũng là cao thủ thành danh đã lâu!

- A Ly, ngay tại lúc này, đi mau!

Diệp Thần truyền âm cho A Ly, quát to một tiếng, quanh người đột nhiên xuất hiện trên trăm thanh Huyền Khí Phi Đao, sưu sưu sưu! Huyền Khí Phi Đao tất cả đều hướng Bàn Lệ kích bắn đi.

Đồng thời, hai tay Diệp Thần không ngừng kết ấn, nguyên một đám Thiên Tinh Phục Ma đạo ấn lăng không hiển hiện, hỗn hợp bên trong Huyền Khí Phi Đao, một tia ý thức toàn bộ hướng Bàn Lệ oanh khứ.

Ngay một khắc Diệp Thần đối với Bàn Lệ phát động công kích, A Ly mắt rưng rưng nói:

- Diệp Thần ca ca, ngươi nhất định phải bình an vô sự!

Nàng thúc dục Mê Huyễn Bảo Châu, "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang hướng bên ngoài Đại Đạo Hoàng Lăng bỏ trốn.

Bàn Lệ thấy một màn như vậy, hừ lạnh một tiếng:

- Muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!

Bàn Lệ tay trái nhẹ nhàng một chưởng, hướng Diệp Thần Huyền Khí Phi Đao còn có Thiên Tinh Phục Ma đạo ấn đập đi, tay phải thì hóa thành một đạo cự chưởng, hướng Mê Huyễn Bảo Châu biến thành Lưu Quang chộp tới.

Ở Bàn Lệ xem ra, Diệp Thần chính là một người vừa tấn giai Hạ vị Tinh Chủ, có thể có thực lực rất mạnh sao?

Hắn căn bản không có đem Diệp Thần nhìn ở trong mắt, nhẹ nhàng một chưởng, đủ để tan vỡ Diệp Thần công kích!
Bình Luận (0)
Comment