Tổ Thần Chí Tôn

Chương 557

- Đó là đương nhiên, bên trong các loại Thượng Cổ áo giáp, Tử Ma chiến giáp phòng ngự, tuyệt đối được cho là đỉnh tiêm!

- Như ta thấy, cái Tử Ma chiến giáp này cũng không phải đáng sợ nhất, hiện tại thế lực khắp nơi đều tranh đoạt Tử Ma chiến giáp, tuyệt đại bộ phận thế lực đều chỉ có thể được đến một hai kiện, mà người này rõ ràng có thể trong kịch liệt tranh đoạt gom góp trọn vẹn, thế lực sau lưng hắn, cũng có chút kinh người rồi!

Bộ Tử Ma chiến giáp nguyên vẹn thứ hai xuất hiện, lại để cho người khiếp sợ không thôi, tối thiểu các Huyền thú Yêu Vương hồn niệm tụ tập ở này, muốn xem xem chủ nhân bộ Tử Ma chiến giáp này rốt cuộc là ai, Sa thú nhất tộc cùng người này quyết đấu kết quả sẽ như thế nào.

Về phần cướp đoạt Tử Ma chiến giáp, bọn hắn mặc dù có lòng tham, nhưng đều khắc chế, trước nhìn xem Sa thú nhất tộc xử lý như thế nào nói sau, người này một thân Tử Ma chiến giáp, bối cảnh chỉ sợ không đơn giản.

Bọn người Sa Mạt Lăng chứng kiến nguyên bộ Tử Ma chiến giáp trên người Diệp Thần kia, cũng là mặt lộ vẻ kinh hãi, trong đôi mắt hiện lên một vòng ghen ghét cùng vẻ tham lam thật sâu, đây chính là Tử Ma chiến giáp cường đại vô cùng! Bọn hắn là biết rõ, một bộ Tử Ma chiến giáp sao mà trân quý!

Diệp Thần lăng không mà đứng, cảm giác cấm chế phòng hộ trên người, có một loại cảm giác thật phát ra từ nội tâm, vừa rồi một kích kia của Sa Mạt Lăng không thể bảo là không sợ hãi người, đây chính là nén giận một kích của Yêu Vương đỉnh phong, Sa Mạt Lăng một chưởng oanh trên người mình, Diệp Thần cảm giác ở một khắc này, bên trên Tử Ma chiến giáp tựa hồ có chút gợn sóng tản ra, chừng sáu đạo cấm chế bị xúc động, công kích của Sa Mạt Lăng bị hóa giải một tầng lại một tầng, cuối cùng rơi xuống trên người hắn, bất quá là một kích gãi ngứa nhẹ nhàng.

- Tử Ma chiến giáp sáo trang quả nhiên cường đại! Không hổ là kiệt tác của Tử Đồng nhất tộc!

Trong nội tâm Diệp Thần sợ hãi thán phục không thôi.

Ở bên trong bộ Tử Ma chiến giáp sáo trang này, có ba kiện là Cửu phẩm, cho nên đừng nói là Yêu Vương đỉnh phong, ngay cả Vô Thủy cảnh nhất nhị trọng cường giả, cũng là rất khó công phá! Sa Mạt Lăng căn bản không làm gì được Diệp Thần mặc Tử Ma chiến giáp!

- Sa Mạt Lăng trưởng lão, ngươi nói tự đoạn một tay, cũng đừng nuốt lời! Tuy ta biết rõ Sa thú nhất tộc các ngươi gảy tay cũng có thể rất nhanh dài ra, nhưng nhìn đến Sa Trường lão tự trảm một tay, trong nội tâm của ta thống khoái!

Diệp Thần nhàn nhạt mỉm cười, ngưng mắt nhìn hồn niệm của Sa Mạt Lăng biến thành Sa thú.

Sa Mạt Lăng bị Diệp Thần tức giận đến quả thực muốn thổ huyết.

- Tiểu tử, dù sau lưng của ngươi là thế lực lớn như Chấp Pháp điện, Lôi Thú nhất tộc, Sa thú nhất tộc ta cũng không sợ chút nào, hôm nay không đem ngươi chém giết, Sa Mạt Lăng ta thề không bỏ qua!

- Ta không tin Tử Ma chiến giáp này, có thể ngăn cản được năm Yêu Vương chúng ta thay nhau công kích!

- Giết!

Hai đạo sát niệm phô thiên cái địa rơi xuống, ba Yêu thú Yêu Vương cũng lăng không mà lên, từng đạo chưởng kình oanh hướng Diệp Thần.

Rầm rầm rầm!!!

Bành bành bành!!!

Từng đạo chưởng kình cường đại ở trên bầu trời chấn động ra, mọi người ở phía xa mấy trăm mét có thể cảm nhận được từng đợt uy áp làm cho người hít thở không thông kia, bọn hắn nhao nhao thối lui, một Huyền Cấp cao thủ trong đó bị một vòng chưởng kình lưu bắn sát đến, "Bành" một tiếng, người kia chảy máu tươi như điên bay ngược đi ra ngoài, bị thương nặng.

Đám người còn lại thấy một màn như vậy, hoảng sợ biến sắc, tranh thủ thời gian thối lui đến hơn ngàn mét.

Thật là đáng sợ, gần kề chỉ là một đạo chưởng kình tàn lực, đã oanh đến mấy trăm mét cũng đem Huyền Cấp cao thủ đánh cho thổ huyết, Diệp Thần đồng thời bị năm Đại Yêu Vương vây công, nhận lấy chưởng lực kinh khủng bực nào có thể nghĩ rồi.

Bành bành bành, trên Tử Ma chiến giáp, một luồng sóng lưu văn màu tím dật tản ra, phảng phất như là hòn đá đầu nhập mặt nước mà sinh ra vằn nước.

Ở dưới chưởng lực như mưa to oanh kích, tử sắc quang mang trên Tử Ma chiến giáp càng phát ra chói mắt, hào quang vạn trượng, tựa như một vòng Tử Nhật trên bầu trời.

Ở trong công kích như mưa to, Diệp Thần được Tử Ma chiến giáp phòng hộ, trên người giống như là bị vô số tiểu hài tử quất, chỉ cảm thấy một chút hơi chập choạng mà thôi.

Đầu, chân, phần bụng thậm chí là đan điền, đều bị điên cuồng công kích, nhưng Tử Ma chiến giáp phòng ngự, là toàn phương vị không có một tia khe hở, công kích ở nơi nào đều là đồng dạng.

- Hảo cường Tử Ma chiến giáp.

Trong lòng Diệp Thần cũng rung động Tử Ma chiến giáp cường đại, chính mình đây bất quá là một bộ Bát phẩm cùng Cửu phẩm hỗn tạp Tử Ma chiến giáp mà thôi, mà trên người Bệ Linh, lại có Cửu phẩm Tử Ma chiến giáp trọn vẹn, lực phòng ngự so với trên người Diệp Thần cường đại mấy lần không ngớt, cho nên ngay cả Vô Thủy cảnh thất trọng Thương Oanh, đối với Bệ Linh cũng là thúc thủ vô sách.

Nếu có một bộ Nhân phẩm Tử Ma chiến giáp, sẽ quét ngang Vô Địch, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!

Sau một lớp công kích điên cuồng, bọn người Sa Mạt Lăng có chút th ở dốc, cái Tử Ma chiến giáp này ở dưới bọn hắn cuồng bạo công kích như thế, rõ ràng không chút sứt mẻ, bọn hắn càng đánh càng kinh hãi không thôi.

- Này, Sa trưởng lão, có phải các người chưa ăn cơm hay không, như thế nào một điểm khí lực cũng không có! Các ngươi còn muốn tiếp tục hay không? Nếu như không tiếp tục, ta đi trước rồi. Sa trưởng lão, ngươi cũng đừng quên tự đoạn một tay a!

Thanh âm không mặn không nhạt của Diệp Thần truyền đến.

- A! Tức chết ta rồi!

Sa Mạt Lăng nghe được Diệp Thần nói, tức giận đến quả thực muốn thổ huyết, giống như là một đầu sư tử nổi giận, hồn niệm ngưng hóa thành Sa thú lần nữa đánh về phía Diệp Thần.

Sa Mạt Lăng lại bắt đầu một lớp tiến công điên cuồng.

Nhưng mà mặc kệ hắn công kích như thế nào, Diệp Thần đều mây trôi nước chảy lăng không đứng ở nơi đó, một bộ khoan thai tự đắc.

- Ngốc trưởng lão, đến, đánh tại đây, dùng sức một chút, ta tại đây vừa vặn có chút ngứa, gãi gãi cho ta.

Diệp Thần chỉ chỉ phía sau lưng của mình, còn cố ý đem phía sau lưng hướng bên Sa Mạt Lăng kia đụng đụng.

- Ngươi!...

Sa Mạt Lăng khí đến sắc mặt tái nhợt, hận không thể một cái tát đem tiểu tử này chụp chết một ngàn lần một vạn lần, lại hết lần này tới lần khác sử xuất tất cả vốn liếng cũng không làm gì được hắn cả.

Mọi người nghe được Diệp Thần nói, cũng là một hồi im lặng, tiểu tử này còn thực là yên tâm có chỗ dựa chắc, người ta đường đường nhất tộc trưởng lão, chỉ sợ chưa từng có thụ qua loại điểu khí này.

- Sa Trường lão, ngươi lui về phía sau, xem Ngưng không trảm của ta!

Một con Yêu thú Yêu Vương từ trong Túi Càn Khôn rút ra một thanh Cửu phẩm Linh Bảo trường kiếm, kiếm thể kia như là thủy tinh chế tạo, trong suốt thanh tịnh, ông ông chiến minh, như là chim hót réo rắt.
Bình Luận (0)
Comment