Tổ Thần Chí Tôn

Chương 943

Đất chỗ Thiên Hoang Thần Mộc héo rút không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng nhất biến thành một khối thô đen, chẳng khác gì lúc hắn thấy trên đấu giá hội, mặt ngoài có vết cháy nhàn nhạt, giống như bị lửa thiêu đốt, nhưng cho dù Diệp Thần cảm ứng thế nào cũng không cách nào cảm giác được mộc hệ huyền khí, giống như nó là một gốc cây khô héo đã chết.

Theo lời của Tuyết Hoàng, Thiên Hoang Thần Mộc là một khối gỗ, trải qua vài vạn năm không ngừng hấp thu tinh thần chi lực trong vũ trụ sinh ra mộc hệ huyền khí, tích súc đầy đủ chất dinh dưỡng thì kết quả một lần. Sau đó thần mộc sẽ biến thành bộ dáng, phải trải qua vài vại năm mới kết quả tiếp.

- Thần nhi, vì sao gốc linh mộc lại héo rũ thế?

Diệp Chiến Thiên thấy Diệp Thần quay trở lại sơn cốc Diệp gia thì chạy tới, hắn tận mắt thấy quá trình Thiên Hoang Thần Mộc héo rũ, nghi hoặc mà hỏi thăm, khi Thiên Hoang Thần Mộc héo rũ, sơn cốc Diệp gia không còn mùi thơm ngát nữa.

- Phụ thân, thỉnh ngươi thông tri cho tất cả tộc nhân, không được tiết lộ bất luận tin tức liên quan tới linh mộc! năm linh quả này cho, đám thúc công, loại linh quả này dùng huyền khí hoặc hồn niệm luyện hóa. Nhưng mà các ngươi ngàn vạn phải cẩn thận, đừng cho người ngoài biết!

Diệp Thần cẩn thận dặn dò, hắn không nói cho Diệp Chiến Thiên biết tên chính thức của Thiên Hoang Thần Mộc cùng Thiên Hoang Thánh Quả, loại chuyện này đám phụ thân ít biết mới tốt.

Nhìn thấy Diệp Thần bộ dáng trịnh trọng như vậy, Diệp Chiến Thiên tự nhiên biết rõ việc này không phải chuyện đùa.

- Tốt.

Diệp Chiến Thiên gật đầu nói, nếu Diệp Thần nói như vậy, trong lòng của hắn đã hiểu.

- Ta sẽ mau chóng mang phụ thân, thúc công và các thúc thúc tiến tới Thiên Nguyên Đại Lục.

- Chúng ta không vội, trước dẫn độ các đệ tử Tinh Điện đi đi.

Diệp Chiến Thiên cười nói.

Diệp Thần sau khi dnax bọn họ tới Thiên Nguyên Đại Lục về thì không can thiệp vào sự phát triển của hồn thú tại Đông đại lục, càng không thể giúp người Đông đại lục giế t chết hồn thú, đây là Đạo Đình quy định, Diệp Thần cũng không cách nào vi phạm, chỉ nghĩ cách mau chóng dẫn độ bọn họ. Nhưng mà đệ tử Tinh Điện có vài tòa thành dân chúng quá nhiều, Diệp Thần tuy lòng mang thương xót, nhưng nếu như cuối cùng thật sự không có biện pháp thì chỉ có thể cứu đám người Diệp Chiến Thiên.

Có đôi khi người vẫn có tâm tư nhất định, cũng không thể nhìn tận mắt thân nhân mình đi chết đi.

Nhưng mà đó là lựa chọn bất đắc dĩ, không phải vạn bất đắc dĩ Diệp Thần không làm vậy

Diệp Thần cáo biệt Diệp Chiến Thiên, mang Thiên Hoang Thánh Quả về Yên Vân thánh thành, hắn cầm một quả thử luyện hóa, cũng chia cho một đám tộc nhân mỗi người một quả, cẩn thận dặn dò bọn họ không được tiết lộ ra ngoài.

- Diệp Bình, nên cố gắng khuếch trương nhanh hơn, bảo tộc nhân nên đi ra ngoài lịch lãm đi!

Diệp Thần suy nghĩ một chút, hắn cảm giác được trong tối tăm Tinh Hồn đang nhìn chằm chằm vào mình, tuy Tinh Hồn không thể hiện thân, nhưng nó có lẽ sẽ âm thầm bảo hộ Diệp gia.

Bởi vì an nguy của Diệp gia quan hệ tới tương lai của Thiên Nguyên tinh!

Tốc độ kiếm tiền phải nhanh hơn nữa, mới có thể dẫn độ thêm nhiều người tới, dù sao hiện tại dẫn độ một người sẽ tạo áp lực quá lớn lên tài vụ, mỗi một người phải có giá trị tương đương tài phú khổng lồ.

...

Cơ Hạo Thiên lúc này an bài trụ sở cho Vũ Hoàng, Cầm Hoàng cùng Nhược Vân cô nương, trong đó Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng ở gần nhau, mà Nhược Vân thì ở biệt viện.

Trong biệt viện của Nhược Vân cỏ cây sum xuê, lộ ra đặc biệt u tĩnh, nhưng mà trong biệt viện không có thân ảnh của Nhược Vân.

Đằng sau một hòn non bộ có một gốc cây tươi tốt, một gốc u lan nở ra, gốc lan cành lá xanh thẫm, nó giống như mỹ ngọc tạo thành, hai đóa hoa trắng noãn nở rộ, chập chờn theo gió giống như tiên thảo lung linh.

Chung quanh gốc u lan này có sương mù nhàn nhạt, giống như đang phiêu đãng trong sương mù.

Sương mù khiến u lan như ẩn như hiện, bỗng nhiên chung quanh u lan chung có hư ảnh nhàn nhạt hiện ra, là một nữ tử yểu điệu, tướng mạo thanh lệ vô song, chính là Nhược Vân.

Bất luận kẻ nào nhìn thấy cảnh này cũng khiếp sợ, thì ra Nhược Vân bản thể là một gốc U Lan Tiên Thảo.

Bình thường chỉ có nhân loại, động vật mới có được trí tuệ, nhưng mà thực vật vừa ra đời thì không thể sinh ra trí tuệ, nhưng mà Nhược Vân chính là ngoại lệ.

Nhược Vân ngửa đầu, nhanh nhắm mắt lại, lông mi dài rung rung, dường như đang tiến hành trao đổi với thứ gì đó.

- Nhược Vân, có phải ngươi trách ta không?

Một giọng nữ ôn nhu vang lên trong đầu Nhược Vân, ngữ khí mang theo một ít thân mật, có một loại hàm súc không nói nên lời.

- Trách ngươi cái gì?

Nhược Vân không có mở miệng, chỉ nghĩ trong đầu, nàng biết rõ bên kia nhất định nghe được tiếng lòng của nàng.

- Mang Ti Mẫu Tinh Bàn cho người nọ.

- Nhược Vân sẽ không trách mẫu thân, là mẫu thân ban cho Nhược Vân thân thể và tính mạng nhân loại.

Trên Nhược Vân tươi cười tường hòa.

- Có thể trở thành nhân loại một ngày cũng khiến Nhược Vân cảm thấy thỏa mãn rồi.

- Ngươi không trách ta là tốt rồi.

Giọng nói ôn nhu kia thở dài.

- Ta đã cảm giác được rất nhiều khí tức tổ ma. Nhược Vân, chính ngươi cẩn thận một chút.

Giọng nói tang thương kia biến mất.

Sau một lát Nhược Vân mở to mắt, nầng ngồi xếp bằng, trên gương mặt tinh xảo mang theo khí tức trang nghiêm túc mục.

Cách đó không xa là một biệt viện khác.

Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng lặng lẽ ngồi trong thính đường, Cầm Hoàng nang một tinh thần thủy tinh, tinh thần thủy tinh tỏa hào quang, nhưng mà trong tinh thần thủy tinh không có hình ảnh gì.

- Sư tôn, thông đạo đi thông Tử Hoàn Tinh đã hoàn thành một nửa, nhưng mà đột nhiên lọt vào tập kích, tổn hại một bộ phận, may mắn chúng ta liên hợp với các Chiến Hoàng khu trục đám người kia ra ngoài rồi, nhưng mà kỳ hạn công trình có khả năng phải qua một tháng mới hoàn thành!

Cầm Hoàng nói vào trong tinh thần thủy tinh.

- Lọt vào tập kích?

Trong tinh thần thủy tinh vang lên giọng nói không vui không buồn.

- Bất kể như thế nào. Tuyệt đối không thể trễ, nhất định phải hoàn thành trong tháng năm, ta sẽ phái một ít người qua giúp các ngươi.

Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng có chút nghi hoặc, không biết sư tôn vì cái gì nhất định phải bảo bọn họ hoàn thành trong tháng năm, lùi lại một tháng cũng không có việc gì ah! Thiên Nguyên tinh cùng Tử Hoàn Tinh mấy ngàn năm qua không có liên hệ, cũng không kém một tháng a?

Nhưng mà bọn họ không dám nghi vấn quyết định của Thần Hoàng.

- Vâng, sư tôn.

Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng đáp.

- Nhược Vân như thế nào rồi?

Thần Hoàng nói đến Nhược Vân thì giọng nói bình tĩnh, nhưng dường như nhu hòa vài phần.

- Nhược Vân rất tốt, nhưng mà nàng gần đây đang tu luyện, rất khó gặp mặt của nàng.

Vũ Hoàng nói ra.

- Nhược Vân trước kia có hứng thú một tiểu tử, tiểu tử kia chỉ có tu vị Thần Hải cảnh nhưng mà hơi kỳ quái, hắn cũng như Nhược Vân, đều là Tinh Hồn dung hợp độ là 0.

Cầm Hoàng nói ra.
Bình Luận (0)
Comment