Toà Lâu Đài Phủ Gai

Chương 95

Cảnh báo :)))) 18+ để giữ một cái đầu trong sáng cách bạn nào dưới 18 tuổi nên tắt điện thoại và đi ngủ ngay lập tức ...

" Gọi tên anh "

Hơi thở gấp gáp cùng giọng nói trầm thấp êm tai như đang mê hoặc Hae, hai tay ôm lấy thắt lưng Jungkook mơ hồ nói

" Jungkook "  từ Hae truyền tới một giọng nói dịu dàng đầy mật ngọt.

Jungkook hài lòng càng đâm nhanh và mạnh hơn. Anh tham lam muốn cùng Hae mãi như vậy, thời gian sáu năm qua đã quá dài để cho hai người họ quay lại, lần này anh nhất định sẽ không để tuột mất người con gái này thêm một lần nào nữa.

Cuộc trầm luân kết thúc khiến cơ thể Hae như muốn rụng rời, mặc dù trời đang se lạnh nhưng người đã nhấm nhép mồ hôi. Jungkook cười hạnh phúc vuốt ve khuôn mặt thanh tú diễm lệ của cô, rồi nhẹ nhàng bế cô vào nhà tắm

Hae xấu hổ không dám mở mắt nhìn anh, cho tới hiện tại cô biết bản thân mình đã không thể từ chối người đàn ông này.

" Còn dám nói dối anh " Jungkook để cô đứng xuống, bàn tay to lớn đặt dướng hông cô, trìu mến nói

" Chuyện gì ?" Hae khó hiểu nhìn Jungkook

Jungkook nhìn xuống dưới, thái độ không kiêng nể này khiến Hae cảm thấy rất xấu hổ vội che đi. Anh cười thoả mãn kéo cô sát hơn lại mình, da chạm da thật khiến người khác thấy bức bách

" Anh quên mất là em đang tới tháng "

Hae biết mình đã bị hớ liền đẩy anh ra, đỏ mặt không biết giải thích cho bản thân thế nào. Mới tối qua cô còn nói đang tới tháng vậy mà cơ thể đáng giận này không kiềm chế được mà phản bội lại lời nói dối

" Tôi... vừa hết "

" Anh giờ mới biết trình nói dối của em lại tệ tới như thế " Jungkook cười vui tay vuốt tóc nói tiếp " Anh nghe Nochu nói, bố Nochu là người ngoài hành tinh"

Hae tròn mắt kinh ngạc nhìn Jungkook, anh còn dám tra khảo Nochu về bố thằng bé nữa sao ?

Không thấy cô trả lời, Jungkook lại gần ôm chặt lấy Hae, hơi nước ấm tạo nên một lớp mờ ảo

" Không ngờ khẩu vị của em lại thay đổi như vậy ?"

Hae biết mình đang bị chọc quê vội đẩy Jungkook ra nhưng không được.

" Anh mau bỏ tôi ra ..."

" Hae... giận anh như vậy đủ rồi, theo anh về nhà được chứ? " Jungkook đột nghiên nghiêm túc nói, bàn tay cũng vậy mà siết Hae lại chặt hơn

Hae chấn động, cơ thể cứng ngắc hai mắt to tròn nhìn anh. Giữa hai người họ còn gì để níu kéo nhau để quay về nữa sao. Không phải anh đã có người phụ nữ mới rồi hay sao mà còn nói những lời này với cô chứ, nếu muốn cô quay lại tại sao thời gian sáu năm anh đã làm gì, rồi cái ngày đưa cô đi đẻ tại sao lại làm như không quen biết rồi bỏ đi như vậy. Rồi đùng một cái anh xuất hiện trước mặt cô và nói những lời này, rốt cuộc là anh đang suy nghĩ gì

Bốn mắt nhìn nhau như muốn hiểu rõ tâm can của người kia, Jungkook hiểu cô gái này trong lòng vẫn còn rất quan tâm anh, nhưng ngược lại thì Hae không thể thấu được lòng Jungkook

Bên ngoài tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí căng thẳng.

" Anh ra ngoài nghe điện thoại " Nói rồi Jungkook hôn nhẹ lên trán Hae một cái, cứ vậy không mặc gì mà ra ngoài, làm Hae có chút đỏ mặt

Jungkook cúi xuống lấy chiếc điện thoại bị rơi xuống nền nhà, trên màn hình hiện nên một dẫy số quen thuộc, anh mệt mỏi quay lại nhìn về hướng phòng tắm đang truyền tới tiếng nước chảy, lạnh lùng mà nghe máy

" Lyly, gọi anh có chuyện gì ?"

Bên kia rất nhanh truyền tới một giọng nói nhẹ nhàng đầy tủi hờn.
" Jaykay.. mấy ngay nay em không gặp được anh, anh đã đi đâu vậy ?"

" Anh có việc, Lyly đợi anh về chúng ta có chuyện cần giải quyết với nhau "

" Chuyện gì vậy ?" Lyly hơi bất an nói

- Cạch

Cửa nhà tắm mở ra, Jungkook vội nói rồi tắt máy " Cứ vậy đi "

Ánh mắt lạnh lùng khi nãy bỗng chốc thay đổi rất nhanh khi Hae xuất hiện. Hae đi ra với chiếc khăn tắm quấn quanh, để lộ bờ vai trắng nõn cùng khe ngực đầy đặn xấu hổ mà đi ra. Cố thấy thật ngại khi cùng Jungkook trog hoàn cảnh như thế này, hơn nữa anh lại không thèm quấn lấy một chiếc khăn, cứ vậy đứng nhìn cô chăm chăm.

Jungkook khoé miệng hơi cong vẻ thích thú, có trời mới biết anh thích cái vẻ xấu hổ này của cô như thế nào.

Cảm xúc Hae cũng dần ổn định, lại để ý tới cuộc nói chuyện vừa rồi của anh, thật ra vừa rồi cô có nghe loáng thoáng được cái tên Lyly gì đó, nhưng không rõ đã có chuyện gì, cũng chỉ cảm thấy trong lòng rất không vui

Thấy sắc mặt Hae có vẻ không vui, Jungkook vội đi tới ôm cô lại cưng nịnh hỏi

" Sao vậy ?"

" Không sao " Hae lắc đầu đẩy anh ra, nhìn lên đồng hồ treo trên tường mâu thuẫn nói " Giờ còn sớm, anh nên quay về với cô ấy "

Jungkook nhăn mặt nhìn Hae, một lúc lâu mới bật cười vì hiểu ý. Hình như Hae của anh đang ghen thì phải

Hae khó chịu, huých mạnh Jungkook một cái, tiến lại ghế nhặt quần áo của mình lên tủi thân nói

" Chuyện khi nãy là ngoài ý muốn, anh cũng nên quên đi ..."

Jungkook đi tới, bóng dáng cao lớn của anh nổi bật ưu nhã, tuy không mặc gì những vẫn rất vững vàng. Cả cơ thể to lớn bao bọc lấy cơ thể của Hae. Hae không phản ứng lại, chỉ đứng vậy để anh ôm, có thể cảm nhận được từ phía sau một loại cảm giác nâng niu và yêu thương của anh

Cô thật sự rất muốn được anh ôm như vậy...

" Hae ..."

" Anh và cô ta không giống em nghĩ "

Hae chậm rãi xoay người lại ánh mắt dè dặt nhìn anh, nếu anh đã đọc được suy nghĩ của cô thì cô cũng không phải dấu diếm gì mà hỏi thẳng :

" Vậy quan hệ của hai người là gì ?"

" Hae... chuyện này không phải chỉ một hai câu có thể giải thích hết. Hãy cho anh chút thời gian để kể mọi chuyện cho em, được không ?"

Ánh mắt thâm trầm hiện nên chút thỉnh cầu của Jungkook. Anh biết bản thân mình còn nhiều chuyện chưa thể giải thích hết với Hae, để khi dứt khoát tất cả với Lyly, anh sẽ tự mình giải thích mọi chuyện . Hae nhìn anh, ánh mắt tựa như lưu ly trở nên mềm mại dịu dàng hơn một chút. Nhiều năm trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, Hae cũng đã học cho mình được cách nhìn nhận và sống chậm lại. Cô biết được, cuộc sống này không giống như những gì ta nhìn thấy, mà phải thấu hiểu. Vậy nên cô sẽ đợi, sẽ mở lòng nghe lời giải thích từ anh, cho dù có đau lòng hay vui vẻ cô vẫn muốn được nghe tất cả.

" Để anh mặc lại cho em "

Jungkook tự nhiên cầm lấy quần áo từ trên tay cô, nhẹ nhàng cài lại từng khuy áo . Sự chủ động này của anh làm Hae có chút bối rối lẫn xấu hổ, định từ chối nhưng Jungkook lại không cho cô cơ hội khước từ. Hô hấp của Hae khiến đôi ngực đầy đặn của cô phập phồng cùng mùi hương Cát Tường nhẹ toả ra mê hoặc chết người. Cho dù vừa có thoả mãn như thế nào nhưng cũng không thể ngăn được sự mê hoặc này của Hae, mà anh thì đã cùng Hae khá nhiều, chỉ là nhiều năm chưa đụng chạm nên càng ham muốn gấp vài lần

Mặc lại đồ cho Hae, anh vội chạy vào nhà tắm, tắm qua rồi đi ra. Không thấy Hae liền đoán cô đã vào phòng với Nochu, anh vui vẻ ôm chăn gối đi vào hạnh phúc nằm xuống cạnh Hae

" Mệt quá " Jungkook thở dài, ôm lấy Hae từ phía sau rất chặt

" Suỵt... " Hae hơi nghiêng đầu nói

" Nói nhỏ một chút, Nochu sẽ bị anh đánh thức mất "

Jungkook bặm môi nhìn Hae gật đầu, rồi nhìn qua phía Nochu đang dang chân tay ra ngủ say.

Sáng hôm sau...

Ngoài nhà truyền tới tiếng nói vô cùng vui vẻ từ Nochu. Hae mệt mỏi, cơ thể đau nhức hơi tỉnh giấc, hình như đây là kết quả của việc quan hệ với người đàn ông kia, lần nào cũng vậy, mỗi khi gần gũi ngày hôm sau nhất định sẽ bị đau người.

" Con muốn cao như bố Kook "

Hai người này sớm đã đưa nhau đi tắm, Jungkook tâm trạng vui vẻ đứng gội đầu, còn Nochu thì giống anh, trần chuồng đứng nghịch rốn Jungkook ...

" Nochu, muốn cao như bố, phải đợi rất lâu nữa "

Nochu hiện tại chỉ cao dưới mông Jungkook, muốn nhìn được mặt bố thì phải ngẩng mặt rất cao. Cậu tinh nghịch nhìn xuống đập nhẹ vào chỗ hiểm của Jungkook

" Bố ơi, nhìn này... của bố lớn hơn của con " Nochu nhìn của bố rồi nhìn cái của mình, tò mò nói.

Jungkook vội lấy tay bảo vệ mình, khổ sở nhìn Nochu

" Nochu, không được nghịch như vậy, con còn muốn có em không hả "

Nochu gật đầu nhìn Jungkook. Cậu rất thích mấy em bé, lần trước trên tivi ở lớp có chiếu một em vô cùng đáng yêu, cả lớp cũng được cô giáo dậy cách chăm sóc cho em bé như thế nào, nên cậu luôn muốn mình có thêm một em bé để chơi cùng

" Nếu muốn có em, thì con tốt nhất không được nghịch ngợm như vậy. Còn nghịch như vậy, mẹ con sẽ không có em bé để sinh đâu "

Nochu gật đầu, ngoan ngoãn ngồi xuống thau đợi Jungkook tắm xong mới tới lượt mình.

Tắm xong, Jungkook bế Nochu ra ngoài, nhẹ nhàng để Nochu xuống ghế rồi nhắc nhở

" Mẹ còn mệt, bố con mình không nên làm phiền mẹ, con ngoan ngoãn ngồi đây bố sẽ đi chuẩn bị bữa sáng "

Nochu ngoan ngoãn nghe lời, ngồi trên ghế đợi Jungkook.

Trong bếp Jungkook luống cuống ốp trứng, cuộc đời anh chưa bao giờ thấy chuyện bếp lúc lại khó khăn tới như vậy, đối với anh lúc này có lẽ kiếm tiền vẫn là dễ nhất. Nhưng anh vẫn muốn chuẩn bị bữa sáng thật ngon để chút nữa Hae tỉnh dậy sẽ ghi được điểm trong mắt cô.

- Keng....

Tiếng rơi đồ trong bếp truyền tới một âm thanh lớn, Nochu đứng lên ghế nhìn vào bếp. Mà Hae cũng vì vậy mà cố gắng đứng dậy đi ra ngoài xem tình hình. Cô kinh ngạc nhìn vào bếp thấy anh đang vất vả làm gì đó, cô vội đi tới, sắc mặt ngạc nhiên nhìn anh

" Anh đang làm gì vậy ? "

Jungkook xoay người lại cười cười

" Anh đang chuẩn bị bữa sáng cho em, không phải con gái thường rất thích đàn ông vào bếp sao ?"

Hae tròn mắt nhìn anh rồi lại nhìn Nochu đang nhún nhẩy trên ghế. Anh ta dậy sớm như vậy là để tắm cho Nochu rồi vào bếp thôi sao. Quần áo con thì mặc cài lệch cúc, vào bếp thì đổ vỡ. Cô nên xúc động hay khổ tâm đây.
_______________

Tại công ty...

Lyly đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ những lời hôm qua Jungkook nói qua điện thoại, rốt cuộc là có chuyện gì chứ? Không phải anh ấy đã tìm được Hae rồi chứ?

Đang suy nghĩ, một giọng nói vang tới làm tắt ngang dòng suy nghĩ lại

" Sao cô còn ngồi đây ?"

Tae đi tới, gưing mặt đắc ý nhìn Lyly. Jonathan đứng cạnh thái độ lạnh lùng nhìn Lyly

Lyly nhìn hai người họ, nhẫn nhịn nhìn đi chỗ khác, lúc này coi thực không còn tâm trí cãi nhau với hai người bọn họ

" Chắc còn lưu luyến chỗ ngồi này ?"

Jonathan đi tới vươn tay nâng cằm Lyly lên. Cô khó chịu hất cằm ra ánh mắt tức giận nhìn cả hai

" Hai anh không có việc gì làm hay sao?"

" Có chứ, công việc chúng tôi hôm nay là tới đây để thông báo với cô là..." Jonathan nói được nửa câu, quay người nhìn Tae ý hiệu bảo anh nói tiếp

Tae không kiêng nể mà vui vẻ nói

" Vị trí này của cô từ nay sẽ là của ngài Jon đây "

Lyly mở to mắt nhìn cả hai, hai tay cũng dần run rẩy. Chuyện này là sao, tại sao lại để Jonathan ngồi vào vị trí này của cô chứ? Cô đã ngồi ở vị trí này sáu năm rồi, ngoài cô ra không ai xứng với vị trí này. Còn nữa, Jungkook chưa quay về, bọn họ nhất định là đang bày trò khiêu khích cô, cô phải kiềm chế, không để bọn họ thừa cơ ức hiếp như vậy

" Hai anh tốt nhất đừng quá đáng, nếu không Jungkook sẽ không hài lòng "

Nói ra được những lời này là vì mấy năm qua, khi cô bị Tae chọc tức cũng đã được Jungkook chỉnh đốn. Dù Tae có là người thân cận tới mấy nhưng thời gian ấy Lyly cũng là người phụ nữ qua lại với anh, nên anh cũng cho cô một chút nâng niu. Chỉ là cô không biết từ nay sự nâng niu đó sẽ mãi mãi quay về với Hae , mà cô thì sẽ không còn được đem Jungkook ra làm bình phong cho mình nữa

" Cứ tự nhiên, điện thoại đây, cô gọi đi"

Tae đưa điện thoại ra trước mặt Lyly, lại càng khiến cô thêm tức giận hơn.

________________

Trên bàn ăn, bà người đang dùng bữa sáng mà Hae vừa chuẩn bị lại. Mà Nochu hôm nay thì ăn bữa sáng rất nhanh, cũng không vừa ăn vừa nghịch như mọi ngày nữa

" Nochu của mẹ hôm nay ngoan quá"

Hae thơm nhẹ lên má Nochu, hài lòng nhìn cậu

" Bố nói nếu con còn nghịch ngợm, mẹ sẽ không sinh em bé nữa "

Câu nói này vô cùng khiến Jungkook chấn động mà sặc sữa. Anh không biết Nochu của anh mồm mép lại thật thà tới như vậy... anh dở khóc dở cười nhìn Hae, bản thân nhận được ánh mắt sắc bén từ Hae mà tự cảm thấy sợ tới tái xanh

" Hae... không như em nghĩ đâu, anh vô tội, tại Nochu ..."

Nói chưa hết câu, Nochu đã nhảy vào họng anh nói

" Mẹ Hae, con đã đấm bố vào đây " Nochu trùng mặt nói rồi chỉ tay vào cậu bé chưa lớn của mình nói. Vừa rồi ánh mắt của mẹ làm cậu sợ, cậu sợ mẹ sẽ lại đuổi bố ra ngoài nên cậu muốn bảo vệ bố  " Mẹ đừng đuổi bố ra ngoài "

Hae bỗng thay đổi sắc mặt, áy náy quay sang nhìn anh rồi đau lòng quay sang nhìn Nochu

" Nochu, lần sau không nên có hành động như vậy ? Mau xin lỗi bố... chú đi"

Hae chợt cứng họng một lúc, liếc mắt nhìn về phía Jungkook. Mà sắc mặt Jungkook thì lại vô cùng thất vọng, có lẽ cô đã khiến anh thất vọng tới như vậy.

Nochu khoang tay nhìn Jungkook mếu máo như sắp khóc " Con xin lỗi bố, lần sau con sẽ không làm vậy "

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment