"Ầm!"
Sau một tiếng nổ vang, cây cao vốn tráng kiện trực tiếp bị Bàn Sơn Hùng Vương đụng nát.
Mảnh vụn gỗ vẩy ra tứ tán, chỉ có một đoạn trên đỉnh vẫn còn hoàn hảo, lại bị một trảo Hùng Vương đánh bay.
"Lực đạo này, không yếu hơn con Bạch Hổ gặp phải trước đó!"
Trong lòng Giang Hàn đại khái đánh giá chiến lực của Bàn Sơn Hùng Vương này, chỉ bằng một kích vừa rồi, Giang Hàn đã dám kết luận, chiến lực của Bàn Sơn Hùng Vương này ít nhất năm vạn!
Không thể địch lại!
Trước đó Giang Hàn không phải chưa từng chiến đấu với dị thú cấp Lĩnh Chủ cao cấp.
Nhưng đó đều là xây dựng ở dưới tình huống đối phương suy yếu, hoặc là bị thương nặng, chiến lực suy giảm trên phạm vi lớn.
Mà bây giờ, chiến lực của Bàn Sơn Hùng Vương này còn ở vào đỉnh phong, mà Giang Hàn lại không có thời gian đi lắp pháo laser.
Trừ phi bộc phát năng lượng thức tỉnh lôi đình, nếu không, Giang Hàn đối mặt Bàn Sơn Hùng Vương chỉ có thể chạy, không có nửa điểm cơ hội phản đòn.
Cây cao một người ôm đều có thể bị đụng thành mảnh gỗ vụn, mặc dù Giang Hàn có phòng cụ cấp năm bảo vệ toàn thân, cũng không dám đón đỡ.
Đếm ngược trong đầu vẫn còn tiếp tục.
"50...49..."
Giang Hàn lần đầu tiên cảm giác một phút trôi qua lại chậm như vậy.
Nhưng hắn vẫn không dám rời đi, hệ thống đưa ra nhiệm vụ, là một thân một mình, ngăn chặn bước chân của thú triều.
Rời đi, thú triều tự nhiên cũng không cách nào dừng lại ở chỗ này.
"Thực sự không được, chỉ có thể bộc phát năng lượng."
"Nhưng cứ như vậy, không khỏi cũng có chút quá xa xỉ, đến cùng có đáng giá hay không?"
Giang Hàn thầm nghĩ, thân hình không ngừng di chuyển qua lại, dẫn bầy dị thú trên mặt đất đi vòng quanh cùng con Bàn Sơn Hùng Vương kia.
Chỉ là tốc độ của Bàn Sơn Hùng Vương còn nhanh hơn Giang Hàn không ít.
Có nhiều lần Giang Hàn thiếu chút nữa bị hùng chưởng của nó đập trúng.
Chỉ là mười mấy giây mà thôi.
Cây cối xung quanh mấy trăm mét đều bị đập thành bã vụn, chỉ có rễ cây còn đứng tại chỗ, toàn bộ chiến trường lộ ra tàn bại không thôi.
Giang Hàn lui không thể lui, mắt thấy Bàn Sơn Hùng Vương lại hướng hắn tấn công tới, đành phải làm ra quyết định.
"Hệ thống, bộc phát năng lượng chứa đựng!"
"Đang trong năng lượng bộc phát... Trong lúc này thuộc tính bốn chiều của ký chủ tăng lên..."
Trong lòng thở dài một tiếng, nhưng ngay sau đó, cơ bắp toàn thân Giang Hàn bắt đầu vặn vẹo bất quy tắc.
Giống như biến thành thể không định hình, bành trướng đồng thời cũng biến thành cứng rắn hơn.
Giang Hàn có thể rõ ràng cảm giác được tố chất thân thể của mình đang cấp tốc kéo lên, tinh thần vốn suy yếu giờ phút này cũng được bổ túc, thậm chí trở nên càng mạnh hơn.
Nếu như trước đó Giang Hàn chỉ có thể khống chế hơn ngàn hạt lôi điện tích lũy thành lôi cầu, vậy hiện tại hạt lôi điện mà Giang Hàn có thể khống chế, chính là lấy vạn, thậm chí mười vạn!
Giang Hàn đã từng trải qua một lần năng lượng bộc phát, đối với loại cảm giác này coi như quen thuộc.
Năng lượng bộc phát, mang đến hiệu quả là chiến lực tăng lên, chứa đựng bao nhiêu năng lượng, liền có thể trực tiếp tăng lên bao nhiêu chiến lực của Giang Hàn.
Nhưng năng lượng bộc phát lại không có cách nào tăng độ thuần thục của thiên phú và võ kỹ, cho nên chỉ có thể bỏ công sức vào thuộc tính bốn chiều.
Đây cũng là lý do vì sao hiện tại Giang Hàn có hơn ba vạn chiến lực, thuộc tính bốn chiều còn không bằng sau lần đầu tiên bộc phát năng lượng, trị số bốn chiều chiến lực hơn một vạn.
Giang Hàn không có thời gian đi kiểm tra thuộc tính bốn chiều hiện tại của mình.
Nhưng không cần nghĩ cũng biết, thuộc tính bốn chiều của hắn bây giờ, ít nhất đã phá hai ngàn!
Phất phất tay, một quả cầu sét hơn xa trước kia đã bị Giang Hàn gom góp trong tay.
Nếu như lôi cầu trước kia bành trướng đến cực hạn, giống như một quả bóng rổ, vậy lôi cầu hiện tại này chính là một mặt trời được Giang Hàn nâng ở lòng bàn tay!
Ánh sáng chói mắt khiến những dị thú đang nhìn thẳng vào lôi cầu đồng loạt rơi nước mắt, xuất phát từ bản năng, bọn nó khẽ cúi đầu, không dám nhìn thẳng nữa.
Bàn Sơn Hùng Vương sau khi nhìn thấy lôi cầu cực lớn trong tay Giang Hàn, thân hình vốn đang lao nhanh bỗng nhiên trì trệ, trong mắt mang theo ý kiêng kị nồng đậm.
Bởi vì nó cảm nhận được một loại khí tức tử vong từ trên lôi cầu này.
Nếu thật sự nện ở trên người nó...
Bàn Sơn Hùng Vương luôn quen đấu đá lung tung, lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là sợ hãi.
Loại khí thế này, nó chỉ cảm nhận được ở trên người dị thú cấp bá chủ có đẳng cấp cao hơn nó.
Càng làm cho Bàn Sơn Hùng Vương cảm thấy sợ hãi là, khí thế của Giang Hàn còn đang kéo lên, lôi cầu trên đỉnh đầu, cũng đang không ngừng bành trướng biến lớn.
"Grào!"
Sau khi nổi giận gầm lên một tiếng, Bàn Sơn Hùng Vương rất lý trí lựa chọn chạy trốn.
Nó đã tiến hóa ra linh trí, còn là dị thú cấp Lĩnh Chủ trung cấp, linh trí đã không tính là thấp.
Trong lòng rõ ràng mình không cách nào địch lại Giang Hàn, liền cực kỳ dứt khoát quay đầu bỏ chạy, nếu không sẽ phải bỏ mạng ở chỗ này.
Mà theo một tiếng rống giận này của Bàn Sơn Hùng Vương, đàn dị thú bốn phía Giang Hàn vốn còn nhu nhược không dám tiến lên, giờ phút này lần nữa khôi phục trạng thái hung hãn không sợ chết trước đó, đánh giết tới Giang Hàn.
Ý đồ của Bàn Sơn Hùng Vương rất rõ ràng, chính là muốn để cho đám dị thú cấp thú tướng này xông lên giết Giang Hàn, tạo cơ hội cho nó thoát đi.
Nhìn đàn dị thú đang xông tới, cùng với Bàn Sơn Hùng Vương đang chạy trốn về phía xa, Giang Hàn nhíu mày.
Sau đó quả cầu sét to lớn lấp lánh trong tay, bị Giang Hàn đập mạnh xuống đất.
Ngay khi quả cầu sét chạm đất, nó cũng đồng thời nổ tung!
Lôi đình lan tràn, bụi đất tung bay.
Một trận cường quang đem tất cả dị thú trong phạm vi trăm mét quanh thân Giang Hàn đều nuốt hết.
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên.
"Oanh!"
Phàm là dị thú bị lôi đình tiếp xúc đến, đều bị dòng điện chôn vùi.
Đây là một loại trực tiếp phá hủy tất cả công kích, mà dị thú cấp thú tướng, căn bản không có khả năng chống đỡ được một kích này của Giang Hàn!
Lôi đình còn đang lan tràn, dưới chân Giang Hàn xuất hiện một cái hố to sâu chừng hai ba mét.
Mà bốn phía hố to, là khe rãnh lôi đình lan tràn lưu lại!
Lấy vị trí của Giang Hàn làm trung tâm, vẽ ra một đồ án bất quy tắc bán kính ít nhất hai trăm mét.
Mà bầy dị thú nguyên bản còn chen chúc cùng một chỗ, muốn nuốt Giang Hàn, lại từng con thân thể cứng ngắc, bị lôi đình phá hủy tất cả sinh cơ!
Không khí khô ráo, nóng bỏng lại mang theo vài phần mùi thịt.
Thỉnh thoảng còn có vài tia điện lưu rất nhỏ thoáng hiện giữa không trung.
Đây là một loại hiệu quả do hạt lôi điện quá nồng đậm tạo thành.
"Phù..."
Giang Hàn thở ra một hơi thật dài, sau đó từ trong hố sâu nhảy ra.
Nhìn lướt qua chung quanh, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Sau khi năng lượng bộc phát hoàn toàn, chiến lực của hắn lúc này đã đạt đến hơn tám vạn, loại cảm giác lực lượng tràn đầy này, không chỗ phóng thích, cho Giang Hàn một loại cảm giác cực kỳ thoải mái.
Nhất là hạt lôi điện ở bốn phía không trung, phảng phất như thực thể, đang không ngừng phóng thích thiện ý với Giang Hàn.
Chỉ cần hắn muốn, trong lúc giơ tay có thể ngưng tụ một đạo công kích không kém gì vừa rồi.
Trong đầu âm thanh nhắc nhở đánh chết dị thú thu hoạch được kinh nghiệm không ngừng vang lên, Giang Hàn lại mắt điếc tai ngơ.
Nhìn con đường nhỏ xa xa bị Bàn Sơn Hùng Vương xông ra, Giang Hàn đạp chân một cái, đuổi sát Bàn Sơn Hùng Vương.
Chọc cho lá bài tẩy của ta tung ra hết, bây giờ lại muốn chạy? Không làm thịt ngươi, không khỏi cũng quá lỗ vốn!