Tiếng thú rống rất vang, chính xác ra, là lực xuyên thấu đủ mạnh.
Vị trí của Giang Hàn đã cách xa khu vực thành chính của thành thị.
Nghe vị trí âm thanh, hai người cách xa ít nhất hai mươi cây số trở lên.
Khoảng cách dài như vậy, cũng có thể nghe được tiếng thú rống rõ ràng như thế...
"Thú Vương cấp!"
Giang Hàn không khỏi căng thẳng trong lòng.
Không phải hắn chưa từng gặp qua dị thú cấp Thú Vương, thậm chí còn tự tay chém một con dị thú cấp Thú Vương.
Nhưng đó là ở dưới tình huống đặc biệt mới hoàn thành.
Không nói những cái khác, lần đầu tiên động thủ với dị thú cấp Thú Vương, hắn đã bạo phát năng lượng, cộng thêm có tăng phúc của Nhiên Mệnh, mới miễn cưỡng kéo dài một đoạn thời gian.
Nhưng mà đoạn thời gian kia, Giang Hàn đều là bị đối phương đè đánh.
Về phần lần thứ hai, nếu như không phải bởi vì khí cơ phụ thân lưu lại, Giang Hàn căn bản không có khả năng đánh thắng được Lôi Lân Long, càng không có khả năng làm thịt đối phương.
Mà lần này, Giang Hàn không có năng lượng dự trữ, Hứa Nhiên tăng phúc, càng không có khí cơ phụ thân lưu lại.bookstore.vip - ebook truyện giá rẻ
Giang Hàn căn bản không có tư cách động thủ với dị thú cấp Thú Vương.
"Đi nhanh lên."
Đây là ý niệm còn sót lại trong đầu Giang Hàn.
Mặc dù hắn rất tự tin vào thực lực của mình, nhưng tự tin và tự phụ, giữa hai cái vẫn có sự khác biệt rất lớn.
Giang Hàn sẽ không làm chuyện ngu xuẩn.
Vấn đề duy nhất là Tiểu Bạch còn chưa tới.
Cách chỗ Giang Hàn còn có mấy cây số.
Giang Hàn cần chờ Tiểu Bạch vài phút.
Sau khi so đo một phen, Giang Hàn vẫn quyết định chờ một chút.
Chỉ là trong lòng hắn luôn có một cảm giác kinh hãi, luôn cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Tuy là ngồi xếp bằng điều tức, nhưng Giang Hàn đối với xung quanh cảnh giác lại một khắc đều không có buông lỏng xuống.
Tiểu Bạch cách nơi này càng ngày càng gần, Giang Hàn có thể cảm giác được.
Chỉ chờ Tiểu Bạch tới, hắn liền mang theo Tiểu Bạch rời khỏi tòa thành thị này, đồ vật còn lại tự nhiên không có quan hệ gì với hắn.
Có dược tề làm cơ sở, tốc độ khôi phục của Giang Hàn rất nhanh.
Chỉ trong vài phút, năng lượng bị rút sạch trong cơ thể đã khôi phục bảy tám phần.
Giờ phút này, Giang Hàn cũng coi như có sức đánh một trận.
Cùng lúc đó, Tiểu Bạch cũng rốt cục tới.
Từ khi bá chủ cao cấp xuất hiện, Giang Hàn để Tiểu Bạch rút lui, Tiểu Bạch liền một đường chạy như điên, chạy ra ngoài thành.
Linh trí của nó tuy không cao, nhưng cũng biết theo cái lợi tránh cái hại.
Biết dưới loại tình huống này không thể giúp được Giang Hàn bất cứ chuyện gì, trong đầu Tiểu Bạch liền chỉ còn lại có chạy trốn.
Cũng may dọc đường đi hữu kinh vô hiểm, Tiểu Bạch không gặp nguy hiểm gì.
Sau khi xác định Tiểu Bạch không có bị thương Giang Hàn mới thở phào một cái.
Đang muốn rời đi, cái bóng dưới chân Giang Hàn lại tự mình động.
Giang Hàn trước tiên liền phát hiện khác thường, Trảm Long chợt lóe mà qua, xuất hiện ở trên tay Giang Hàn, cùng lúc đó, áo giáp lan tràn khắp toàn thân hắn.
Mà ngay sau đó, bóng dáng Giang Hàn giống như một người, đứng ở trước mặt hắn, đồng thời mở miệng.
"Giang Hàn, là ta, Ảnh Tử."
Một giọng nói rất quen thuộc.
"Ảnh Tử?"
Giang Hàn trong lòng ngẩn ra, Tào Quang Huy?
Đúng rồi, ngoại trừ Tào Quang Huy, cũng không ai có thể khống chế bóng dáng của những người khác.
"Có chuyện gì sao?"
Sau khi xác định không phải địch nhân, thân thể vốn căng thẳng của Giang Hàn buông lỏng vài phần.
"Nói ngắn gọn."
Ảnh Tử mở miệng lần nữa: "Trong tòa thành thị này có một đầu cao cấp bá chủ tiến hóa."
"Thành dị thú cấp Thú Vương, cần phải nhanh chóng tru sát."
"Ta hiện tại đang ở trong biển sâu, nhất thời không đuổi kịp."
"Cho nên cần sự trợ giúp của ngươi."
Chỉ là Giang Hàn nghe nói như thế không khỏi ngẩn ra.
"Sự giúp đỡ của ta? Ta có thể giúp được gì?"
"Ta sẽ thông qua cái bóng, chiếu một bộ phận lực lượng lên người ngươi, đến lúc đó đủ để cho ngươi có được chiến lực cấp chiến thần."
"Việc ngươi phải làm, chính là hỗ trợ giải quyết con Thú Vương kia, đồng thời cứu hai đội viên của ta."
Lực lượng chiếu đến trên người Giang Hàn?
Nghe được Ảnh Tử nói lời này, trong lòng Giang Hàn hiện lên vài phần nghi hoặc, tỷ như Ảnh Tử vì cái gì không trực tiếp chiếu đến trên người đội viên của hắn.
Dường như đoán được suy nghĩ trong lòng Giang Hàn.
Ảnh Tử lại mở miệng: "Thực lực bọn họ không đủ."
"Nếu như chiếu cho bọn họ, nhiều lắm chỉ có thể cân sức ngang tài với con Thú Vương kia."
"Nhưng ta muốn, là làm thịt con Thú Vương kia."
"Nơi này chỉ có ngươi có được phần thực lực này."
Giang Hàn không nói thêm gì nữa, chỉ gật đầu.
Được Giang Hàn cho phép, bóng dáng vốn đứng lên độc lập lần nữa về tới dưới chân Giang Hàn.
Nhưng mà lần này, trong đầu Giang Hàn lại vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Ting... Kiểm tra đo lường được năng lượng đưa vào, thuộc tính cơ sở của ký chủ đang trong tăng lên..."
Như Ảnh Tử nói, theo lực lượng của hắn chiếu đến trên người Giang Hàn, chiến lực của Giang Hàn vào giờ khắc này bắt đầu một đường tăng vọt!
Từ lúc bắt đầu hai mươi vạn điểm, mỗi giây tốc độ tăng vọt lên tới năm vạn điểm.
Chiến lực một mực tăng vọt đến năm mươi tám vạn mới ngừng lại.
Lúc này Giang Hàn đã có thực lực cấp chiến thần.
Chỉ là so với khí cơ phụ thân lưu lại lần trước, lần này ảnh tử chiếu đến lực lượng, cũng không có tạo thành cảm giác khó chịu gì cho Giang Hàn.
Nắm chặt nắm đấm, một đoàn lôi cầu ngưng tụ từ lòng bàn tay Giang Hàn, sau đó lại tán đi.
Sau khi xác định không có cảm giác khó chịu gì, Giang Hàn vỗ vỗ đầu hổ của Tiểu Bạch.
"Ngươi ở đây chờ ta, ta đi xử lý chút chuyện trước."
Tiếp nhận lực lượng của Ảnh Tử, Giang Hàn tự nhiên là muốn đi làm chuyện.
Mà thực lực của Tiểu Bạch căn bản không có tư cách tham dự vào trong chiến đấu đẳng cấp cao, ở lại chỗ này, là biện pháp tốt nhất.
Tiểu Bạch có thể nghe hiểu lời nói của Giang Hàn, nghe vậy hơi cúi đầu, thấp giọng rít gào hai cái.
Dường như muốn đi theo Giang Hàn.
"Nghe lời, đợi ở đây."
Dứt lời, Giang Hàn dứt khoát quay người, bay nhanh về phía trong thành thị.
Từ khi hắn rời khỏi khu chủ thành đến bây giờ, đã qua hơn mười phút.
Tín hiệu cầu cứu của hai vị Võ Hầu kia mặc dù vẫn luôn lóe lên, nhưng mà đã tới một bước nào, Giang Hàn thật đúng là không biết.
Giang Hàn có chiến lực cấp chiến thần tự nhiên không cần sợ đầu sợ đuôi giống như vừa rồi.
Hiện tại bày ở trước mặt hắn có hai chuyện: Cứu người, chém giết Thú Vương.
Trong bầu trời đêm đen kịt, Giang Hàn bị lôi đình bao bọc, tốc độ cực nhanh.
Mà lựa chọn của Giang Hàn, là trước tiên chém đầu Thú Vương kia.
Hoặc là nói, vây Ngụy cứu Triệu.
Chỉ cần hắn có thể tạo thành uy hiếp trí mạng đối với đầu Thú Vương kia, vậy nguy cơ của hai vị Võ Hầu khác, tự nhiên sẽ được giải trừ.
Năng lượng trong không khí khi thú vương tấn chức đã bị đảo loạn.
Giờ phút này đang điên cuồng hội tụ về một chỗ, dường như là bị cái gì hấp dẫn lấy.
Mà dao động dị thường này, giống như là ngọn đèn trong đêm tối, chỉ rõ vị trí của con Thú Vương kia cho Giang Hàn.
Chỉ là sau khi đến nơi mới phát hiện, sự tình hình như không đơn giản như vậy.
Cũng khó trách Ảnh Tử sẽ lựa chọn chiếu lực lượng cho Giang Hàn.
Bởi vì bên cạnh con thú vương kia còn có bốn con dị thú cấp bá chủ cao cấp, canh giữ ở bốn phía.
Dường như đang chờ đợi con Thú Vương kia hấp thu đủ năng lượng.
Lúc này nếu Giang Hàn ra tay, liền cần phải chính diện ngạnh kháng bốn đầu dị thú cấp bá chủ cao cấp công kích.