Chương 407: 150 vạn chiến lực
Chương 407: 150 vạn chiến lực
Tu La Giang Hàn.
Trước Giang Hàn, chưa từng có ai có ngoại hiệu cấp bậc này.
Cho dù là nhân loại sứ cũng không được.
Ngoại trừ nhân loại Sứ sẽ không cố ý nhằm vào những dị thú cấp thấp kia ra.
Còn có một nguyên nhân quan trọng hơn là, cho dù là nhân loại sứ, cũng không phải mỗi người đều có thiên phú thương tổn phạm vi lớn như Giang Hàn.
Lấy Dương Huyễn làm ví dụ, thiên phú của hắn, quyết định Dương Huyễn thích hợp một chọi một chiến đấu cấp cao.
Nếu bàn về quần công, tốc độ tàn sát của Dương Huyễn thật đúng là không nhanh bằng Giang Hàn.
Mà hơn hai tháng thời gian này, mang đến cho Giang Hàn kinh nghiệm cũng đầy đủ phong phú.
"Kí chủ: Giang Hàn."
"Đánh giá cấp bậc chiến lực: 1479951"
"Cấp bậc: 38"
"Lực lượng: 5972 nhanh nhẹn: 5689 thể chất: 6041 tinh thần: 6122"
"Khoảng cách lần sau thăng cấp cần điểm kinh nghiệm: 3718 vạn/5000 vạn"
"Thiên phú hiện tại: Thiên phú cấp SSS (Lôi Đình Lv7) Thiên phú cấp SSS (Tu La Lv7); Thiên phú cấp SSS (Thôi Diễn Lv7) Thiên phú cấp SSS (Sinh Mệnh Lv7); thiên phú cấp SSS (Không Gian Lv7)"
"Độ thuần thục thiên phú hiện tại: Lôi Đình (892415/100 vạn) Tu La (752146/100 vạn) Thôi diễn ( 412132/100 vạn) Sinh mệnh (358964/100 vạn) Không gian (775412/100 vạn)."
"Võ kỹ hiện tại: Địa cấp thượng phẩm (Cửu Trọng Lôi Đao Max) Địa cấp hạ phẩm (Thân hóa lôi đình max) Thiên cấp hạ phẩm (Lôi Đình Phá Thiên Thương Max)"
"Hiện tại không gian hệ thống còn lại 788541/một triệu"
"Thú cưng: Tiểu Bạch"
"Đã cất giữ năng lượng có thể bộc phát: 604100."
Nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính của mình, Giang Hàn rất hài lòng đối với hai tháng tăng lên này.
Không nói những cái khác, chiến lực tiếp cận một trăm năm mươi vạn, Giang Hàn đã chạm đến ngưỡng cửa Chiến Thần cao cấp, thậm chí, nếu bộc phát toàn bộ năng lượng, đến lúc đó chiến lực của Giang Hàn, ở một mức độ nào đó mà nói, sẽ chạm đến ngưỡng cửa của nhân loại sứ.
Cho dù nhân loại sứ này của hắn có hơi yếu, đẳng cấp thiên phú chưa tới.
Nhưng ít ra, đối mặt với dị thú cấp Thú Vương, có thể làm được nghiền ép tuyệt đối, cho dù là Thú Vương cao cấp cũng không ngoại lệ.
Khác nhau chỉ ở chỗ, dị thú cấp bậc Thú Vương khác nhau, có thể kiên trì thời gian dài ngắn dưới tay Giang Hàn mà thôi.
Không chỉ thực lực của Giang Hàn được tăng lên rất nhiều, Tiểu Bạch cũng giống như vậy.
Chín mươi nghìn chiến lực, chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể đột phá được sự cản trở của dị thú cấp Lĩnh Chủ, bước vào hàng ngũ dị thú cấp Bá Chủ.
Chỉ là không biết, đến lúc đó Tiểu Bạch có biến hóa mới hay không.
Dị thú cấp bá chủ, giống như Võ Hầu, đều có năng lực đạp không mà đi nhất định.
Chỉ là so sánh với Võ Hầu, thể trọng của dị thú cấp bá chủ, là mấu chốt hạn chế bọn chúng phi hành cự ly dài.
Nhưng tốt xấu gì cũng có thể bay được, không phải sao?
Thời gian tiến vào tháng tư, bên Thủy Mộc đã khai giảng.
Dựa theo kế hoạch của Giang Hàn, hai tỷ muội Giang Bạch Sương và Giang Thanh Y, bao gồm cả người của Hải Đảo Nhất Tộc, đều đã tiến vào Thủy Mộc học tập.
Mà vị phó hiệu trưởng mà Giang Hàn liên lạc trước đó rất nể mặt Giang Hàn, không chỉ đích thân giảng bài cho mọi người, thậm chí lúc sắp xếp ký túc xá, cũng sắp xếp tất cả mọi người ở cùng một chỗ.
Mà hai chị em Giang Bạch Sương sống ở sát vách Khương Tri Ngư, hiển nhiên là tiện cho Khương Tri Ngư dẫn các cô đi làm quen với môi trường trường học.
Liên tục tàn sát lâu như vậy, thể xác và tinh thần của Giang Hàn cũng có chút mỏi mệt, dự định về trường học trước một chuyến.
Còn có một nguyên nhân khác là, Đường Vận bên kia, nghiên cứu ra dược tề giải độc nhằm vào bọ cạp độc.
Bảo Giang Hàn đi qua lấy một chuyến.
Hồi lâu không trở lại kinh thành, tiện thể làm thủ tục khai giảng một chút, Giang Hàn ngay cả sách vở học kỳ mới là dạng gì cũng chưa thấy qua, nói ra thật xấu hổ, như vậy, còn là học sinh?
"Tiểu Bạch, đến lúc phải trở về rồi."
Giang Hàn hướng về Tiểu Bạch một trảo chụp chết một con thú binh cao cấp cách đó không xa hô một tiếng.
Tiểu Bạch quay đầu gầm nhẹ một tiếng với Giang Hàn.
Giống như đang đáp lại Giang Hàn, chỉ là Tiểu Bạch rõ ràng cũng giết đỏ cả mắt.
Sau khi lại đập chết vài con dị thú, mới lảo đảo đi tới bên cạnh Giang Hàn.
"Rống..."
Lại là một tiếng gầm nhẹ, trong thanh âm còn mang theo vài phần bất mãn.
Dường như đang hỏi Giang Hàn tại sao muốn cắt ngang nó.
Tên này, theo thực lực tăng lên, linh trí cũng càng ngày càng thông tuệ, hiện tại đều sẽ biểu đạt sự bất mãn của mình.
Hắn lấy một khối kim loại lớn từ trong không gian hệ thống ra, ném cho Tiểu Bạch, không khỏi cười mắng: "Giết chắc chắn giết không hết đâu, về nghỉ ngơi hai ngày rồi lại trở về tiếp tục giết."
Tiểu Bạch ăn được khối kim loại, rõ ràng đã thu liễm thái độ mất hứng trước đó, thân mật cọ xát với Giang Hàn.
Trên đầu hổ to lớn tràn đầy máu tươi, nhưng trên người Giang Hàn cũng đều là máu tươi của dị thú, không cần phải ghét bỏ lẫn nhau.
Tìm một cái hồ lớn, một người một hổ nhảy vào, nước hồ có chút lạnh lẽo thả lỏng thể xác và tinh thần.
Sau khi rửa sạch sẽ máu tươi trên người, hắn mới lên bờ, đi về phía phòng tuyến sắt thép.
Dung lượng không gian hệ thống đã sắp đầy, trọn bảy mươi tám vạn dĩ thú thú tài, hơn nữa còn đều là vật liệu cấp thú binh trở lên.
Riêng những tài liệu này, cũng có thể bán mấy tỷ.
Nhưng mà cho dù bán đến phòng tuyến sắt thép, cũng phải hao phí đại lượng tài nguyên vận chuyển, từ phòng tuyến sắt thép đưa đến trong thành thị.
Giang Hàn cũng không tiện tay bán đồ vật ở bên này.
Sốt ruột trở về, Giang Hàn thậm chí ngay cả hình tượng của mình cũng không có thời gian thu thập.
Tiểu Bạch lại bị thu vào trong không gian hệ thống.
Dù sao một con dị thú cao hai mươi mét, nếu thật sự tiến vào trong thành thị, ít nhiều vẫn có chút dọa người.
Thủy Mộc vẫn là Thủy Mộc như cũ, sau mùa xuân, những cây khô héo trong sân trường cũng nảy mầm, nhìn qua sinh cơ dạt dào.
Hiện tại Thủy Mộc đang là giờ tan học, trong trường có rất nhiều người.
Giang Hàn rất ít khi lộ diện trong trường học, nhưng thắng ở mỗi một lần lộ diện, đều sẽ làm ra chuyện lớn.
Thật giống như lúc trước khi tân sinh nhập học, một mình hắn đánh đổ toàn bộ Thủy Mộc, còn lấy đi học phần của tất cả mọi người.
Cho nên dù giờ phút này Giang Hàn thoạt nhìn râu ria xồm xoàm, tóc rối bời, nhưng vẫn có không ít người nhận ra hắn.
Từ xa xa nhìn thấy, liền tránh ra xa xa.
Giang Hàn đối với cái này ngược lại là không có cảm giác gì, mọi người chỉ là bèo nước gặp nhau, cùng ở một trường học mà thôi.
Cứ như vậy đứng ở trên con đường mà các học sinh phải đi qua, chờ đợi ba người Khương Tri Ngư.
Mà ba người Khương Tri Ngư cũng không để hắn chờ bao lâu.
Ánh mắt Giang Thanh Y sáng nhất, nhìn thấy Giang Hàn đứng ở trong đám người, kích động khó nén, sau khi chỉ vào Giang Hàn hô một câu đại bại hoại, liền chạy tới Giang Hàn, sau đó trực tiếp nhào vào trong ngực Giang Hàn.
Nhìn Giang Thanh Y đã lâu không gặp, Giang Hàn cũng nở nụ cười.
Từ hải dương đến lục địa, Giang Thanh Y dường như thích ứng rất tốt, ít nhất mặt nhìn càng tròn.
Khiến cho Giang Hàn nhịn không được đưa tay nhéo nhéo.