Toàn Cầu Cao Võ: Cày Quái Thành Thần, Ta Đánh Xuyên Qua Nhân Loại Cấm Khu ( Dịch)

Chương 460 - Chương 460: Ta Có Thái Cực, Có Thể Tứ Lạng Bạt Ngàn Cân

Chương 460: Ta có Thái Cực, có thể tứ lạng bạt ngàn cân Chương 460: Ta có Thái Cực, có thể tứ lạng bạt ngàn cân

Đại hỏa vẫn còn lan tràn, không ngừng thu nhỏ phạm vi vòng tròn.

Mà một vạn năm ngàn người bị hỏa diễm bao trùm kia, giờ phút này chỉ còn không ngừng tụ lại, hướng trung tâm hội tụ.

Bên ngoài ngọn lửa, một phe võ giả thiên triều chỉ theo hỏa diễm thận trọng từng bước, nghiền ép võ giả đang ẩn nấp trong không gian.

Bọn họ mặc dù không sợ hỏa diễm, nhưng nếu có thể mượn thế lửa để cắt giảm thực lực địch nhân, tự nhiên là vui lòng.

Quan trọng hơn là, hành động này của bọn họ là không ngừng tạo áp lực lên tâm lý của kẻ địch.

Loại cảm giác này, thật giống như là đang chờ đợi sự phán xét của ngọn lửa, thật đúng là không phải người bình thường có thể tiếp nhận.

Trên bầu trời, trận chiến giữa Giang Hàn và đại hán đầu trọc đã đánh tới trong tầng mây, năng lượng cuồng bạo va chạm, phát ra từng tiếng nổ mạnh điếc tai.

Nơi ánh mắt có thể nhìn thấy, lôi đình đen kịt và năng lượng đỏ tươi đan xen, ngược lại mang theo vài phần lộng lẫy.

Mà dưới tầng mây, là chiến trường của Chiến Thần và Vũ Hầu.

Thực lực của đám người Lý Nhất Kiệt so với đối phương, mặc dù phối trí hơi không bằng, nhưng thắng ở phối hợp tinh diệu.

Hơn nữa mọi người đều đã trải qua học tập hệ thống hóa, phương diện kỹ xảo chiến đấu bay xa, không phải những người hoang dã tự mình suy nghĩ con đường có thể bằng được.

Cục diện ngược lại là ngắn ngủi được ổn định lại.

Thỉnh thoảng nghe được trên đỉnh đầu truyền đến dao động khủng bố, đám người Lý Nhất Kiệt ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi âm thầm líu lưỡi.

Đây là chiến đấu cấp bậc nhân loại sứ giả sao?

Lúc trước khi cùng Giang Hàn chiến đấu trong dị không gian, hắn đối mặt với Thú Vương cao cấp cũng gian nan như vậy.

Nhưng bây giờ, lại có thể đánh có qua có lại với nhân loại sứ thành danh đã lâu?

Đây chính là thiên phú cùng thực lực của Giang Hàn sao?

Lúc này mới qua bao lâu, Giang Hàn đã trưởng thành đến mức này rồi?

Hắn mới bao nhiêu tuổi!

Nếu cho hắn thêm một chút thời gian, chẳng phải là muốn vọt tới chiến lực Vương Tọa cấp?

Giữa người với người thật sự không thể so sánh.

Lý Nhất Kiệt và Trương Phong cũng là thiên tài, lúc trước học tập trong Thủy Mộc, dù sao cũng coi như là nhân vật phong vân.

Nhưng giờ phút này so với Giang Hàn, bọn họ lại tính là thiên tài gì?

Chỉ có thể nói thiên tài và thiên tài, cũng có chênh lệch.

Về phần những Đại Võ Tướng, Võ Hầu cùng tuổi với Dương Huyễn, giờ phút này nhìn thấy Giang Hàn chiến đấu cùng nam tử đầu trọc trong tầng mây, trong lòng kinh ngạc so với hai người Lý Nhất Kiệt chỉ càng nhiều hơn.

Bọn họ không có tận mắt chứng kiến Giang Hàn chiến đấu, sở dĩ nghe lệnh của Giang Hàn, đơn thuần chỉ là bởi vì Đường Vận mà thôi.

Trước đây bọn họ thậm chí còn căn bản không có coi Giang Hàn ra gì.

Nhưng cũng chính vì vậy, cho nên giờ phút này sau lần đầu tiên gặp mặt, mới có cảm giác kinh ngạc như thế.

Tuổi của Giang Hàn, cũng chỉ bằng tuổi của không ít con trai của bọn họ.

Nhưng Giang Hàn đã có thể cùng nhân loại sứ đánh nhau, con của bọn họ...

Giang Hàn giống như từ nhỏ đã là con nhà người ta.

Học tập tốt, lại hiểu chuyện, mấu chốt là dáng dấp còn đẹp trai.

Hiện tại càng có thêm một thiên phú xuất chúng, chiến lực siêu tuyệt.

Giang Hàn không biết trong lòng mọi người đang suy nghĩ gì, giờ phút này, Long Đảm thương trong tay hắn giống như bị kéo ra một đóa thương hoa.

Liên tiếp chống đỡ hơn mười lần, để cho Giang Hàn dần dần hiểu thấu phương thức công kích của đối phương.

Nói cho cùng, cự phủ là vũ khí hạng nặng, có thể sử dụng loại vũ khí này, bình thường đều là tồn tại cực kỳ tự tin đối với lực lượng bản thân cùng với thể chất.

Nếu không lực lượng nhỏ không cầm lên được, thể chất kém lại huy động không được mấy lần.

Sự thật cũng đúng là như vậy.

Nam tử đầu trọc trước mắt này cụ thể thức tỉnh thiên phú gì Giang Hàn không biết, nhưng không hề nghi ngờ, tuyệt đối là thiên phú đối với lực lượng cùng thể chất có gia tăng thật lớn!

Thậm chí rất có thể là loại thiên phú tương tự như phụ thân, chỉ là tăng thêm cùng với hạn mức cao nhất không biến thái như Khoa Phụ Thần Tướng của phụ thân, nhưng cũng tuyệt đối không kém.

Ít nhất ở phương diện lực lượng, Giang Hàn tuyệt đối không phải đối thủ của đại hán đầu trọc này, thậm chí còn chênh lệch rất nhiều.

Dù là lực lượng của Giang Hàn trải qua Tu La tăng phúc, cũng là như vậy.

Nhưng phương thức công kích của cự phủ chỉ có mấy thức như vậy.

Đặc tính vũ khí quyết định nó chỉ thích hợp đại khai đại hợp, cũng chính là bổ, gọt, nện mấy chiêu này.

Mà đối với Giang Hàn mà nói, phương thức công kích đơn giản thẳng thắn như thế, dù lực lượng của đối phương có lớn hơn nữa, cũng không cách nào tạo thành phiền toái mang tính thực chất đối với hắn.

Đuôi thương vẩy một cái, mũi thương bỗng nhiên đẩy một cái, va chạm cùng thân cự phủ.

Lôi đình cùng năng lượng đỏ tươi kia va chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang thanh thúy.

Một lần công kích thế lớn lực trầm cứ như vậy bị Giang Hàn nhẹ nhõm hóa giải, không có tạo thành nửa điểm ảnh hưởng.

Cho dù sức khỏe của ngươi lớn vô cùng thì như thế nào? Ta có Thái Cực, có thể tứ lạng bạt ngàn cân!

Một tháng này ở trường học, Giang Hàn đối với những cổ võ thiên triều kia nổi lên hứng thú.

Bất kể là Thái Cực, Bát Cực, hay là Hình Ý, Vịnh Xuân.

Thậm chí Giang Hàn còn xem không ít sách có liên quan tới vật lộn tự do, Thái Quyền.

Có thôi diễn, Giang Hàn muốn học tập bất kỳ vật gì hiệu suất đều nhanh tới cực điểm.

Mà trên thực tế, bất kể là cổ võ, hay là vật lộn hiện đại, cuối cùng đều là không ngừng mài giũa và cải thiện đối với phát lực cùng với kỹ xảo.

Số liệu giống nhau, phương thức phát lực khác nhau đánh ra, có thể sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn, có thể càng tiết kiệm sức lực, cũng có thể đạt được bộc phát lớn hơn.

Mà đả kích điểm yếu kém khác nhau, hiệu quả tạo ra cũng có khác biệt rất lớn.

Cho dù cấp bậc chiến lực càng cao, càng ỷ lại năng lượng bộc phát, thậm chí rất có thể từ đầu tới đuôi đều không có va chạm trên tứ chi, nhưng nói đến cùng, đạo lý đều là giống nhau.

Giang Hàn cảm giác mình giống như tiếp xúc đến một lĩnh vực hoàn toàn mới.

Thật ra ý nghĩa của năng lượng và sức mạnh đều giống nhau, làm sao để sức mạnh có thể bùng nổ tốt hơn, là phương hướng nghiên cứu mà người thời cổ đại theo đuổi.

Mà năng lượng trở nên mạnh hơn như thế nào, lại là võ giả hiện tại nghiên cứu.

Võ kỹ một đạo, chính là dưới loại tình huống này không ngừng bị cân nhắc, phát dương lên.

Dung hợp Cổ Võ vào trong chiến đấu thực tế của bản thân, là phương hướng Giang Hàn vẫn luôn cố gắng trong một tháng này.

Mà bây giờ, nam tử đầu trọc trước mắt này, chính là khối đá mài đao đầu tiên của Giang Hàn.

Chiến đấu cận thân, lại thế lực ngang nhau, vừa vặn là thứ Giang Hàn cần.

Dù là giờ phút này hắn nhìn như chỉ còn bị động phòng ngự, Giang Hàn cũng không có nửa điểm bối rối.

Thôi diễn đang không ngừng thu thập số liệu chiến đấu của đối phương, mà hắn cũng đang không ngừng quen thuộc phương thức dùng cổ võ, đi tiến hành chiến đấu.

"Tiểu tử, ngươi đánh không lại ta, mau rời đi, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"

Đại hán đầu trọc cầm trong tay cự phủ, dù là nhiều lần công kích đều bị Giang Hàn đón đỡ ngăn cản, nhưng loại cảm giác đè ép Giang Hàn này thật sự rất sảng khoái.

Hắn có thể cảm giác được thực lực của Giang Hàn kém hắn một đường, cho nên đem càng nhiều lực chú ý đặt ở trên mặt đất.

Nhìn thấy nguy cơ của lửa, không khỏi lên tiếng uy hiếp.

Chỉ là Giang Hàn căn bản không có ý muốn rời đi.

Hai mắt hơi nheo lại, tinh thần tập trung cao độ.

Giờ phút này trong đầu của hắn, chỉ có đại hán đầu trọc tay cầm cự phủ.

Không ngừng thôi diễn mô phỏng phương thức công kích tiếp theo của đối phương, sau đó gặp chiêu phá chiêu trong đầu.

Cùng lúc trước có chút không giống ở chỗ, kết quả Giang Hàn thôi diễn mô phỏng ra trước đó, là như thế nào tiếp được hoặc tránh né công kích của đối phương.

Nhưng bây giờ Giang Hàn nghĩ làm sao có thể lợi dụng công kích của đối phương, sáng tạo ưu thế cho mình!
Bình Luận (0)
Comment