Chương 571
Chương 571
Giải Trĩ không nói gì, nhưng ánh sáng màu bạc kia lại càng đậm thêm vài phần.
Chỉ là thấy một màn như vậy, Long Vưu Vương lại lên tiếng tiếp tục trào phúng.
"Ngươi ngàn không nên, vạn không nên."
"Ở thời điểm này, phân tinh huyết của mình cho những nhân loại kia!"
"Hơn nữa, ngươi không phải một mực đem huyết mạch nhìn rất trọng yếu sao?"
"Chúng ta đều là Thú Đế, ngươi lại cho rằng huyết mạch của chúng ta là dị biến mà thành, khinh thường làm bạn với chúng ta."
"Thế nào? Huyết mạch của đám nhân loại kia cũng rất tinh khiết sao?"
"Nếu thật sự tinh khiết, sao có thể một vương tọa cũng không sinh ra?"
Long Vưu Vương tựa hồ có cừu hận cực lớn đối với Giải Trĩ, dù giờ phút này nó chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, nhưng cũng không vội vã muốn phát động toàn bộ thế công.
Ngược lại là không ngừng lên tiếng trào phúng Giải Trĩ.
Giải Trĩ nhìn như không nhúc nhích, nhưng kì thực, tất cả thanh âm của Long Vưu Vương, nó đều có thể nghe được.
Mà Long Vưu Vương cũng chính vì điểm này, cho nên vào lúc này mới không ngừng lên tiếng trào phúng.
Một là phát tiết khuất nhục mấy năm nay chịu ở chỗ Giải Trĩ, đồng thời cũng là vì để Giải Trĩ thoát ly trạng thái bản tâm hợp nhất này!
Tất cả mọi người đều là đối thủ cũ, hiểu biết lẫn nhau tự nhiên cực sâu.
Rõ ràng Giải Trĩ ở trong trạng thái này, công kích của mình rất khó phá vỡ, cho nên căn bản không có ý định phát động sát chiêu, ngược lại muốn để Giải Trĩ chủ động đến liều mạng với nó.
Chỉ là, Giải Trĩ giống như căn bản không có nghe được lời Long Vưu Vương nói, vẫn duy trì hào quang màu bạc nhạt kia.
Long Vưu Vương nói liền mấy câu, thấy Giải Trĩ vẫn không có nửa điểm phản ứng, liền từ bỏ công kích đối với Giải Trĩ.
Xúc tu chỉ dài tới hai ngàn mét kia một lần nữa hóa thành roi quật mà đi.
Mấy cái xúc tu đồng thời công kích lên người Giải Trĩ, cho dù là hào quang màu bạc nhạt kia cũng bị công kích này làm cho rung động một cái, càng khiến cho mặt đất nổ vang không thôi.
Có thể tưởng tượng được Long Vưu Vương dùng bao nhiêu lực trên mấy cái xúc tu này.
Uy thế như thế, đám nguyên thú bốn phía vốn tàn bạo không thôi cũng không dám tới gần chút nào.
Nhưng vào thời khắc này, một cây trường thương từ trong sương mù màu đen xa xa bắn nhanh đến, hung hăng đụng vào một xúc tu trong đó!
"Ầm!"
Lôi đình đen kịt bùng nổ vào lúc này, trường thương hóa thành lôi đình tàn sát bừa bãi, đồng thời xúc tu của Long Vưu Vương cũng trực tiếp đứt gãy dưới uy thế khủng bố này!
"Ai!"
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến Long Vưu Vương không thể không từ bỏ công kích đối với Giải Trĩ, ánh mắt nhìn về phương hướng trường thương đánh tới.
Mà trong sương mù màu đen kia, thân ảnh của Giang Hàn và Già Lam chậm rãi xuất hiện.
"Ân?"
Lại là hai nhân loại!
Già Lam?
Không phải nàng đang bị Tứ Dực Hắc Long Đế cùng cá voi truy đuổi sao?
Vì sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Nếu như có thể, Long Vưu Vương rất muốn hỏi Tứ Dực Hắc Long Đế cùng Côn kình rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng bây giờ rõ ràng không phải thời điểm nghĩ những chuyện này.
Già Lam xuất hiện, làm cho Long Vưu Vương tinh tường nhận thức được một chuyện.
Không nói cái khác, riêng Già Lam cùng Giải Trĩ liên thủ, nó cũng khó có khả năng đánh thắng, chớ nói chi bên cạnh còn có Giang Hàn.
Cho nên, nó muốn chạy, hơn nữa càng nhanh càng tốt.
Xúc tu vốn đang quấn chặt trên người Giải Trĩ vào lúc này buông ra, sau khi vung mạnh, một lực phản chấn, khiến thân hình Long Vưu Vương đột nhiên vọt về phía sau mấy ngàn mét.
"Muốn chạy?"
Chỉ là Giang Hàn nhìn Long Vưu Vương mưu toan chạy trốn, lại hừ lạnh một tiếng, vừa định phong tỏa không gian chung quanh đối phương, lại nhận ra không đúng.
Quang mang màu bạc nhạt trên người Giải Trĩ đang nhanh chóng suy yếu.
Không chỉ như vậy, sinh cơ trong cơ thể nó cũng tan tác với một tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Không đúng!
Giang Hàn không rảnh đuổi theo Long Vưu Vương, thân hình lóe lên liền đến bên cạnh Giải Trĩ, một tay khoác lên đỉnh đầu Giải Trĩ, sau đó cưỡng ép độ sinh cơ của mình vào trong cơ thể Giải Trĩ.
Ngay lúc đó thôi diễn thôi động, phân tích thân thể của Giải Trĩ.
Mấy hơi thở sau, Giang Hàn ngừng phân tích, chỉ là gia tăng độ nhập đối với Sinh Cơ Giải Trĩ.
"Giang Hàn, thế nào?"
Già Lam ở bên cạnh thấy Giang Hàn chau mày, không khỏi lên tiếng hỏi.
"Trong cơ thể của Giải Trĩ tiền bối có một đạo khí tức Âm lưu lại, đang tùy ý phá hư sinh cơ."
"Ta cần dùng sinh cơ của mình dẫn độ đạo khí tức này ra."
Khí tức âm u như vậy, cũng chỉ có Âm mới có thể nắm giữ.
Nếu không phải hai người Giang Hàn tới kịp thời, không cần một lát, đạo khí tức này liền sẽ triệt để đảo loạn sinh cơ trong cơ thể Giải Trĩ.
Giải Trĩ vốn đã đến nỏ mạnh hết đà, làm sao có thể chịu đựng được tàn phá như thế?
Hơn nữa nhìn bộ dạng này, khí tức trong cơ thể Giải Trĩ, hẳn là đã tồn tại thời gian không ngắn.
Nói cho cùng, vẫn là thân thể của Giải Trĩ thực sự quá suy yếu.
Vốn là rút lấy không ít tinh huyết dùng cho kế hoạch tạo thần, cung cấp cho mấy người Dương Huyễn sử dụng, lại cưỡng ép bị đánh vào một luồng khí tức, từ đó về sau càng là vẫn bị Long Vưu Vương đuổi giết, căn bản không có thời gian đi luyện hóa luồng khí tức này.
Tích lâu thành tật.
Đạo khí tức kia vẫn luôn ẩn trong cơ thể Giải Trĩ nuốt sinh cơ này, đợi đến khi Giải Trĩ muốn liều mạng giải quyết, lại phát hiện đã không thể trị.
Nhưng cũng may, đối với Giang Hàn mà nói, đạo khí tức này tuy phiền phức, nhưng cũng không phải là không làm gì được.
So với Giải Trĩ, sinh cơ của Giang Hàn lúc này giống như một bữa tiệc lớn.
Sau khi rời khỏi cơ thể, khí đen không có ý thức sao có thể chịu được sự cám dỗ này?
Trong nháy mắt khi song phương tiếp xúc, liền hướng phía Giang Hàn tuôn tới.
"Bảo vệ bốn phía, chờ ta!"
Trước khi Âm khí nhập thể, Giang Hàn chỉ kịp nói một câu này.
Sau một khắc, hai tròng mắt Giang Hàn trở nên đen kịt, cả người tựa như hôn mê rơi xuống mặt đất.
"Giang Hàn!"
Già Lam vung tay phải lên, một đạo sóng nước lăng không sinh ra, kéo ở phía sau lưng Giang Hàn, chậm rãi đặt hắn xuống mặt đất.
Từ sau khi khí tức âm u kia nhập thể, ý thức của Giang Hàn liền bởi vì trùng kích lâm vào trong hôn mê ngắn ngủi, chẳng qua cũng vẻn vẹn chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
Trong nháy mắt khi âm khí nhập thể, quy tắc Sinh Mệnh đã bao phủ toàn bộ, không ngừng trùng kích làm hao mòn đạo âm khí này.
Mà Giang Hàn ở trong lúc khôi phục ý thức, cũng đã bắt đầu chủ động điều động quy tắc Sinh Mệnh.
Dựa theo hiệu suất này tiếp tục, Giang Hàn cần ít nhất mười hai giờ mới có thể triệt tiêu toàn bộ.
Nhưng cũng may, cái mạng này của Giải Trĩ đã được Giang Hàn cứu.
Cho dù làm lại một lần, Giang Hàn vẫn sẽ lựa chọn làm như vậy.
Trong dị không gian không có khái niệm ban ngày ban đêm, đương nhiên, dưới sự bao phủ của sương đen, có phải ban ngày hay không đã không còn quan trọng nữa.
Màn sương đen này còn khiến người ta khó chịu hơn cả ban đêm.
Giang Hàn toàn lực tiêu hao âm khí, sau khi âm khí rời khỏi cơ thể, hắn vẫn luôn rơi vào trạng thái ngủ say, Già Lam không dám có chút chậm trễ, cảnh giác bốn phía.
Mà Long Vưu Vương cũng không có như Già Lam lo lắng mà quay lại, có lẽ là e ngại ba người Giang Hàn liên thủ, nhưng ít ra, hơn mười giờ này, là bình tĩnh vượt qua.
Ngoại trừ một số nguyên thú không có mắt mưu toan đánh lén, kết quả bị sóng biển nghiền nát ra, không có bất kỳ sóng gió gì.