Chương 690
Chương 690
Trên Tu La tinh, khu dân cư.
Một tòa nhà nhỏ độc lập.
Giang Hàn đang gặp mặt người nhà ở Vũ Trụ Giả Định.
Lúc trước chỉ có Khương Tri Ngư là có quyền hạn tiến vào Vũ Trụ Giả Định.
Nhưng lần này, trong nhiệm vụ toàn diện của Giang Hàn có một khoản thu nhập vô cùng phong phú.
Đương nhiên cũng muốn gặp mặt cha mẹ ở Vũ Trụ Giả Định.
Lần này, Lâm Loan cũng cùng Giang Hàn tiến vào vũ trụ ảo.
"Chủ nhân Vũ Trụ Giả Định, là công ty vũ trụ Tinh Võng nghiên cứu phát triển công nghệ cao liên lạc không gian giả định."
"Trong Vũ Trụ Giả Định, độ mô phỏng cao tới 99%, không chỉ có năng lực liên lạc, trong này còn có không gian huấn luyện trợ giúp huấn luyện!"
Ngay khi Lâm Loan cẩn thận giới thiệu về vũ trụ ảo cho Giang Hàn.
Rất nhanh mấy cái thông tin thỉnh cầu đã gửi tới.
Đây đều là người nhà của Giang Hàn, Lâm Loan vừa về đã nói cho Giang Hàn biết những tài khoản liên lạc này.
Thật ra gặp mặt trên mạng tinh ảo cũng không khác gặp mặt trong hiện thực là mấy.
Ngay cả xúc cảm gì cũng có.
Rất nhanh Giang Hàn ở cửa phòng trong Vũ Trụ Giả Định, hai đạo quang mang hiện lên.
Thân ảnh của Giang Thành và Đường Hinh xuất hiện.
Khương Tri Ngư đang bận làm ăn lá trà, lần này ngược lại không đến.
Vừa thấy mặt, Giang Thành liền hỏi tình hình gần đây của Giang Hàn.
Giữa cha con, Giang Hàn đương nhiên sẽ không có bất kỳ giữ lại.
Giang Hàn cũng chia sẻ tất cả những chuyện xảy ra gần đây với cha mình.
Sau khi Giang Thành dùng dược tề Giang Hàn đưa về Lam Tinh, vết thương trước đó khỏi hẳn.
Thế mà khí tức cũng cường đại hơn rất nhiều so với trước đó.
Dường như cũng có ý muốn chạm đến Đạo Ý cảnh.
Mà Đường Hinh thì kéo Lâm Loan sang một bên.
Tình thương của mẹ đều là nhuận vật tinh tế không tiếng động.
Vừa lên đã trực tiếp lôi kéo Lâm Loan tìm hiểu tình huống thực tế của Giang Hàn.
Trong lúc nói chuyện phiếm, hiểu rõ tình hình Giang Hàn gần đây, cũng không thiếu ca ngợi cùng cảm tạ Lâm Loan.
Trước đó Khương Tri Ngư đã nói với hai người Giang Thành và Đường Hinh về tình hình của Lâm Loan.
Khương Tri Ngư không ngại, hai người Giang Thành và Đường Hinh cũng rất thích Lâm Loan.
Ngay khi người một nhà đang vui vẻ hòa thuận trong tiểu viện Vũ Trụ Giả Định của Giang Hàn.
Thông tin của Giang Hàn bỗng nhiên nhận được một tin tức.
"Người tuyển chọn số 112515. Giang Hàn, huấn luyện viên đặc huấn của ngươi lúc này đây, La Toa đang ở trong phòng huấn luyện số 00008 tầng một tháp huấn luyện Vũ Trụ Giả Định chờ đợi ngươi."
Biết được con trai muốn đi huấn luyện, trên mặt Đường Hinh và Giang Thành khó tránh khỏi có chút không nỡ.
Nhưng bọn họ cũng biết, hiện tại thực lực của Giang Hàn mới là nhân tố khiến cho Lam Tinh có thể tiếp tục sinh tồn.
Cho nên cũng là ở trong không nỡ, nhìn theo Giang Hàn rời đi.
Vũ Trụ Giả Định, Giang Hàn mở ra hướng dẫn trí năng.
Rất nhanh một tuyến đường thẳng thông tới phòng huấn luyện liền xuất hiện.
Sở dĩ là thẳng tắp, bởi vì trong Vũ Trụ Giả Định, tất cả mọi người đều cưỡi phi hành khí chuyên dụng của Vũ Trụ Giả Định để phi hành.
Đương nhiên cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi kiến trúc dưới mặt đất.
Trước đó, mỗi một lần Giang Hàn lại đều gặp mặt Khương Tri Ngư ở trong tiểu viện của mình.
Căn bản cũng không có hảo hảo đi ra dạo qua.
Đối với hắn trước đó, thời gian chính là thứ quý giá nhất.
Mỗi một phút mỗi một giây đều là lấy ra đề thăng bản thân, lúc đó Lam Tinh vẫn là bị người khác khống chế.
Trên đường bay qua, xuyên qua mấy tiết điểm không gian, lỗ giun.
Giang Hàn mới phát hiện Vũ Trụ Giả Định này to lớn.
Tiểu viện tử của mình trên đại lục Vũ Trụ Giả Định giống như một hạt bụi.
Trên đường đi, đủ loại kiến trúc đều có.
Một phần là giống như Giang Hàn, rất nhỏ.
Nhưng vẫn có rất nhiều trang viên lâu đài cỡ lớn chiếm diện tích mấy vạn mét vuông.
Đương nhiên, khi xuyên qua tiết điểm không gian, lỗ giun.
Giang Hàn phát hiện, toàn bộ Tu La tinh ở trong vũ trụ ảo đều nhỏ bé như hạt bụi.
Rất nhanh, Giang Hàn dưới sự chỉ dẫn của chỉ dẫn, đi tới trước một kiến trúc to lớn.
Hai thủ vệ mặc khôi giáp màu đen đứng bên cạnh một cổng vòm khổng lồ cao chừng hơn mười mét.
Giang Hàn đến, máy quét cánh tay của thủ vệ xuất hiện, vài giây sau trên máy quét, tin tức của Giang Hàn rất nhanh xuất hiện trên máy quét của thủ vệ.
" Người tuyển chọn số 112515 Tu La Tinh, Giang Hàn."
"Quyền hạn sơ cấp, không gian hoạt động, tầng thứ nhất sân huấn luyện."
"Xác nhận thân phận có thể tiến vào."
Lần trước Giang Hàn sử dụng thẻ huấn luyện cấp thấp, trực tiếp là phòng huấn luyện M19 trên Tu La Tinh.
Phòng huấn luyện ở đó được xây dựng dựa theo phòng huấn luyện của Vũ Trụ Giả Định.
Lúc Giang Hàn tìm tới phòng huấn luyện số 00008, bên trong lại không có người nào.
Ngay khi Giang Hàn còn đang nghi vấn.
Giang Hàn đột nhiên phát hiện lông tơ của mình trong nháy mắt toàn bộ đứng thẳng lên.
Vung tay lên, Thiên Hoang giả lập ra đã bị Giang Hàn cầm ở trong tay.
Nhưng ngay khi Giang Hàn chuẩn bị có hành động.
Trên cổ Giang Hàn đã gác lên một thanh chủy thủ lạnh lẽo.
Trong nháy mắt vừa rồi, Giang Hàn trực tiếp cảm nhận được sát ý kinh khủng.
Nhưng khi dao găm kề lên cổ, sát ý kia lại biến mất, trên dao găm cũng chỉ truyền đến một cảm giác mát lạnh nhàn nhạt.
"Thật sự là lãng phí thiên phú một cách vô ích."
Dao găm biến mất, Giang Hàn chỉ cảm thấy không gian vặn vẹo một chút.
Sau đó phía trước hắn xuất hiện một nữ nhân mặc trang phục màu đỏ, đồng thời một giọng nói rất không kiên nhẫn đồng thời xuất hiện.
"Ta đã xem qua tư liệu của ngươi."
"Tu luyện giả có ba thuộc tính thiên phú, một Tu La có sát ý, một Lôi Đình, một không gian."
"Mỗi một cái đều là thiên phú đỉnh cấp, không ngờ chỉ hơi động tay một chút, ngươi lại không có chút phản kháng nào."
"Ngươi quả thực chính là lãng phí, ba cái thuộc tính thiên phú cường đại này."
"Ta cũng không biết ngươi tu luyện thế nào tới Hóa Đạo Cảnh trung kỳ?"
Đây là một nữ nhân tướng mạo cực đẹp.
Nhìn khuôn mặt tuyệt sắc kia, thần sắc Giang Hàn thoáng hoảng hốt một chút.
Da như mỡ đông, mũi ngọc tinh xảo cao thẳng.
Một thân trang phục màu đỏ bao bọc lấy dáng người lồi lõm hấp dẫn, hai chân dài kinh tâm động phách thẳng tắp mượt mà.
Tóc đen như mực bị buộc thành một cái đuôi ngựa, tùy ý xõa ra sau đầu, hiển lộ ra vài phần khí tức già dặn.
Chỉ có điều.
Khuôn mặt kia đẹp thì đẹp, lại không giờ khắc nào không tản mát ra một cỗ khí tức lạnh lùng cự người ngoài ngàn dặm.
Nhất là, Giang Hàn phát hiện.
Ánh mắt của nữ nhân này luôn luôn dừng lại ở cổ, trái tim của mình, cùng với các chỗ yếu hại của thân thể.
Mặc dù nàng ta có ý áp chế.
Nhưng trong đôi mắt đẹp kia, vẫn thỉnh thoảng để lộ ra một cỗ sát khí lạnh lẽo.
Phảng phất bất kỳ sinh linh nào, ở trước mặt nàng, cũng chỉ là con mồi đợi làm thịt mà thôi.
Đây là một đóa hoa hồng mọc đầy gai độc.
Khi mọi người sa vào mỹ mạo của nàng, sẽ bất tri bất giác bị gai độc sắc bén trên người nàng đâm bị thương, do đó lưu lại vết thương đau thấu tim gan!