Toàn Cầu Cao Võ: Cày Quái Thành Thần, Ta Đánh Xuyên Qua Nhân Loại Cấm Khu ( Dịch)

Chương 822 - Chương 822 - U Minh Đằng Hoàng Bị Áp Chế

Chương 822 - U Minh Đằng Hoàng bị áp chế
Chương 822 - U Minh Đằng Hoàng bị áp chế

Ngay khi Đao Nhận Đường Hoàng tử vong, tộc đàn của nó lập tức cảm nhận được. Trong nháy mắt, đại quân Đao Nhận Đường liền rơi vào trạng thái bối rối.

Hoàng của bọn chúng đã chết, hoang thú bắt đầu bối rối. Đối với người tuyển chọn mà nói, đây chính là chuyện tốt.

Ngay khi Giang Hàn thu hồi lĩnh vực, thân thể to lớn của Đao Nhận Đường Hoàng đã chết không thể chết hơn lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.

Trên chiến trường, trong nháy mắt vang lên tiếng hoan hô.

"Đao Nhận Đường Hoàng đã chết."

"Giang Hàn đội trưởng vạn tuế."

"Huynh đệ, giết a!"

"Đã đến lúc phản công, giết a!!!"

...

Lúc bọn họ cảm nhận được đại quân Đao Nhận Đường bắt đầu bối rối, lập tức biết được tình huống trên chiến trường trên không.

Nhưng bởi vì còn chưa nhìn thấy thi thể, trong lòng ít nhiều vẫn có chút không xác định. Mà khi bọn họ nhìn thấy thi thể của Đao Nhận Đường Hoàng thì lập tức trở nên hưng phấn.

Bởi vì có Đao Nhận Đường Hoàng tồn tại, trận chiến phòng ngự của bọn họ vô cùng gian nan. Bạn bè và chiến hữu bên cạnh cũng lần lượt hy sinh.

Tuy rằng đã quen thuộc với cái chết, nhưng khi bằng hữu, chiến hữu bên cạnh lần lượt hy sinh, trong lòng bọn họ đều dâng lên một cỗ u khí.

Bọn họ muốn nghĩ hết biện pháp đánh chết càng nhiều địch nhân càng tốt, để phát tiết u khí trong lòng. Nhưng bởi vì hoang thú có Hoàng giả chỉ huy, đại quân của bọn chúng vô cùng chỉnh tề.

Muốn đánh chết được bọn chúng, cần phải trả giá đại giới cực kỳ thảm trọng. Bởi vậy, trong thời gian ngắn bọn họ không cách nào phát tiết được chỉ có thể đè nén trong lòng.

Mà lúc này, khi bọn họ nhìn thấy thi thể đã chết không thể chết hơn của Đao Nhận Đường Hoàng dưới chân Giang Hàn.

U khí mà bọn họ đè nén thật lâu trong lòng rốt cuộc cũng bộc phát. Khiến cho bọn họ lúc này giống như mãnh hổ xuống núi, sức chiến đấu cũng theo đó tăng vọt.

Đối mặt với những chuyện này, Giang Hàn đã sớm tập mãi thành quen. Hắn căn bản sẽ không cảm thấy kinh ngạc.

Ngay sau đó, Giang Hàn thu hồi thi thể của Đao Nhận Đường Hoàng, thân hình lóe lên, tiến vào chiến trường của Bách Lý Cửu Cương.

Lĩnh vực Hỏa diễm trong nháy mắt bao phủ xuống phía dưới.

Thiên hỏa giáng lâm. U minh chi khí tràn ngập khắp chiến trường trong nháy mắt bị thiêu đốt hầu như không còn.

Sự áp chế của U minh chi khí biến mất, không nghi ngờ gì nữa, điều này khiến cho sức chiến đấu của Bách Lý Cửu Cương tăng lên rất nhiều.

Cộng thêm Giang Hàn gia nhập, U Minh Đằng Hoàng vốn đang áp chế bọn họ, lập tức lâm vào trạng thái nguy hiểm.

Cảm nhận được nguy hiểm đến tính mạng. U Minh Đằng Hoàng cũng bắt đầu liều mạng.

Vô số hắc sắc quả thực bị nó ném ra, hắc sắc dây leo cũng điên cuồng vung vẩy. Không gian bị đánh cho vặn vẹo, thỉnh thoảng còn xuất hiện một vài vết nứt không gian.

Dưới sự liều mạng của U Minh Đằng Hoàng, trong thời gian ngắn, thế công của nó lại ngang bằng với Bách Lý Cửu Cương. Ngay cả công kích của Giang Hàn cũng bị nó ngăn cản.

Tuy rằng phải trả giá bằng một cánh tay dây leo bị chém đứt. Nhưng mà, trời muốn để cho ngươi chết, trước tiên sẽ khiến cho ngươi phát điên.

Tuy rằng U Minh Đằng Hoàng lúc này đang liều mạng, nhưng lại không có phát hiện ra, thiên hỏa đã thiêu đốt bên ngoài thân thể nó.

Ngay khi nó vừa mới ngăn cản được một đợt công kích của Giang Hàn, thiên hỏa đã thiêu đốt xuyên qua u minh chi khí phòng ngự của nó. Ngay sau đó, thiên hỏa liền lan tràn khắp toàn thân nó.

Bởi vì bản thân đã ở trong lĩnh vực Thiên Hỏa của Giang Hàn, lúc này, thiên hỏa gần như ở khắp mọi nơi. Mà u minh chi khí tuy rằng không phải là vật liệu có thể thiêu đốt.

Nhưng Giang Hàn sử dụng chính là thiên hỏa, hầu như không gì không thể thiêu đốt. Hơn nữa, lực lan tràn của thiên hỏa cũng vô cùng kinh khủng.

Ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết liền từ vị trí của U Minh Đằng Hoàng truyền ra.

Kỳ thật mục tiêu đầu tiên của Giang Hàn chính là U Minh Đằng Hoàng, nhưng lại bị Đao Nhận Đường Hoàng cắt ngang.

Giang Hàn sở dĩ xem U Minh Đằng Hoàng coi là mục tiêu thứ nhất chính là bởi vì hắn biết, U Minh Đằng Hoàng sẽ bị lĩnh vực Thiên Hỏa của hắn khắc chế gắt gao.

Tuy rằng ở giữa có chút khó khăn trắc trở, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc lúc này Giang Hàn dễ dàng đánh đối phương bị thương.

Lúc này U Minh Đằng Hoàng vừa kêu thảm, vừa không ngừng dùng dây leo quật vào thân cây chính của mình. Làm như vậy có thể đánh tan một phần Thiên Hỏa, nhưng ngay sau đó, thiên hỏa sẽ lập tức tràn ngập tới.

Tuy rằng, U Minh Đằng Hoàng lúc này đã là tồn tại Hợp Đạo cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng liên tục chiến đấu nhiều ngày, lực lượng của nó đã bị suy yếu quá nhiều. Sinh mệnh lực trong cơ thể nó cũng tiêu hao rất lớn.

Hơn nữa cho dù tu vi của nó có cao hơn nữa, nó cũng không thể thay đổi được sự thật thân thể của mình là gỗ. Là gỗ thì sẽ sợ lửa, huống chi là Thiên Hỏa của Cực Hạn Chi Hỏa? Lúc này sở dĩ nó còn có thể sống, đó là bởi vì sinh mệnh lực tồn trữ trong cơ thể nó còn chưa bị thiêu đốt hết. Một khi tiêu hao hầu như không còn, chính là tử kỳ của nó.

U Minh Đằng Hoàng tự quật chính mình trong chốc lát, phát hiện cũng không có tác dụng gì, trong nháy mắt chuyển mục tiêu trên người Giang Hàn. Sau một khắc, vô số dây leo màu đen đang thiêu đốt đánh về phía Giang Hàn.

Thấy cảnh này, Giang Hàn ngược lại lộ ra một nụ cười. Sở dĩ Giang Hàn cười, đó là vì hắn phát hiện U Minh Đằng Hoàng này vẫn có chút trí tuệ, lại là kịp phản ứng.

"Nó không dập tắt được Thiên Hỏa, nhưng ta lại có thể. Một khi đánh chết ta, lĩnh vực Thiên Hỏa sẽ tự sụp đổ. Dù sao lực lượng của lĩnh vực Thiên Hỏa này là từ ta mà ra."

Đương nhiên, có thể nghĩ đến là một chuyện, có thể làm được hay không lại là một chuyện khác.

Một khắc trước khi dây leo màu đen thiêu đốt đánh tới Giang Hàn, vị trí của Giang Hàn thoáng mơ hồ một chút. Một khắc sau, cành mây giáng lâm, lại trực tiếp xuyên qua thân thể Giang Hàn.

Trong nháy mắt khi Giang Hàn phóng thích lĩnh vực Thiên Hỏa thật ra cũng đã âm thầm phóng thích lĩnh vực không gian. Giờ phút này, phạm vi lĩnh vực Thiên Hỏa bao trùm cũng là phạm vi lĩnh vực không gian của hắn. Ở chỗ này Giang Hàn chính là chúa tể của mảnh không gian này, Giang Hàn có thể thân tùy ý động.

Muốn ở trong phạm vi lĩnh vực này đánh tới chỗ của Giang Hàn, trừ phi tốc độ của nó có thể vượt qua Giang Hàn. Nhưng mà tốc độ của Giang Hàn ở trong lĩnh vực này, Giang Hàn có thể thuấn di, muốn vượt qua tốc độ của hắn, gần như là không thể nào, trừ khi đối phương có thể dùng lĩnh vực không gian triệt tiêu hiệu quả lĩnh vực của Giang Hàn.

Nhưng lĩnh vực của Giang Hàn cũng không phải lĩnh vực bình thường. Sản phẩm của hệ thống nhất định là tinh phẩm đó. Muốn khắc chế lĩnh vực mà Giang Hàn thả ra, trừ khi là nhiều lĩnh vực chồng lên, hoặc là đồng thời có nhiều lĩnh vực cùng nhau ngăn cản, bằng không gần như không thể thực hiện được.

Thấy được U Minh Đằng Hoàng bị ngọn lửa bao vây, đồng thời sinh mệnh lực, khí tức của nó đều đang nhanh chóng hạ xuống, đám người Bách Lý Cửu Cương cũng trong nháy mắt kéo dài khoảng cách với nó, trực tiếp ngưng tụ phần lớn lực lượng để phòng ngự.

Bọn họ không có trực tiếp rời khỏi phạm vi lĩnh vực của Giang Hàn, đó là lo lắng Giang Hàn sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Dù sao một Hoang Thú Hoàng Giả sắp tử vong, làm ra chuyện gì cũng không ngoài ý muốn.
Bình Luận (0)
Comment