Chương 844 - Nhiệm vụ hoàn thành, trở về Hoa Thành!
Nhưng có một điều, Trùng tộc có trí não có thể thông qua lực lượng linh hồn trong nháy mắt điều động toàn bộ Trùng tộc trong phạm vi mấy vạn dặm xung quanh. Đến lúc đó, có khả năng bọn Giang Hàn sẽ rơi vào cảnh nguy hiểm lên trời không đường, xuống đất không cửa.
Cuối cùng, thanh tiến độ thu thập mẫu vật cũng đạt tới 100%. Giang Hàn ra hiệu cho đám người Bách Lý Cửu Cương, ý bảo bọn họ cố gắng thu liễm khí tức.
Lúc này, đám người Bách Lý Cửu Cương cũng đã hiểu sự tình nghiêm trọng, cho nên sau khi nhìn thấy nhiệm vụ thu thập mẫu vật đã hoàn thành, bọn họ lập tức làm theo ý của Giang Hàn, tận lực thu liễm toàn bộ khí tức của bản thân.
Sau đó, bọn họ không tiếp tục phi hành nữa mà lơ lửng trên mặt đất, chậm rãi bay về phía bên ngoài tộc địa của Thản Giáp Trùng tộc dưới sự bao phủ của lĩnh vực do Giang Hàn tạo ra.
Cũng may, số lượng Thản Giáp Trùng tộc vô cùng thưa thớt, hơn nữa thời gian mang thai của chúng cực kỳ dài. Trên đường đi, bọn Giang Hàn cũng không gặp phải Thản Giáp Trùng tộc nào cản đường.
Cứ như vậy, đám người Bách Lý Cửu Cương và Giang Hàn di chuyển với một tốc độ cực kỳ chậm chạp, rốt cuộc cũng ra khỏi tộc địa của Thản Giáp Trùng tộc.
Ra khỏi tộc địa, bọn người Bách Lý Cửu Cương mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên mặt vẫn còn mang theo vẻ sợ hãi. Bọn họ đều biết rõ sự xuất hiện của Trùng tộc có trí não có ý nghĩa gì.
Ngay khi Bách Lý Cửu Cương vừa định mở miệng nói chuyện với Giang Hàn thì hai luồng khí tức cường đại trong nháy mắt xuất hiện trên không trung phía trước bọn họ, một luồng khí tức nguy hiểm ập tới. Chưa kịp để Bách Lý Cửu Cương lên tiếng, Giang Hàn đã kéo hắn cùng nằm sấp xuống đất.
Giáp trụ trên người bọn họ rất giống với màu sắc mặt đất trên hành tinh mẫu trùng. Lúc này, nhịp tim của Giang Hàn đập nhanh hơn. Cả hắn và Bách Lý Cửu Cương đều quen thuộc chủ nhân của hai đạo khí tức kia.
Một kẻ là Huyết Ảnh Trùng Vương toàn thân đỏ như máu, kẻ còn lại là Quỷ Bức Trùng Vương với gai xương đen khắp người. Cả hai đều là cường giả Chú Đạo Cảnh chân chính.
Giang Hàn biết lĩnh vực Tu La của hắn có thể ngăn cách sự dò xét của đại đa số người, nhưng Nhân tộc dò xét đều không có ác ý.
Mặc dù Giang Hàn đã dùng lĩnh vực bao phủ bản thân cùng đám người Bách Lý Cửu Cương, nhưng khi hai tên Trùng Vương kia xuất hiện, hắn vẫn cảm nhận được một cỗ áp lực cực kỳ khủng bố, giống như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt lấy trái tim.
Giang Hàn hoàn toàn không biết liệu bọn họ có bị phát hiện hay không. Dù sao, thủ đoạn dò xét của Trùng tộc cũng không giống với Nhân tộc.
Chúng không phải thông qua lực lượng pháp tắc mà là một phương thức đặc thù nào đó, tương tự như sóng siêu âm.
Giờ phút này, đám người Giang Hàn đều cảm nhận được trái tim mình đang đập loạn xạ, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Hai tên kia đều là cường giả Chú Đạo Cảnh, nếu bọn họ bị phát hiện, bị hai tên Trùng Vương liên thủ tấn công ở nơi cách Hoa Thành cực kỳ xa xôi như vậy, cho dù có phát tín hiệu cầu cứu cũng không thể chờ đến lúc được tiếp viện.
Là đội trưởng tiểu đội thám báo, Giang Hàn không hy vọng lần đầu tiên dẫn đội đi chấp hành nhiệm vụ đã có người bỏ mạng.
Giang Hàn vận chuyển lĩnh vực Tu La đến cực hạn, không gian xung quanh bị áp súc đến mức tối đa. Hắn đang cố gắng hết sức che giấu sự tồn tại của bọn họ.
Cứ như vậy, đám người Giang Hàn không biết đã nằm rạp trên mặt đất bao lâu, rốt cuộc hai luồng khí tức nguy hiểm kia cũng biến mất.
Sau khi xác định hai tên Trùng Vương đã rời đi, Giang Hàn mới ra hiệu cho đám người Bách Lý Cửu Cương. Sau đó, hắn dẫn đầu men theo con đường đã định sẵn trên vòng tay thông tin, tiếp tục lên đường trở về.
Lần này, Giang Hàn không tiếc tiêu hao, trực tiếp triệu hồi phi thuyền Kim Loại Tộc. Sau khi đám người Bách Lý Cửu Cương lần lượt tiến vào, Giang Hàn mở hệ thống mô phỏng của phi thuyền đến mức lớn nhất, đồng thời dùng lĩnh vực bao phủ toàn bộ phi thuyền, sau đó biến mất tại chỗ.
Trên đường trở về, bọn họ cũng gặp không ít Trùng tộc, nhưng đều là từng đám hai ba con thưa thớt. Vì không muốn chậm trễ nhiệm vụ, hơn nữa tin tức về sự xuất hiện của Trùng tộc có trí não cũng vô cùng quan trọng, cần phải nhanh chóng truyền về, Giang Hàn đành bỏ qua những con mồi béo bở kia.
Tuy rằng giết chúng có thể nhận được chiến công, nhưng so với việc mang tin tức trở về thì không đáng là gì.
Sau khi tránh né Trùng tộc vô số lần, rốt cuộc bọn Giang Hàn cũng nhìn thấy Hoa Thành từ đằng xa.
Phi thuyền Kim Loại Tộc đáp xuống một mảnh đất hoang vu rộng lớn bên ngoài Hoa Thành. Phi thuyền của Giang Hàn còn chưa đăng ký thông tin ở Hoa Thành nên không thể trực tiếp bay vào trong.
Nếu chưa từng tiến vào Hoa Thành, có lẽ bọn Giang Hàn sẽ không biết mảnh đất hoang này được hình thành như thế nào. Nhưng sau khi đã vào trong, bọn họ mới biết được nguyên nhân hình thành mảnh đất hoang hình tròn này là do Hoa Thành và Trùng tộc giao chiến quá nhiều lần, súng laser đã thiêu đốt mảnh đất này thành hoang mạc.
Trên hành tinh mẫu trùng, phần lớn những nơi bọn Giang Hàn đi qua đều là đất cằn sỏi đá. Nhưng những mảnh đất hoang rõ ràng đã bị thiêu đốt trong thời gian dài như vậy chỉ có ở khu vực bên ngoài thành trì.
Bước vào phạm vi này cũng đồng nghĩa với việc đã tiến vào khu vực an toàn, cho nên Giang Hàn thu hồi lĩnh vực, sau đó dẫn đám người Bách Lý Cửu Cương bay về phía Hoa Thành với tốc độ nhanh nhất.
Rất nhanh, bọn họ đã đến lớp màn năng lượng bên ngoài Hoa Thành. Lần này, không còn bất kỳ ai ngăn cản bọn họ nữa.
Lúc đám người Giang Hàn xuất hiện trên mảnh đất hoang, Cao Viễn đã đứng chờ trên tường thành từ sớm. Hắn nhìn bọn họ bay tới, sau đó không đợi Giang Hàn mở miệng đã lên tiếng trước:
"Các ngươi có biết hay không, nếu như vừa rồi ở mảnh đất hoang kia có Trùng tộc mai phục, giờ phút này các ngươi đã chết không thể chết hơn rồi? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng đất hoang chính là khu vực an toàn?"
...
Cao Viễn nghiêm khắc khiển trách bọn Giang Hàn một trận. Sau khi thấy Giang Hàn và Bách Lý Cửu Cương đã nhận thức được sai lầm, hắn mới nở nụ cười, nói: "Chúc mừng các ngươi đã trở thành tiểu đội duy nhất hoàn thành nhiệm vụ. Hiện tại, các ngươi có thể giao nộp thông tin nhiệm vụ."
Vừa nói, Cao Viễn vừa giơ tay lên, một cửa sổ lập tức hiện ra trên vòng tay thông tin. Giang Hàn nhanh chóng gửi toàn bộ thông tin mẫu vật đã thu thập được cho hắn.
Sau khi kiểm tra ba phần thông tin, xác nhận không thiếu một cái nào, Cao Viễn hài lòng gật đầu. Nhưng ngay khi hắn định rời đi thì Giang Hàn đột nhiên lên tiếng gọi hắn lại.