Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 121 - Chương 121: Ta Chính Là Người Mờ Ám

Chương 121: Ta Chính Là Người Mờ Ám

Hoắc Côn vẫn mang phong cách ăn nói của một quân nhân bộc trực và giỏi giang: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ Đại nhân nói, nếu như ngươi bận, hắn sẽ trực tiếp để lại cho ngươi một suất vào bán kết, đến lúc đó ngươi chỉ cần dành ra công sức một ngày để tham gia bán kết và chung kết một lần là được rồi... Cuối cùng ngươi cũng sẽ đại diện cho Thất Tinh thành của chúng ta để tham gia luận võ, nếu ngươi đến cả mặt mũi cũng không xuất hiện, Thất Tinh thành sẽ có người bất mãn, người thường cũng sẽ cho là chúng ta đang làm chuyện mờ ám! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm thấy hắn đi cửa sau như này có chút kiêu ngạo! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ngươi không muốn, vẫn có thể tham gia từ đầu đến cuối! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta rất sẵn lòng, ta đương nhiên rất sẵn lòng! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói cách khác, Tô Dương đi cửa sau cũng là bằng năng lực của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần có sức mạnh vượt qua thử thách, hắn không sợ những lời đàm tiếu của người khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng lắm thì, đến lúc đó đứng trên đấu trường, đánh mấy trận hay hay là đủ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong thời gian tiếp theo, Tô Dương sẽ tập trung tinh lực chính vào việc nâng cấp thực lực của Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Phòng ngự và lực lượng của Đại Địa Bạo Hùng, còn chưa lĩnh ngộ được kỹ năng cường lực đặc biệt, muốn giết hung thú, chỉ có thể tự mình động thủ, hiệu suất so với Bạo Phong Chi Ưng và Địa Ngục Huyết Đằng Hoa chậm hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Gần mười ngày sau, hắn dẫn Đại Địa Bạo Hùng thành công lên tới Bạch Ngân thượng phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Tô Dương quay trở lại doanh địa, hắn ta phát hiện toàn bộ các Ngự Thú sư trong doanh trại đều nhìn hắn với sắc mặt kì quái. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi nhìn ta làm gì? Trên mặt ta bẩn lắm à? ͏ ͏ ͏ ͏

Ô Ngọ Tình hỏi dò: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, không phải ngươi quên chuyện gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không phát hiện chúng ta ở đây đang thiếu một vài người sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn một chút, số người tán gẫu quanh lửa trại, quả nhiên ít hơn trước. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, hôm nay là vòng đấu loại! Ngươi sẽ không quên việc này đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Ô Ngọc Tình có chút giận dữ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này liên quan đến việc ngươi có thể đại diện cho Thất Tinh thành chúng ta tham gia trận đấu lớn của các thanh niên Tây Nam Bộ Vân quốc Liên Bang hay không đấy... Chuyện quan trọng như vậy làm sao ngươi có thể quên được? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhất thời giật mình: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thì ra là ngày hôm nay! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, những người khác đã xin nghỉ phép để tham gia thi đấu, sáng sớm hôm nay ta thấy ngươi ra ngoài, còn tưởng rằng ngươi đi dự thi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khoát khoát tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có vấn đề gì đâu, ngươi yên tâm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không muốn đi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là muốn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy sao ngươi lại quên một ngày quan trọng như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Những Ngự Thú sư còn lại của tiểu đội thứ nhất cũng lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, làm thế nào mà ngươi lại quên ngày này chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, ngươi có muốn nói cho đại đội trưởng biết không? ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thấy ở đây có nhiều tiền bối quan tâm mình như vậy, có chút xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đi đến bên đống lửa, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi không cần lo lắng, Hoắc đội trưởng đã nói với ta rằng ta sẽ tham gia bán kết vào ngày cuối cùng của trận đấu, sở dĩ ngày hôm nay ta không đi cũng không sao! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chết tiệt! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ôi khiếp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trực tiếp tham gia bán kết sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẳng có ai làm như này cả! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nói làm sao mà tiểu tử ngươi lại quên một ngày quan trọng như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hại chúng ta mất công lo lắng một phen, sao ngươi không nói sớm? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có chút ngượng ngùng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao ta có thể đem chuyện này nói khắp nơi được? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng là như vậy, phỏng chừng cũng không có ai được trực tiếp tham gia bán kết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Người nào không biết, còn tưởng rằng có chuyện mờ ám! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương ngươi có quan hệ với thượng cấp hả? ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Từng vị Ngự Thú sư lại bắt đầu hỏi những thứ khác, Tô Dương chịu không nổi, trực tiếp chạy đến nhà ăn để ăn cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi ở trong trại quân sự thêm bảy ngày, Tô Dương và Hà Ngọc Hoa xin nghỉ ba ngày, Hà Ngọc Hoa biết chuyện hắn tham gia vòng đấu loại nên khích lệ hắn vài lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Về đến nhà, Tô Dương gặp mẹ và muội muội. ͏ ͏ ͏ ͏

Muội muội vừa lên tiếng đã hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ca ca, ngươi có tham gia thi tuyển thiên tài trẻ tuổi của Thất Tinh thành đó không? Chỉ cần lọt vào ba vị trí đầu, là có thể đại diện Thất Tinh thành chúng ta tham gia thi đấu cuộc thi tuyển chọn tài năng trẻ tuổi Tây Nam Vân quốc Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tham gia! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng tại sao ta lại không thấy ca ca đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ca ca bị loại sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu hoài nghi nhìn ca ca nhà mình: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng ta không nhìn thấy ca ca... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười, vuốt vuốt tóc Tô Tiểu Tiểu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó có thể là do ta không chú ý! ͏ ͏ ͏ ͏

‐-----------

Đẩy Kim phiếu cho Toàn Cầu Hung Thú nhận mã giảm giá:

Free mã 10% khi mua truyện: 12391897

Nhận mã giảm 15% khi đẩy 20 Kim phiếu

Nhận mã giảm 20% khi đẩy 40 Kim phiếu

Nhận mã giảm 25% khi đẩy 60 Kim phiếu

Nhận mã giảm 30% khi đẩy 100 Kim phiếu

Nhận mã giảm 40% khi đẩy 150 Kim phiếu

Nhận mã giảm 50% khi đẩy 200 Kim phiếu

Mã giảm giá sẽ được gửi qua tin nhắn!

Bình Luận (0)
Comment