Một viên tinh hạch Thanh Đồng được đặt trong lõi đèn bàn, ánh sáng đèn nhu hoà toả ra, Tô Dương cẩn thận đọc kỹ dưới ánh đèn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc lâu sau, Nhuyễn Trùng liệt xa lại dừng lại, Tô Dương nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, đến ga Lĩnh Vân thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau hơn một giờ chờ đợi, Nhuyễn Trùng liệt xa lại xuất phát, lái vào trong đêm đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười bảy ngày trôi qua, Nhuyễn Trùng liệt xa từ từ dừng lại ở Thượng Thanh thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh nắng chói chang bên ngoài cửa sổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lười biếng duỗi eo một cái, hắn cảm thấy toàn thân mình đều sắp rỉ mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Cát Lạc An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, có muốn ra ngoài đi dạo không? ͏ ͏ ͏ ͏
Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Mỗi lần đến một thành phố, đều phải dừng lại một tiếng rưỡi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hành khách trên tàu có thể xuống đi loanh quanh, chỉ cần quay lại trước khi Nhuyễn Trùng liệt xa xuất phát là được! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đang định xuống tàu với Cát Lạc An, nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng còi chói tai trong Nhuyễn Trùng liệt xa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảnh báo! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảnh báo! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả hành khách không được xuống tàu! ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh cửa vừa mới mở ra lại từ từ đóng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Dương không ngờ chuyện đã xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi tiếng cảnh báo đang lớn tiếng nhắc nhở hành khách không được xuống tàu, Cát Lạc An, Hoa Đạt và Bành An Quốc đến từ Tân An thành không hoàn toàn đóng cửa Nhuyễn Trùng liệt xa lại, trực tiếp nhảy ra ngoài... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cát Lạc An! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hét lên một tiếng, Cát Lạc An hoàn toàn không đáp lại hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh cửa Nhuyễn Trùng liệt xa đã hoàn toàn đóng lại! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn qua cửa sổ, thấy dưới ga tài người qua kẻ lại, ba người Cát Lạc An, Hoa Đạt và Bành An Quốc chạy như điên vào trong thành phố. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía sau Cát Lạc An, Hoa Đạt và Bành An Quốc, còn có những hành khách khác, họ cùng nhau chạy vào ga tàu Thượng Thanh thành, cho đến khi biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tiền Nhiễm của Tân An thành chạy ra khỏi phòng mình, không nói lời nào, hai tay bám vào cửa sổ, thân trên trực tiếp vươn ra, giống như sắp nhảy ra khỏi cửa sổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này Tô Dương đã sớm có chuẩn bị, kéo Tiền Nhiễm từ trên cửa sổ xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Nhiễm giãy dụa, còn muốn đứng dậy nhưng bị Tô Dương gắt gao áp chế. ͏ ͏ ͏ ͏
Các cửa sổ của Nhuyễn Trùng liệt xa đang dần dần đóng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn và Hà Anh Trác nghe thấy cảnh báo cũng chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Anh Trác nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn nhìn ra ngoài cửa sổ, nheo mắt lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như có chút kỳ lạ, nhưng cụ thể kỳ lạ chỗ nào, lại nhìn không ra được... ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Phong Quang Diệu cũng đẩy cửa ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt hắn mờ mịt, nhanh chóng lao tới cửa sổ đang từ từ đóng lại, nhưng lại bị Hoắc Côn trực tiếp kéo lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Loa trên toa tàu vẫn liều màng phát ra cảnh báo khẩn cấp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảnh báo! Cảnh báo! Thượng Thanh thành xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, tất cả hành khách không được phép xuống xe, mời hành khách tỉnh táo lập tức ngăn lại hành động xuống xe của những người bên cạnh, khi tất yếu có thể cưỡng chế đánh hôn mê! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vừa nghe xong liền hung hăng thúc cùi chỏ vào gáy Tiền Nhiễm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Nhiễm liền yên tĩnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn nhìn thấy động tác của Tô Dương, cũng một chưởng đánh hôn mê Phong Quang Diệu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Những người khác thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, hai vị Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp đã phát hiện chuyện không ổn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Họ đều chạy ra ngoài rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn nhìn cảnh tượng bên ngoài qua khung cửa sổ sắp đóng lại, mắng một câu Chết tiệt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại đội trưởng, chuyện gì đang xảy ra? ͏ ͏ ͏ ͏
- Khống chế tinh thần! Là khống chế tinh thần! Chắc chắn là khống chế tinh thần! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn nghiến răng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẻ mặt đờ đẫn vừa rồi của Phong Quang Diệu tuyệt đối không sai! ͏ ͏ ͏ ͏
- Khống chế tinh thần? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hít sâu một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hung thú tinh thần hệ rất hiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn, cũng có Hung thú tinh thần, thực lực dường như không hề yếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Giống như này, có thể khống chế lực lượng tinh thần hệ của Ngự thú sư Bạch Kim cấp mà thần không biết quỷ không hay, vô thanh vô tức. ͏ ͏ ͏ ͏
Thực sự quá đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Anh Trác hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy sao Tô Dương không có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoặc là trên người mang theo Hung thú tinh thần hệ lợi hại, hoặc là Hoàng Kim cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả thực Hoàng Kim cấp, còn chưa kịp nói cho ngươi biết! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không phủ nhận suy đoán của Hoắc Côn, mà lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại đội trưởng, địch nhân đó… lợi hại không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi nó thi triển khống chế tinh thần, ta hoàn toàn không phát giác được bất cứ điều gì không ổn, năng lực tinh thần đặt trên người ta, rất có khả năng là Hung thú Bạch Kim cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy sao chúng ta không bị khống chế? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể mục tiêu chính của nó không phải là chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoắc Côn cau mày nhìn về phía cửa sổ đang đóng chặt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỗ này có chút phiền phức, ba người bọn họ chắc đã bị khống chế, chạy ra ngoài… Xem ra phải ra ngoài một chuyến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏