Thiên phú của Đại Địa Bạo Hùng, là chân chính công phòng nhất thể! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạo Phong chi ưng, chúng ta đi, đi tới chỗ khác! ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ cũng là thời gian tốt để săn hung thú Hoàng kim cấp. Nếu như đến Nhạn Đãng Sơn, cũng không có quân đội cung cấp tình báo vị trí hung thú Hoàng kim cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lại qua năm ngày, Bạo Phong chi ưng thăng cấp đến Hoàng Kim thượng phẩm, đuổi kịp Địa Ngục Huyết Đằng Hoa. ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều lúc này, Chúc Hiểu Sương xuất hiện, tuyên bố Tiểu đội Khẩn cấp số bảy, số mười về Xương Vũ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng không có gì lưu luyến. Hung thú Hoàng kim cấp gần Đồng Gia Thành, hầu như đều bị giết sạch rồi, dù sao cũng không chỉ một mình hắn săn hung thú Hoàng kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phi hành hệ Sủng thú vẫn còn, giúp đỡ năm người! ͏ ͏ ͏ ͏
Thành viên hai tiểu đội khẩn cấp trong cuộc chiến phòng thủ kia tổn thất không ít Sủng thú phi hành hệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng thấy may mắn. May mắn Bạo Phong chi ưng có nhiệm vụ điều tra trên cao, không cần chở người. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong chi ưng tính cách vẫn luôn rất cao ngạo, ngoại trừ Tô Dương, không có ai có thể đụng nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả em gái của hắn cũng không được chạm! ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn cho nó chở người... Gần như không có khả năng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trừ phi Tô Dương quyết cưỡng chế ra lệnh nó! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong chi ưng bay lên không, cảnh giới cho hai chi tiểu đội trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ngồi sau lưng Chúc Hiểu Sương đờ ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau lưng của hắn, là mười bảy cái quan tài xếp chồng chất buộc gọn gàng chỉnh tề cùng một chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên quan tài, quấn cờ xí Liên Bang tươi đẹp. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong mỗi một chiếc quan tài đều là thành viên Tiểu đội số bảy lẳng lặng nằm đó, là chiến hữu hơn mười ngày trước của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên lưng Hắc Hổ Ưng, Tô Dương cùng Chúc Hiểu Sương đều có chút trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng, sau khi trở về chúng ta có nhiệm vụ gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương vẫn nhìn phía trước: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong một thời gian ngắn không có nhiệm vụ đoàn thể. Có thể sẽ có nhiệm vụ nhỏ linh tinh vụn vặt. Đại đa số thành viên vẫn lấy việc bổ sung Sủng thú, khôi phục thực lực làm chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương nhìn bầu trời trong xanh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến lúc đó, bọn họ muốn khôi phục thực lực, khả năng còn cần trợ giúp của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sự trợ giúp của ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi biết đấy, sủng thú của Ngự Thú sư chúng ta được chia làm hai loại, một loại là nở ra từ trứng của hung thú, rồi được huấn luyện từ nhỏ, loại khác là được bắt ở dã ngoại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sủng thú trong tiểu đội khẩn cấp của đám Ngự Thú sư chúng ta đã bị tổn thất rất nghiêm trọng, sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn, bọn họ muốn bổ sung sủng thú nên chỉ có thể tới dã ngoại để bắt hung thú thành niên, bổ sung chiến lực! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sủng thú Hoàng Kim cấp rất khó kiếm ở dã ngoại, đến lúc đó rất có thể sẽ cần đến sự phối hợp của Bạo Phong Chi Ưng! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hiểu Sương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên, đến lúc đó không chỉ có ngươi, mà các thành viên khác trong tiểu đội của chúng ta cũng sẽ phối hợp, trợ giúp những thành viên bị tổn thất sủng thú nghiêm trọng kia! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiệm vụ này rất có thể sẽ làm chậm trễ tốc độ liệp sát hung thú để tăng cấp độ của Tô Dương, nhưng hắn không thể từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt hắn, mỗi thành viên của đại đội khẩn cấp đều là Anh Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Bạo Phong Chi Ưng sở hữu Ưng Nhãn Thần Thoại cấp, không chỉ có phạm vi tầm nhìn và thị lực đều tăng cao, mà còn có thể phá vỡ ảo thuật, nhìn thấu năng lực ngụy trang, ẩn thân. Có rất nhiều hung thú lợi hại đều sẽ bị nó phát hiện ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đường trở về, hai đội ngũ không gặp phải nguy hiểm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn mười ngày sau, cuối cùng bọn họ cũng về tới quân doanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây cũng là lần đầu tiên Tô Dương nhìn thấy đội trưởng đại đội khẩn cấp Diêu Tinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Là một vị lão giả già nua đã quá năm mươi tuổi, hắn tự mình tiếp đón tiểu đội bảy và mười. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nghĩa trang của Xương Vũ Thành, toàn bộ thành viên của tiểu đội khẩn cấp số bảy đều có mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tiếng nhạc ai oán, mười bảy vị Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư được an táng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn người nhà của mười bảy chiến hữu kia đau đớn khổ sở, dường như hắn đã hiểu ra những gì Từ Cửu Thiên từng nói với mình lúc trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Người luôn phải nhìn về phía trước, không thể chìm đắm trong bi thương quá lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là đám Ngự Thú sư của quân đội, bọn họ đã coi nhẹ sinh tử từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù Tô Dương, một Ngự Thú sư mười bốn tuổi đã nhiều lần trải qua những cuộc đại chiến, cũng càng ngày càng trở nên trưởng thành hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi tang lễ được cử hành, đương nhiên là sẽ đến lúc luận công ban thưởng cho đội Xương Lạc Vũ. ͏ ͏ ͏ ͏