Thực lực Hung thú chia cấp bậc, từ thấp tới cao: Hắc thiết, Thanh Đồng, Bạch ngân, Hoàng kim, Bạch kim...
Từng đại đẳng cấp, lại chia thành Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm!
Đẳng cấp Ngự Thú sư ứng với đẳng cấp sủng thú.
Hung thú, một khi ký khế ước với Ngự Thú sư, vậy liền gọi là Sủng thú!
Tô Dương còn chưa phải Ngự Thú sư chính thức, nhưng hắn biết, Sủng thú bị huyết mạch hạn chế, tiềm lực trưởng thành có giới hạn!
Thực lực Sủng thú một khi đạt tới hạn mức cao nhất, muốn tiến một bước nữa, khó như lên trời!
Tiềm lực Sủng thú càng mạnh, bồi dưỡng cũng càng ung dung, thực lực tăng cũng càng nhanh, còn có thể phụng dưỡng ngược lại cho Ngự Thú sư, đề thăng hiệu suất tu luyện cùng thể chất của Ngự Thú sư!
Cho nên, chỉ cần là Ngự Thú sư, đều sẽ mong có thể ký kết với Sủng thú ưu tú nhất có thể!
Trong kho hàng của Thất Tinh thành, phàm là trứng Hung thú đã được giám định đều được đặt trên kệ hàng, bên cạnh có tên Giám định sư cùng với kết quả giám định.
Ví như một quả trứng húng thú bình thường trong đây, trên đó viết:
“Tên gọi: Bạo ngạc trứng.
Tiềm lực: Thanh Đồng.
Thuộc tính: Thú hệ, Thủy hệ.”
Tô Dương sử dụng hệ thống, kết quả thu được:
“Tên gọi: Bạo Ngạc trứng.
Thiên phú: Không.
Tiềm lực: Thanh Đồng thượng phẩm.
Thuộc tính: Thú hệ, Tinh Thần hệ.”
Ngay cả thiên phú, tiềm lực đều có thể giám định chuẩn xác, không thể nói Giám Định sư kém cỏi, chỉ có thể nói Hệ thống của Tô Dương hắn chẳng khác nào phần mềm Hack!
Trong kho hàng, trứng Hung thú đã được giám định hầu như đều chỉ có tiềm lực Thanh Đồng!
Tô Dương có thể khẳng định, Thất Tinh thành còn rất nhiều trứng Hung thú ưu tú hơn, đồng thời cũng đã được giám định ra, có điều đương nhiên, những quả trứng ưu tú kia, không tới lượt Ngự Thú sư bình dân chưa cống hiến bọn hắn chọn.
Mà Tô Dương cũng rất rõ, những quả trứng chưa được giám định ở đây, mới là cơ hội của hắn.
Mục tiêu nhiệm vụ đầu tiên, chính là ở chỗ này!
Trứng chưa được giám định kỳ thực cũng không nhiều, đại khái chỉ chừng ba ngàn quả, toàn bộ bị chất thành đống trong góc, Tô Dương bước tới đám trứng chưa được giám định, bắt đầu quan sát số liệu từng quả một.
Đám trứng này, rất nhiều đều rất phổ thông, không hoa văn mạch lạc, rất khó để phân biệt.
Quan sát hơn bảy trăm quả trứng, Chu Đại Hải đã chạy tới tìm hắn.
- Tô Dương, ngươi định chọn đám trứng chưa giám định này sao?
- Ta muốn đánh cược một phen!
Tô Dương giựt dây:
- Đại Hải, hay ngươi cũng thử xem, nói không chừng lại gặp may?
Nếu Chu Đại Hải nguyện ý mạo hiểm, Tô Dương hắn có thể nhìn qua đám trứng này, sau đó đề cử cho Chu Đại Hải một quả có tiềm lực cao.
Dù sao cũng là tài sản của Thất Tinh thành, mà hắn cũng chỉ có thể mang đi một quả, của người phúc ta, tội gì không làm.
- Vẫn là chọn trứng đã được giám định thì hay hơn, nếu chọn đại, đụng phải sủng thú chỉ có tiềm lực Hắc thiết thì sao? Muốn thay đổi rất phiền a!
Chu Đại Hải lại khuyên ngược Tô Dương:
- Tô Dương, hay là ngươi cũng như ta đi, ký khế ước với một đầu Thanh Phong lang cũng rất ổn!
- Không, ta muốn đánh cược một phen!
Chu Đại Hải không biết tình huống của hắn, đối với Tô Dương mà nói, không cược mới là ngu ngốc!
- Vậy thì tùy ngươi!
Chu Đại Hải nói:
- Nếu như vận khí không tốt, chờ Thanh Phong lang của ta trưởng thành, ta giúp ngươi bắt một đầu sủng thú mới!
Tô Dương vỗ vỗ vai Chu Đại Hải:
- Cảm ơn!
Chu Đại Hải không tin hắn, hắn có thể hiểu, hắn không có có sở nào để khiến Chu Đại Hải nghe theo bản thân.
- Ta đi ký khế ước đây, sau đó chúng ta còn phải tụ hợp ở cửa, ngươi cũng đừng do dự quá lâu, chúng ta là nhóm cuối hôm nay, thời gian có hạn, để giáo quan đợi lâu sẽ không hay!
- Được rồi, ta biết rồi, ngươi đi trước đi!
Chờ Chu Đại Hải đi, Tô Dương lại tiếp tục tỉ mỉ tìm tòi.
Trong thời gian ngắn muốn nhìn hết số liệu của ba ngàn quả trứng, thực sự khiến Tô Dương hắn hoa mắt chóng mày, hơn nữa Tô Dương hắn còn không dám khẳng định, trong số trứng Hung thú đã được giám định kia, liệu có quả nào có tiềm lực siêu cao hay không.
Dù sao, Giám định sư cũng có thể phạm sai lầm!
Chạng vạng đã tới, sắc trời đen lại.
Ngoài thương khố Thất Tinh thành, Trần giáo quan nhìn mười hai thiếu niên trước mắt, sắc mặt có chút khó coi.
Ngoại trừ Chu Đại Hải đang lo lắng, mười một người còn lại đều phiền muộn chờ đợi.
Bọn họ đã đợi ở đây gần một tiếng!
- Tên tiểu tử Tô Dương kia còn đang làm gì không biết? chẳng lẽ muốn chúng ta đợi tới sáng mai?
Thiếu niên mặc quần áo hoa lệ không nhịn nổi nữa:
- Trong kho hàng nhiều trứng như vậy, còn chưa đủ cho hắn chọn sao?
Một thiếu nữ ôm một đầu Hắc miêu nói:
- Lúc nãy ta để ý hắn, thấy hắn đang quan sát đám trứng chưa được giám định? !
- Hừm, không biết lượng sức, ngay cả Giám Định sư đều không thể giám định được đám trứng kia, hắn nghĩ hắn còn lợi hại hơn Giám Định sư sao?
Một thiếu niên khác nóng nảy nói:
- Tên Tô Dương kia tốt nhất là mau ra đây, bằng không ta nhất định cho hắn đẹp mặt!
- Đúng vậy, ta ủng hộ ngươi!
- Ta cũng ủng hộ ngươi, tên này quá vị kỷ!
“...”
Chu Đại Hải sờ Thanh Phong lang trong ngực, có chút lo lắng nói:
- Hay là để ta đi thúc dục hắn?
Trần giáo quan trầm mặt nói:
- Vẫn là để ta đi!
Trong kho hàng, Tô Dương tốn gần hai giờ, tra xét hơn một vạn quả trứng Hung thú, rốt cục tìm được quả mà hắn cho là trân quý nhất!
“Tên gọi: Bạo Phong chi ưng trứng.
Thiên phú: Tật tốc (Hi hữu), Ưng nhãn (Phổ thông)
Tiềm lực: Tinh Diệu cực phẩm
Thuộc tính: Phi Hành hệ, Phong hệ.”
Tiềm lực trưởng thành đạt tới Tinh Diệu cực phẩm!
Tô Dương hắn từng nghe nói tới Hắc Thiết, Thanh Đồng... Bạch kim, nhưng lần đầu nghe nói tới Tinh Diệu cấp.
Tiềm lực đạt tới Tinh Diệu cực phẩm, sở hững hai cái thiên phú, lại còn là phi hành Hung thú, Bạo Phong chi ưng đối với Tô Dương hắn mà nói, quả thực là cực phẩm!
- Chính... chính là nó!
Tô Dương ở trong kho hàng, vẻn vẹn chỉ phát hiện hai quả trứng chưa giám định có tiềm lực đạt tới Hoàng kim cấp, không phát hiện tiềm lực Bạch kim, còn quả trứng Bạo Phong chi ưng này, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Vốn hắn còn tưởng rằng, bản thân chỉ có thể chọn một trong hai quả trứng có tiềm lực Hoàng kim a!
- Tô Dương, ngươi còn chưa chọn xong sao?
Tô Dương quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy vị Trần giáo quan lạnh như băng bước vào, hắn chỉ tay vào quả trứng bằng quả bóng rổ, không có bất cứ hoa văn nào:
- Đã chọn xong, là quả này!
Trần giáo quan tuy nhìn rất băng nghiêm, nhưng hắn cũng không thực sự tức giận, nếu không phải đám Tô Dương là nhóm cuối cùng, hắn cũng sẽ không thúc dục.
- Vậy được, chúng ta đi thôi!
Rời khỏi nhà kho, cửa nhà kho lập tức bị đóng lại, Tô Dương bước ra ngoài, còn chưa tới gần đám người đang tụ hợp, đã nhìn thấy mười một đôi mắt bất thiện nhìn bản thân...
Trần giáo quan nói:
- Tô Dương, ngươi đã lựa chọn, vậy giờ ký kết khế ước luôn đi!
Thiếu niên anh tuấn không chọn trứng trong kho hàng cũng nói:
- Đúng vậy, ký khế ước đi, để mọi người xem xem, thời gian hai tiếng của tất cả mọi người, có thể cho ngươi chọn được bảo bối gì? !
Đám thiếu niên còn lại cũng phẫn nộ trong lòng!
- Đúng vậy, để chúng ta xem xem!
- Nghe nói mấy quả trứng chưa giám định đó có rất nhiều quả là Ma Hóa chim sẻ, Hắc Ảnh xà, Trường Nhĩ thử “đạt tới” Hắc Thiết cấp nha...
- Nói không chừng là một con Hắc Dịch thử!
- Cũng có thể là một con Ma Hóa tiểu cường nha!
“...”