Đúng lúc này, một luồng năng lượng tinh thần khó hiểu khuếch tán ra, Tô Dương sững ngay tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh cửa tủ quần áo bị đẩy ra, một người đàn ông bình thường khoảng ba mươi tuổi dương dương đắc ý đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ! Không ngờ người của Nam Dư Thành lại ít bản lĩnh đấy chứ, vậy mà có thể tìm được đến đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Người đàn ông coi như Tô Dương không hề tồn tại, lưu luyến nhìn Vu Tú Tuệ một lần, sau đó đi ra khỏi căn phòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi đi qua cánh cửa, hắn ta còn búng tay. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhanh, tới bên cạnh ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Chuyện này... ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương còn có thể nói cái gì, đương nhiên là không chút do dự đi tới muốn bắt đối phương! ͏ ͏ ͏ ͏
Xem ra lần này, số lượng giáo đồ của Thú Thần Giáo đến Nam Dư Thành không chỉ có một người! ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa đi mấy bước, người đàn ông kia lại quay đầu nhìn thoáng qua Tô Dương, khinh thường nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư, thực lực cũng không tệ lắm, quả nhiên là bảo bối của ta rất mạnh... Nhưng mà sắp rời khỏi nơi này rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cảm thấy hình như hắn ta đã hiểu lầm cái gì rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, tiếng gió vun vút thổi qua, Thành chủ Cao Viễn của Nam Dư Thành xuất hiện ở trong phòng khách. ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn nhìn về phía giáo đồ Thú Thần Giáo, lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hóa ra chỗ này vẫn còn một người! ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng thì giáo đồ của Thú Thần Giáo kia cũng cuống lên! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta quát lớn về phía Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau lại đây! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ giáo đồ Thú Thần Giáo đều ngông cuồng đến thế sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Người nọ chạy về phía sau Tô Dương, lấy ra một con dao găm được chế tạo từ một cây Hắc Kim Khôi Giáp Chu Đao kề lên cổ họng của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Con dao găm kia khôn7g tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta uy hiếp Cao Viễn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chớ tới gần ta, nếu còn tiến tới thì ta sẽ giết hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn hơi kiêng dè khi nhìn thấy Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thân phận của Tô Dương khá đặc thù, lại còn là người của phía Xương Vũ Thành phái tới, nếu như hắn chết, Cao Viễn cũng khó ăn nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Giáo đồ Thú Thần Giáo thấy Cao Viễn bị hắn ta uy hiếp, không dám ra tay, trong lòng mừng rỡ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lùi lại phía sau, lập tức điều một chiếc xe quân đội đưa ta ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thả người trong tay ngươi ra trước đã! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần ta an toàn thì ta sẽ thả hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương vươn tay nắm chặt lấy cổ tay cầm con dao găm của hắn ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Trò khôi hài nên kết thúc rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Xì! ͏ ͏ ͏ ͏
Một luồng cự lực truyền đến, giáo đồ Thú Thần Giáo hít một ngụm khí lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta cảm thấy đầu khớp xương trên cổ tay phải đều bị bóp nát! ͏ ͏ ͏ ͏
- Khốn nạn! Ngươi đang làm cái quái gì thế? Nghe lệnh của ta, buông tay ra ngay! ͏ ͏ ͏ ͏
Chi phối triệt để ý chí tinh thần của địch nhân, con rối nô lệ! ͏ ͏ ͏ ͏
Đọc được giới thiệu thiên phú này, da đầu Tô Dương như muốn nổ tung! ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên phú này thực sự quá đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu thiên phú này rơi vào tay một số người có ý đồ xấu, không biết sẽ làm ra chuyện gian ác gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Song phương đều là Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư, muốn khống chế Tô Dương kia không dễ dàng chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Huống chi, Đại Địa Bạo Hùng trên người Tô Dương còn có thiên phú tinh thần kháng tính cấp độ Hi hữu! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng “Răng rắc” vang lên, Tô Dương trực tiếp bẻ gãy tay của đối thủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Đối phương hét thảm một tiếng! ͏ ͏ ͏ ͏
Keng keng leng keng, con dao găm rơi xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương quăng ngã đối phương một cách tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏ ͏
Phịch! ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt đất trực tiếp bị đập vỡ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vẫn chưa hả giận, vung chân lên dùng ba cú đá liên tiếp chào hỏi đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Dám chửi ta là đồ khốn! ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe mệnh lệnh của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thú Thần cút con mẹ nó đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một trận đá điên cuồng, Tô Dương mới cảm thấy hả giận một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên giáo đồ của Thú Thần Giáo hoàn toàn hôn mê bất tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Máu tươi tràn ra từ chỗ hạ thân của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi hôn mê, hắn vẫn không quên lấy hai tay bảo vệ hạ bộ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Cao Viễn đi tới trước mặt giáo đồ của Thú Thần Giáo, kiểm tra một hồi rồi lập tức hô lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân viên y tế, gọi nhân viên y tế qua đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù Tô Dương đã giảm lực đạo trên chân, nhưng vẫn đá về phía bộ phận yếu ớt của người đàn ông kia, làm vậy cũng có thể gây chết người! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn thoáng qua đôi giày dính máu của mình, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ, chùi hết lên quần áo của người đàn ông đang bất tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng bao lâu sau, nhân viên y tế chạy tới, còn có cả một con dê màu xanh được Ngự Thú sư mang đến để chữa bệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Cởi quần ra, vị bác sĩ kia không khỏi bĩu môi khi nhìn thấy thảm trạng này: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm giác như không cần phải cắt... ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương và Cao Viễn lại chẳng thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ chỉ cần đối phương còn sống và có thể nói chuyện, như vậy là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thiếu tá, lần này cám ơn ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏