Mã Văn Hồng, đội phó Đại Đội Khẩn Cấp. Thanh danh của hắn còn lâu mới vang dội bằng Diêu Tinh, nhưng Ngự Thú sư Vương Giả cấp chết trên tay hắn tuyệt đối nhiều hơn cả Diêu Tinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Chó cắn người, bình thường đều không sủa! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Long thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nói, chúng ta không thể trốn, chúng ta chạy trốn thì triệt để xong đời, không chỉ có Trân Bảo Các Tây Nam Bộ bị liên lụy, ngay cả các ngươi đều có thể bị phát lệnh truy nã, các ngươi chắc chắn muốn làm như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Không ai muốn Trân Bảo Các bị liên lụy. Nếu hậu quả thật sự nghiêm trọng như vậy, bên tổng bộ Trân Bảo Các nhất định sẽ để cho bọn họ sống không bằng chết. Lại tăng thêm Liên Bang phát lệnh truy nã... Không đến cùng đường, bọn họ cũng không muốn làm như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta tự hỏi mình không đưa ra quyết sách gì gây nguy hại cho Tây Nam quân bộ cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Long chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất có thể trong đó có hiểu lầm gì đó, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, không thể phản kháng, chờ ta nhìn thấy người bên quân đội rồi tính! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Liễu Long trấn định như thế, cao tầng Trân Bảo Các Xương Vũ Thành cũng từ từ trấn định lại. Bọn họ minh bạch, bọn họ hiện tại chỉ có thể tin tưởng điếm trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏
Người không thuộc về Trân Bảo Các nhanh chóng rút lui hoàn toàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Diêu Tinh đi tới khu phong tỏa, nghe Mã Văn Hồng hội báo, hắn gật đầu, biểu thị mình đã biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh nhìn lướt qua Năng Tinh Pháo bên cạnh, vừa liếc nhìn đại lâu Trân Bảo Các xa hoa khí phái, nói với phó quan: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bảo tiểu tử Tô Dương kia qua đây! ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh đi tới bên cạnh Năng Tinh Pháo, ba vị pháo thủ lập tức cúi chào. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh đơn giản đáp lễ rồi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi điều chỉnh thế nào, nhắm vào tòa đại lâu kia, có thể đánh lệch hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Pháo thủ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Báo cáo thượng tá, mục tiêu kia quá lớn, căn bản không thể đánh lệch! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy các ngươi cứ nhắm vào nó! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã nhắm rồi ạ, có thể tiến hành oanh kích bất cứ lúc nào! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tệ, Thành Vệ Quân vẫn thật lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Ba pháo thủ, được Diêu Tinh khen đến ngượng ngùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Tô Dương được phó quan dẫn đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hơi nghi hoặc một chút, không biết đại đội trưởng tìm hắn làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, nhìn thấy Năng Tinh Pháo này rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thấy ạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Năng Tinh Pháo được cài đặt ở trên một chiếc xe trang giáp hạng nặng, đại bác lớn như vậy, muốn không chú ý đều khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh chỉ vào đại lâu Trân Bảo Các nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có muốn làm mấy pháo? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cứ bắn ba pháo, để cho bọn họ hướng dẫn ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh chỉ chỉ ba vị pháo thủ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng để ta nhìn thái độ nhận sai của Trân Bảo Các! ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh nói với Tô Dương, mang theo giọng ra lệnh, không dễ cãi lời. Mà hắn cũng không thích Trân Bảo Các. Ở chiến trường lần trước đã thấy Năng Tinh Pháo, hắn cũng muốn thử... Nổ pháo xem sao! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá, đã nhắm xong, ngươi chỉ cần đè nút này là bắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Pháo thủ chỉ vào một cái nút màu đỏ nói với Tô Dương. Kỳ thực, vị pháo thủ này cũng thật sự muốn bắn đại lâu Trân Bảo Các một cái. Bắn hung thú đã sớm ngán, bắn đại lâu Trân Bảo Các chính là cơ hội trăm năm khó gặp một lần! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhẹ nhàng đặt tay lên nút màu đỏ. Lần đầu tiên bắn pháo, hắn có hơi khẩn trương. ͏ ͏ ͏ ͏
Vị pháo thủ kia thấy vẻ mặt của Tô Dương thì khẽ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thả lỏng, không nghĩ gì cả, cứ bấm xuống là được! ͏ ͏ ͏ ͏
Cùng lúc đó, đại lâu Trân Bảo Các, đám người Liễu Long cũng nhìn thấy có binh sĩ đặt tay trên nút nã pháo màu đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh tuyển pháo rất là thú vị. Hắn lựa chọn ngay một Năng Tinh Pháo mà Liễu Long bọn họ có thể nhìn thấy được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Điếm trưởng, bọn họ muốn nổ pháo! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Long nhìn lướt qua, các Năng Tinh Pháo còn lại đều không có ý định bắn. Hắn nhìn thoáng qua Diêu Tinh, Diêu Tinh đang ngậm một điếu thuốc nhìn lại hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Long hít sâu một hơi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được phòng ngự, bảo vệ bản thân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Long giận dữ hét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe mệnh lệnh của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương nhấn nút màu đỏ. Bạch quang lóe lên, “Ầm ầm” một tiếng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tầng ba, tầng bốn phía tây Trân Bảo Các nổ tung lên, lửa cháy hừng hực, khói đặc bốc lên. Thành viên Trân Bảo Các xui xẻo trực tiếp chết không toàn thây! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đều có thể nghe thấy bên trong có người đang kêu thảm thiết, còn có một người bị thiêu cháy rơi xuống đống đổ nát. Hắn có chút không đành lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tinh ý vị thâm trường nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đối nhân xử thế thì đừng quá thiện lương, người thiện bị người khác bắt nạt, ngựa ngoan bị người cưỡi, ngẫm lại mà xem, nếu như lúc đó bị Trân Bảo Các nhằm vào không phải ngươi mà là những người khác của Đại Đội Khẩn Cấp, bọn họ có thể sống sót hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại đội trưởng nói có đạo lý! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương trực tiếp bóp tắt chút không đành lòng này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại lâu Trân Bảo Các thật là kiên cố, tìm cơ hội hỏi xem là đội nào thi công... Ngươi tiếp tục! ͏ ͏ ͏ ͏