Thất Thải Mê Huyễn Điệp bay ra, rất nhanh phá giải ký ức của đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi có được tình báo của Thất Thải Mê Huyễn Điệp, Tô Dương từ trên ghế đứng lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có đầu mối, Hầu Vĩnh Ninh chúng ta đi cùng nhau, những người khác bảo vệ Lôi Đông, tiếp tục nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương mang theo Hầu Vĩnh Ninh, cũng một chỗ với mười thành viên của tiểu đội khẩn cấp, đi tới phía trước con hẻm nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hít mũi một cái, rất nhanh liền khoá được mùi của Thẩm Dương ͏ ͏ ͏ ͏
Mùi mới vừa mới lưu lại ở chỗ này, quả thực không quá nhẹ nhàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi đồng bạn nhằm về phía bẫy rập, Thẩm Dương cảm thấy sự tình có chút lớn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày hôm nay việc đại đội khẩn cấp tiến vào Thạch Vân thành, hắn đã báo cáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bẫy rập được Tô Dương thiết trí để bức Thú Thần giáo ra có trăm ngàn chỗ hở. ͏ ͏ ͏ ͏
Người sáng suốt liếc mắt là có thể nhìn thấu! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hết lần này đến lần khác, bẫy này đối với người cuồng tín của Thú Thần giáo mà nói, chính là dùng tốt đến kì lạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phàm là tín đồ chân thành tín ngưỡng Thú Thần, liền tuyệt đối sẽ không cho phép sự tình khinh nhờn thần linh phát sinh! ͏ ͏ ͏ ͏
Ở dưới một ít tình huống, bọn có thậm chí còn không tiếc tánh mạng của mình, chỉ vì giữ gìn tôn nghiêm của “Thú Thần” ͏ ͏ ͏ ͏
Cái cạm bẫy kia, trước đây đều chưa từng xuất hiện, Thẩm Dương có thể khẳng định, đây tuyệt đối là người của đại đội khẩn cấp nghĩ ra được. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn biết, nếu như tiếp tục như vậy, nói không chừng sẽ càng có nhiều thành viên của Thú Thần giáo chạy tới tự chui đầu vào lưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên bây giờ hắn nhất định phải báo cáo! ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa mới vượt qua một con đường, hắn đột nhiên phát hiện, sau lưng có người đập lên bờ vai của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Quay đầu, hắn liền nhìn thấy một người trẻ tuổi đang cười híp mắt... ͏ ͏ ͏ ͏
Người trẻ tuổi kia, mặc quân phục đại đội khẩn cấp của Xương Vũ thành, vậy mà quân hàm Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta vừa vặn cùng đường, cùng đi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đương nhiên sẽ không đi theo cùng con chuột này. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng thét chói tai, một vị bình dân chứng kiến Thất Thải Mê Huyễn Điệp giết chết một người, vẫn còn đang hút óc người kia, vạn phần hoảng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu Vĩnh Ninh xuất thủ, đem người nọ đánh bất tỉnh dưới đất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tìm được đầu mối rồi, chúng ta đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương bỏ lại thi thể, mang theo tiểu đội chạy bước nhanh trên đường phố. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả thành viên của tiểu đội khẩn cấp trận địa sẵn sàng đón quân địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn hắn biết, Tô Dương đã phát hiện ra manh mối trọng yếu! ͏ ͏ ͏ ͏
Đi qua hai con đường, đi tới trước một tiệm trái cây, Tô Dương ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bao vây lại, chuẩn bị chiến đấu, không cho phép một người nào đào tẩu! ͏ ͏ ͏ ͏
Mười thành viên của tiểu đội khẩn cấp đồng thời triệu hồi sủng thú ra bao vây tiệm trái cây lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả bình dân gần đó nhìn thấy rành rành, liều mạng chạy trốn về phía xa xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa hàng trưởng của tiệm trái cây hoảng sợ nhìn bọn người Tô Dương lớn tiếng hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các vị quan trên, các vị quan trên, rốt cuộc là thể nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thực sự muốn biết? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Đúng vậy! Ta muốn biết, ta, tiệm trái cây của nhà ta đây, bán được hàng hoa quả đẹp giá rẻ, đều nộp thuế theo quy định! ͏ ͏ ͏ ͏
- Qua đây, qua đây ta sẽ cho ngươi biết! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vẫy tay về phía hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa hàng trưởng của tiệm trái cây nuốt nước miếng một cái, cẩn thận từng li từng tí đi tới trước mặt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vươn tay, trực tiếp bẻ gãy cổ của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vị cửa hàng trưởng tiệm trái cây tướng mạo thật thà này chết không nhắm mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không nghĩ tới, Tô Dương vậy mà vô duyên vô cớ liền động thủ! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi giết chết Ngự Thú sư Hoàng Kim cực phẩm, + 100 triệu điểm kinh nghiệm! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! ! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi giết chết Tiềm Ảnh U Báo, + 100 triệu điểm kinh nghiệm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương một cước đem thi thể đạp vào trong tiệm quả, vô cùng khó chịu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đóng giả cái gì mà đóng giả, Liễm Tực Thuật lợi hại thực sự rất đáng gờm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Không sai, vị tiệm trưởng tiệm trái cây này, chính là thành viên của cứ điểm Thú Thần giáo ở nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏
Đã ẩn núp mười năm ở Thạch Vân thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như không phải có ký ức của Thẩm Dương, Tô Dương đều có thể bị hắn lừa gạt được, cho là hắn chính là một người bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Người bên trong tiệm trái cây, tất cả đều đi ra cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thấy bình dân xung quanh đều chạy không sai biệt lắm, liền lớn tiếng hô, ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cẩn ẩn giấu, ta biết các ngươi ở chỗ này! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng nổ vang, tiệm trái cây cao ba tầng lầu trực tiếp nổ tung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân loại có tội, cuối cùng rồi sẽ diệt vong, chỉ có thờ phụng Thú Thần, mới có thể vĩnh sinh! ͏ ͏ ͏ ͏
Ba vị Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp đột phá tầng ba của tiệm trái cây, cưỡi sủng thú hệ phi hành, bay lên bầu trời, nỗ lực đào tẩu từ không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì Thú Thần! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng hô to, bên trong tiệm trái cây, lại có bảy vị Ngự Thú sư cấp thấp lao ra, bọn họ điều khiển sủng thú hướng về phía Tô Dương phát khởi xung phong! ͏ ͏ ͏ ͏