Tô Dương thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đã từng gặp con Đại Địa Bạo Hùng kia của ta nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu bên trong cơ thể ngươi, con Ma Hùng kia... Chờ đã, ngươi nói cái gì? Nó thực sự là Đại Địa Bạo Hùng? ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao Đại Địa Bạo Hùng lại có thể lợi hại như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng biết, một số Ngự Thú sư thiên tài sẽ có được thể chất kỳ lạ... Nếu ta không đoán sai, rất có thể Liễu Mộng Vân cũng như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh trực tiếp cứng ngắc tại chỗ, đầu nó nghĩ Tô Dương có thiên phú gì, là thiên phú loại nào. Nó có cảm giác mình đoán được, nhưng nó lại không thể tin được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không đoán sai, chính là sở hữu thiên phú có thể làm cho sủng thú cấp tốc tiến hóa, đột phá ràng buộc của huyết mạch, ngươi hiểu không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ngồi ở trên ghế mây màu đỏ, nhìn Băng Nguyệt Tinh Linh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao ta cho ngươi dùng ba viên Linh Thần Quả, bởi vì sủng thú của ta không cần. ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh hít một hơi thật sâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu thiên phú của Tô Dương thực sự là như vậy, vậy thì đã hoàn toàn giải thích rõ ràng vì sao hắn mới mười lăm tuổi đã có thể trở thành Bạch Kim cấp Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại, thiên phú như thế thật đúng là đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đáng sợ đến mức làm cho hung thú khó có thể từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏
Loài người khát vọng sức mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hung thú cấp cao khát vọng sức mạnh còn hơn loài người. ͏ ͏ ͏ ͏
Chí ít loài người còn có thể theo đuổi nhiều thứ khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng tuyệt đại đa số hung thú thường chỉ có một sự theo đuổi này. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi ký kết khế ước với ta sẽ không làm mất khế ước giữa ngươi cùng Liễu phó quan, mà ngươi có thể có được lợi ích từ trên người ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn rừng rậm âm u nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặt khác, thiên phú cùng thực lực của ngươi sẽ được tăng cường, Liễu phó quan cũng có thể thu được chỗ tốt từ trên người ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh nhìn chằm chằm Tô Dương, trong ánh mắt Băng Lam tràn đầy vẻ nóng bỏng. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Tô Dương lộ ra nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỗ tệ duy nhất chính là nếu như Liễu phó quan phản bội ta, nàng ta có thể có thể đánh mất ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể nói cho ta biết vì sao lựa chọn ta không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thiên phú ưu tú, ngươi là sủng thú phụ tá cho Liễu phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm thấy năng lực của Liễu phó quan không tệ, nên muốn bồi dưỡng nàng ta. Nếu có khả năng, ta sẽ không để cho ngươi tới chỗ ta, vì khi đó ngươi sẽ chiếm giữ một vị trí sủng thú của ta. Khi ký kết cái khế ước này với ta, ngươi, ta và Liễu phó quan đều có thể thu hoạch lợi ích. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu Mộng Vân cũng sẽ không phản bội ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, nhưng hiện nay ta chỉ có thể ký kết với một sủng thú của người khác, ta muốn bồi dưỡng nàng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi sẽ mệnh lệnh Liễu Mộng Vân làm một vài chuyện gì quá phận à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện gì quá phận? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là giao phối, sinh sôi nảy nở của đực với cái ấy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ! !! ͏ ͏ ͏ ͏
Cách miêu tả trực tiếp, lớn mật, nguyên thủy, ngỗ ngược của Băng Nguyệt Tinh Linh thật đúng là làm cho Tô Dương có hơi ăn không tiêu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Yên tâm, nàng ta là phó quan của ta, chỉ cần nàng ta tận chức tận trách là được rồi... Lại nói, nhân phẩm của ta kém như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không phải, ta rất tin tưởng nhân phẩm của Tô Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là muốn hỏi trước một chút, nếu Liễu Mộng Vân thật sự nguyện ý sinh con cùng ngươi, thật ra ta không phản đối, ta nghĩ đời sau của các ngươi nhất định sẽ rất ưu tú. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn không nên thảo luận chuyện này. Ta muốn hỏi hỏi ngươi, ngươi quyết định ra sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn... Không có lý do gì để từ chối. Về bên Liễu Mộng Vân, ta có thể nói rõ cho ngươi biết, nàng ấy rất trung thành với ngươi, không có tâm tư khác, ngươi rất có địa vị ở trong mắt của nàng ấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng yên tâm, về sau ta sẽ chỉ đạo Liễu Mộng Vân để nàng ấy làm việc cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh thực sự không tìm được lý do từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương mở quyển trục trống không ra, hắn chỉ vào quyển trục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dùng máu của ngươi ấn dấu tay lên là được. ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Đao rạch da thịt tuyết trắng, chất lỏng màu lam đậm chảy ra ngoài. Băng Nguyệt Tinh Linh dựa theo phân phó của Tô Dương, ấn một cái lên quyển trục, chất lỏng màu xanh lam ngưng tụ thành một chưởng ấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Quyển trục không có lửa mà tự cháy, biến mất ở trong tay Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Không hề có tro tàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà trong lúc đó, Tô Dương cùng Băng Nguyệt Tinh Linh đã tạo lập được mối liên kết tâm linh giữa sủng thú cùng Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏