Toàn bộ Vạn Dương thành, đều trống không. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong thành vắng lặng như tờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy con hung thú ẩn núp trong bóng tối, lén lén lút lút chạy đến, gặm ăn những thi thể khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người Tô Dương và Liễu Mộng Vân, dựa lưng vào Vạn Dương thành trống rỗng, yên lặng chờ đợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ đợi cuộc thủ chiến phòng thủ Vạn Dương thành chỉ thuộc về hai người bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đêm, Liễu Mộng Vân dọn dẹp một ngôi nhà nhỏ vẫn chưa cắt nước ở gần tường Tây thành đã sụp đổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người ở bên trong căn nhà, ăn một bữa cơm, còn tranh thủ tắm một cái, mới quay về phòng ngủ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ thành phố, yên tĩnh, chẳng khác gì quỷ vực! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày thứ ba, bốn giờ rạng sáng, Tô Dương nhảy dựng khỏi giường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết tiệt! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn có phần khó chịu mắng lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái đám hung thú này đúng là biết chọn lúc thật đấy, hai lần xuất hiện liên tiếp, đều trong khoảng thời gian này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn bao lâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đẩy cửa ra hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nửa giờ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương bước vào phòng tắm, mở vòi hoa sen, tát nước lên mặt chà xát. ͏ ͏ ͏ ͏
- Này! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đưa khăn mặt cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lau mặt xong, nhìn bản thân trong gương thì sửng sốt một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái khăn mặt màu xanh da trời này, hơi giống với cái khăn mặt của hắn mang theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài lâu dài, Tô Dương có thói quan mang theo khăn mặt, bàn chải đánh răng của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đánh răng sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có bàn chải đánh răng sạch sẽ không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là của ngươi, về phần có sạch sẽ hay không, thì chỉ có mình ngươi biết thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đưa bàn chải đánh răng, kem đánh răng, thêm một cái cốc súc miệng in hình con mèo dễ thương cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái cốc kia, đúng là món quà nhỏ mà muội muội Tô Tiểu Tiểu tặng cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc ta quay về khách sạn thu dọn đồ đạc, sau khi mở cửa phòng để thu dọn thì nhớ tới, căn phòng ngươi ở... Sau đó ta tiện tay giúp ngươi mang mấy thứ đồ trong phòng vệ sinh về! ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng điệu của Liễu Mộng Vân, vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì cám ơn ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tin lời Liễu Mộng Vân nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là phó quan của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh răng rửa mặt xong, Tô Dương đi vào bóng đêm lạnh lẽo, cả người vô cùng tỉnh táo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong chi ưng đứng trên tường thành đã đổ sụp, lẳng lặng chờ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương giang hai cánh tay ra, vươn người một cái, khớp xương toàn thân kêu lạch cạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không dám để Bạo Phong chi ưng thâm nhập vào sâu trong bầy tri chu hung thú để dò xét. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không biết rõ năng lực của con Thú Vương kia, không dám để Bạo Phong chi ưng tùy tiện xông vào chỗ nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đợt thú triều rầm rộ này, có hung thú gì, Tô Dương vẫn rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoại trừ hơn mười con Kim Diệu Phật Đà chu Tinh Diệu cấp ra, còn có một con Long Sương chu có thể là Vương Giả cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cảm thấy, có lẽ không sai được. ͏ ͏ ͏ ͏
Không tăng thêm một con hung thú Vương Giả cấp, có lẽ con Thú Vương kia sẽ cảm thấy không nắm chắc thành công. ͏ ͏ ͏ ͏
Long Sương chu Vương giả cấp, vẫn hấp dẫn sự coi trọng của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn chưa từng giao thủ lần nào với hung thú Vương Giả cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Tinh Diệu cấp tiến hóa đến Vương Giả cấp, sức mạnh của hung thú sẽ xuất hiện sự kịch biến long trời lở đất! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng nó có thể thay đổi địa hình địa vật xung quanh một cách dễ dàng, khiến cho toàn bộ môi trường xung quanh, càm thêm phù hợp với sức phát triển trong khả năng của bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Trải qua hai ngày chiến đấu nhẹ nhàng khoan khoái, bốn sủng thú Bạo Phong chi ưng, Địa Ngục Huyết Đằng hoa, Thất Thải Mê Huyễn điệp, Đại Địa Bạo Hùng trên tay Tô Dương đã thu được số lượng lớn giá trị kinh nghiệm, đã sắp thăng cấp tới Bạch Kim cực phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hư Không Du Linh thì hơi rơi rớt phía sau một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ngày gần đây, nó cũng không giết được bao nhiêu Kim Diệu Phật Đà chu Tinh Diệu cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Liễu Mộng Vân cũng đã thu dọn xong, đi tới bên cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói sơ qua về chuyện Long Sương chu cho Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hung thú Vương Giả cấp? Hay là chúng ta trốn luôn đi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không nhất định phải chạy, chúng ta cứ để xem sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đánh không lại rồi tính tiếp! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có được không đó? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thử một chút trước đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân vẫn còn hơi lo lắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai Ngự Thú sư Bạch Kim cấp, đối phương là hung thú Vương Giả cấp, cho dù thấy thế nào thì cũng không quá quan tâm đến khả năng giành thắng lợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Không thắng được, cái giả phải trả rất có khả năng là tử vong. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạo Phong chi ưng, giao cho ngươi một nhiệm vụ khó khăn! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong chi ưng không thèm hỏi đến nội dung của nhiệm vụ, gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ đến khi Long Sương chu sắp đến Vạn Dương thành, tập kích ở nơi phía sau của bầy hung thú, dùng hết sức để tăng cấp bậc của mình lên, ngươi còn phải thu hút sự chú ý của con Long Sương chu kia, giúp chúng ta cầm chân nó một lúc! ͏ ͏ ͏ ͏