Lời nói này có chút khoa trương, thế nhưng ít ra cũng có bảy phần thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao mỗi một vị tướng quân của một địa khu quân bộ, đều có chiến tích lừng danh! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn hơi hoài nghi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là thật rồi, chuyện Thú Thần giáo, cũng không thể hoàn toàn trách Hà tướng quân, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói đến chuyện này, Chu Vạn Sơn cũng thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thú Thần giáo lan tràn tại Tây bộ, trách nhiệm lớn nhất vẫn là do Trương tướng quân tiền nhiệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Trương tướng quân đã chết trận, ai cũng không truy cứu đến trách nhiệm của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Khuyết điểm duy nhất của Hà tướng quân, có lẽ chính là khoan dung... Thế nhưng lần này Hà tướng quân đã hạ quyết tâm, ta rất vui mừng! ͏ ͏ ͏ ͏
Vấn đề lớn nhất của Hà Cương, đó chính là thái độ đối đãi với tín đồ phổ thông của Thú Thần giáo! ͏ ͏ ͏ ͏
Vẫn nhân từ quá mức! ͏ ͏ ͏ ͏
Phái cấp tiến trong Tây quân bộ cũng cho là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói rất có lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn đồng ý với quan điểm của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn sắc trời, Chu Vạn Sơn đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thiếu tá, trời không còn sớm nữa, ta còn phải quay về phục mệnh, không thể ở lại lâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Tô Dương đã đồng ý với hắn sẽ quay về Nghi Lan thành, Chu Vạn Sơn không cho rằng hắn sẽ lật lọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện lúc ban chiều là do ta quá xúc động, lần này là ta khiến ngươi dây vào rắc rối, chờ đến ngày mai quay về, ta mời ngươi uống rượu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, vậy ta chắc chắn sẽ chuẩn bị đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn Chu Vạn Sơn rời đi, Tô Dương cười cười ngồi xuống ghế. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân ở bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hóa ra khi trước ngươi hỏi ta về chuyện của Hà tướng quân, là vì việc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa rồi, khi Tô Dương nói đến Hà Cương với Chu Vạn Sơn, nói rằng mình sùng bái Hà Cương, Liễu Mộng Vân xấu hổ đến nối suýt chút nữa co quắp hết cả chân lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm trang nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta vốn biết rõ về Hà tướng quân mà, chỉ là không biết rõ ràng như lời ngươi kể mà thôi, mỗi một vị tướng quân, đều đáng để ta kính nể và sùng bái! ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện giờ, các đại địa khu quân bộ ở Vân quốc liên bang, mỗi một vị tướng quân đều được sinh ra từ các trận chiến khốc liệt với Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ ai nấy cũng đều có đủ thực lực và thành tích chiến đấu lừng lẫu. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ đều đã từng cứu vô số dân thường! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói một tiếng kính nể và sùng bái, vậy cũng là điều đương nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏
Hách Nhân đi tới, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực ra thì kết quả này, vẫn rất khá. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu, đồng ý với cách nói của Hách Nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần Tây quân bộ ăn nói tương đối tốt với hắn, hắn đúng là không có lý do gì mà về nhà nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu có về, bản thân mình lại thành bên vô lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Tạc Viêm Ma đã nhận rồi, Tô Dương không thể nào lấy không đồ tốt rồi không làm việc được. ͏ ͏ ͏ ͏
Hỏi thăm về chuyện của Hà Cương, là biểu đạt sự sùng bái của hậu bối như mình một chút, cũng là để hòa hoãn quan hệ giữa hai bên. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao Hà Cương tướng quân cũng chưa từng bạc đãi hắn, lỗi là do tôn tử của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Thú Thần giáo quả thực nên bị diệt trừ tận gốc! ͏ ͏ ͏ ͏
Tây bộ đánh Thú Thần giáo, cũng có lợi cho Tây Nam bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện giờ thì hay rồi, cái tên Từ thiếu tá kia cả đời đừng có hòng trở mình, Hà Nhất Nhiên cũng đã bị phạt, Hà tướng quân phái người mời hắn quay về, cho dù là trong hay ngoài thì đều có đủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có lý do gì mà không quay về đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Hình phạt của Hà Nhất Nhiên hơi nhẹ, thế nhưng Tô Dương cũng không thể hy vọng xa vời rằng Hà Cương có thể nặng tay hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì đó cũng là thân tôn tử nhà người ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Huống chi, Tô Dương cũng không thể nào buông tha cho Hà Nhất Nhiên dễ dàng như vậy được... ͏ ͏ ͏ ͏
Không phải vẫn chưa chịu xin lỗi sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói không chừng, hắn còn có thể tìm cơ hội để vui vẻ giẫm lên hai chân của Hà Nhất Nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương còn một nhiệm vụ hệ thống trên người nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Dọc đường Chu Vạn Sơn quay về thành, cũng vô cùng ung dung. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở lại quân bộ, trông thấy Hà tướng quân vẫn còn làm việc bên trong văn phòng, hắn gõ cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao rồi? Khuyên được Tô Dương quay lại chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã khuyên được rồi, chúng ta đã nói xong, sáng sớm ngày mai hắn sẽ dẫn người quay về! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này vất vả cho ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt của Hà Cương nở nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương có gây khó dễ gì cho ngươi không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không hề, ta vừa nói đến hình phạt của Hà Nhất Nhiên và Từ thiếu tá, hắn đồng ý quay về luôn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn không có ý kiến gì với hình phạt này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Nói đến đây, ngoại trừ cấm túc mười ngày ra, hình phạt này lại không có tính ảnh hưởng đến tôn tử của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không ý kiến gì với hình phạt của Hà Nhất Nhiên sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không luôn! ͏ ͏ ͏ ͏