Tô Dương chỉ chỉ Liễu Mộng Vân sau lưng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà tướng quân, ngươi xem phó quan của ta xem, hẳn là cùng tuổi với tôn tử ngươi đúng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương quay đầu nhìn về phía Liễu Mộng Vân, thực ra thì hắn đã chú ý tới Liễu Mộng Vân từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Không có cách nào khác, thực lực của Liễu Mộng Vân quá mạnh, lại còn trẻ đẹp, muốn không chú ý đến cũng khó. ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương dò xét nhìn lliễu Mộng Vân, ánh mắt nhanh chóng chú ý tới mái tóc dài màu trắng của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nàng là... Liễu Mộng Vân? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nhanh chóng đáp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ta, thưa tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân không hiểu nổi, tại sao Tô Dương lại phải nhắc đến nàng! ͏ ͏ ͏ ͏
Mới mấy năm trôi qua, hình như thực lực của ngươi tăng lên hơi nhanh nhỉ, đã đến Bạch Kim điên phong rồi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đột nhiên hiểu được ý tưởng của Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta tương đối chắc chắn rằng, sẽ đột phá đến Tinh Diệu cấp trong vòng một năm tới! ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Hà Cương lập tức trở nên phức tạp. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân, hắn vẫn còn có chút ấn tượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân quả thực cách tôn tử Hà Nhất Nhiên nhà hắn không bao tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người cùng lúc đạt được xưng hào đệ nhất thiên tài Ngự thú sư trong cùng một năm! ͏ ͏ ͏ ͏
Khi đó, thiên phú cùng với thực lực của hai người đều tương đương nhau! ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng hiện giờ, tôn tử Hà Nhất Nhiên của hắn vẫn chỉ là một Ngự thú sư Bạch Kim trung phẩm! ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Liễu Mộng Vân thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Đã là Bạch Kim đỉnh phong! ͏ ͏ ͏ ͏
Lại còn nói, rất có thể đột phá đến Tinh Diệu cấp trong vòng một năm! ͏ ͏ ͏ ͏
Chênh lệch giữa hai người, bất tri bất giác đã hoàn toàn được kéo giãn! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương sa sầm mặt mày, yên lặng siết chặt nắm đấm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hận tôn tử của mình không chịu cố gắng, lãng phí thiên phú tốt như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Kể từ khi Liễu Mộng Vân gia nhập đại đội khẩn cấp chúng ta, thực lực thăng tiến vượt bậc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hăng hái thổi phồng Liễu Mộng Vân một chút, sau đó lại tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tôn tử của ngươi cứ tiếp tục chôn chân ở Nghi Lan thành ếch ngồi đáy giếng, sau này sự chênh lệnh sẽ càng ngày càng lớn, hắn thế mà cũng dám khiêu chiến ta, thế nhưng mà lúc đó, Liễu phó quan giúp ta nhận lời khiêu chiến! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói rất có lý, hắn quả thực có phần tự cao tự đại! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương sâu sắc cảm nhận được sự cấp bách của thời gian, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, tôn tử hắn rất có thể có khả năng phế mất, song hắn nhanh chóng chú ý tới lời nói của Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói rằng, Liễu Mộng Vân nhận lời khiêu chiến của tôn tử ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đã nhận! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ để cho Liễu phó quan giáo huấn tôn tử của ngươi cho ra trò, nói không chừng có thể khiến hắn thức tỉnh, phần nhiều có lẽ là do hắn quá thuận buồm xuôi gió, chưa từng trải qua sự thất bại nào, ở lâu trong Nghi Lan thành, tầm mắt đã bị hạn chế không biết ở bên ngoài có bao nhiêu người có thiên phú lợi hại hơn hắn đang nỗ lực cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương suýt chút nữa không nói mình ra... ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương nhìn Tô Dương, hắn đâu phải không biết Tô Dương muốn làm gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Chính là muốn tiếp tục hạ thủ với tôn tử của hắn đây mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng, đề nghị của Tô Dương, khiến cho hắn động tâm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rất thất vọng với tôn tử của mình, đặc biệt là sau khi so sánh với Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cũng cảm thấy, tôn tử của mình quả thực cần phải được kích động! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói không chừng, qua lần đả kích này, sẽ khiến cho tôn tử hắn biết nhục nhã mà cố gắng thêm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương chừng mắt nhìn Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng tưởng ta không biết ngươi muốn làm gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương chẳng thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt này, chẳng có chút sát thương nào cả! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Hà Cương nói với Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu Mộng Vân, ta sẽ yêu cầu Nhất Nhiên tham gia vào trận tỉ thí này, ngươi xuống tay có thể ngoan độc một chút, thế nhưng đừng thương tổn đến hắn, cho hắn biết sự chênh lệch là được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nghiêm mặt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ thưa Hà tướng quân, chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn đứng ở bên cạnh, mặc niệm thay cho Hà Nhất Nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này thì hay rồi, thân gia gia Hà tướng quân của Hà Nhất Nhiên, núi dựa lớn nhất của hắn... Đứng ở bên phe của Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đời này, còn có chuyện gì đáng cười hơn chuyện này không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không hề lừa gạt Hà Cương chút nào, mà là dụng mưu đường đường chính chính, rõ như ban ngày! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương biết rõ ý nghĩ của Tô Dương, thế nhưng vì tôn tử của mình, lựa chọn nhập cuộc! ͏ ͏ ͏ ͏
Thể cho Tô Dương thực hiện việc trả đũa tôn tử mình! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương phó quan, kêu Nhất Nhiên đến đây! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Nhất Nhiên nhanh chóng xuất hiện, vừa vào bên trong phòng làm việc, hắn đã dùng ánh mắt đầy thù hận nhìn chằm chằm Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏