Hà Cương nhắm hai mắt lại, sau khi trầm tư suy nghĩ ba mươi giây thì thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ta, so với tưởng tượng của chúng ta, Thú Thần giáo còn kiêng kỵ Tô Dương hơn nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thông báo cho Chu Vạn Sơn, kêu Tô Dương bắt đầu hành động đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ, tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặt khác, nếu như người của Thú Thần giáo đã sợ Tô Dương như vậy, vấn đề về an toàn của Tô Dương, nhất định phải coi trọng đến! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chi viện bên phía Tây Bắcquân bộ đã tới chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chi viện bên phía Tây Bắc quân bộ đến giữa trưa là tới đây rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương phó quan trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người bên phía Tây Nam, Tây Bắc, tổng quân bộ mặc dù không có nhiều, thế nhưng ai nấy cũng đều là tinh nhuệ, để cho bọn họ hành động cùng với đại đội khẩn cấp đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ, tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương phó quan lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng tướng quân, phía Tây Nam quân bộ bên kia, là do Tô thiếu tá dẫn đầu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì hỏi ý kiến của Tô Dương một chút, bên cạnh hắn cũng thực sự cần đến nhân thủ, nếu như hắn sẵn lòng, có thể để cho Hách Nhân dẫn đội, chấp hành đi theo đại đội khẩn cấp của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong nhà khách tại Nghi Lan thành, Tô Dương vừa mới tỉnh ngủ đã nghe thấy bên ngoài rầm rầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi rửa mặt xong xuôi, hắn đẩy cửa ra thì trông thấy trên hành lang của cao ốc đối diện, có rất nhiều quân nhân đang chen chúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn thoáng qua quân phục của bọn họ, có hai chữ "khẩn cấp", hẳn là đại đội khẩn cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà lại vào nhà khách, vậy chắc chắn là những chi viện của quân bộ khác tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương chú ý tới có một thành viên của đại đội khẩn cấp phía đối diện nhìn về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hơi kích động, túm lấy bả vai của đồng bạn đứng bên cạnh mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau nhìn bên kia kìa, có một đại mỹ nữ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở đâu thế? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự đúng là đại mỹ nữ kìa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thoạt nhìn hơi lạnh lùng nhỉ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, bọn họ bắt đầu lớn mật hô với phía Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mỹ nữ, nhìn bên này nè! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Đại mỹ nữ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương quay đầu lại theo ánh mắt của bọn họ, trông thấy Liễu Mộng Vân mang vẻ mặt âm trầm, bước chân không nhanh không chậm đi về phía hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với những tiếng kêu gọi của những binh lính trên lầu đối diện, nàng chẳng thèm liếc mắt lấy một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đích xác là đại mỹ nữ! ͏ ͏ ͏ ͏
Cho đến tận bây giờ, Tô Dương vẫn chưa từng trông thấy nữ nhân nào có thể vượt qua Liễu Mộng Vân về phương diện nhan sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng thiên phú Ngự thú sư của Liễu Mộng Vân lại xuất chúng, thực lực vượt trội, năng lực làm việc cũng khá là xuất sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân có thể được coi là, thiên chi kiêu nữ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phía đối diện là người ở đâu thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành viên của đại đội khẩn cấp thuộc Tây Bắc quân bộ, tới để chi viện! ͏ ͏ ͏ ͏
Phía đối diện vang lên tiếng huýt gió chói tai, đám binh lính kia có thể là đang muốn hấp dẫn sự chú ý của Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Tô Dương biết, làm như vậy chắc chắn không có hiệu quả. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà sẽ chỉ khiến Liễu Mộng Vân càng thêm ngứa mắt! ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người kia trông thấy Liễu Mộng Vân không thể để ý tới bọn họ, có phần tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại mỹ nữ kia là người của Tây quân bộ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem quân hàm, thực lực cũng không mạnh lắm, chỉ là trung úy mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Quân hàm của Liễu Mộng Vân, quả thực vẫn chỉ là trung úy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ nhất, nàng thân đang chịu tội, thăng cấp quân hàm cũng không hề đơn giản như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ hai, công lao của nàng ở Vạn Dương thành, còn cần khảo chứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chuyện ở Vạn Dương thành còn chưa kết thúc, Diêu đại đội đã phái cao thủ đến Vạn Dương thành, điều tra động tĩnh của con Thú Vương kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi đám người Tô Dương rời khỏi Xương Võ thành, tình báo vẫn chưa truyền về. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái tên tiểu bạch kiểm nói chuyện với mỹ nữ kia là ai thế? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhỏ giọng chút coi, người ta hình như là thiếu tá đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẻ tuổi như vậy mà đã là thiếu tá rồi, chắc là có quan hệ đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng bọn họ nói mặc dù nhỏ, thế nhưng Tô Dương, Liễu Mộng Vân ở trên lầu đối diện đều nghe thấy rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người Tô Dương và Mộng Vân, đều được coi là cao thủ, thân thể đã trải qua nhiều lần cường hóa, ngũ giác vượt xa người bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thiếu tá, hình như bọn họ đang nói xấu ngươi kìa, ngươi không giáo huấn bọn họ một chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có hả? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương làm bộ nghi ngờ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao thứ ta nghe thấy lại không giống ngươi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không giống nhau? ͏ ͏ ͏ ͏
Lầm này, đến phiên Liễu Mộng Vân nghi ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chỉ nghe được, có người đang trộm khen ta dáng dấp đẹp trai, da đẹp, còn khen rằng phụ mẫu ta có bản lĩnh! ͏ ͏ ͏ ͏