Sau đó Tô Dương đột nhiên nhìn về phía ly trà mà Hà Cương vừa mới cầm lên, đang muốn đưa vào trong miệng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng uống, bỏ nó xuống! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn, Liễu Mộng Vân, Đào Thịnh đều cùng nhìn về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái tay đang bưng ly trà của Hà Cương cứng ngắc giữa không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương nhìn ly trà trong tay mình, nhanh chóng phản ứng lại, hắn híp mắt lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là trà có vấn đề sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương từ từ đứng lên khỏi ghế salon, đi tới trước mặt Hà Cương, bưng ly trả lên rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ly trà này, có một mùi hôi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có mùi hôi, không thể nào! ͏ ͏ ͏ ͏
Vấn đề là mùi hôi này đến từ nước uống của Hà Cương! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn là tướng quân của Tây bộ, chắc chắn đã được cẩn thận xử lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, hiện giờ lại là thời khắc mấu chốt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mùi hôi? ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương nhích mũi lại gần, ngửi ngửi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đâu có đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có, chỉ là tướng quân đại nhân không ngửi thấy mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hy vọng gì là một chuyện sợ bóng sợ gió mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương sa sầm mặt mày, la lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đoàn phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn phó quan lập tức chạy vào: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, có gì dăn dò sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến chỗ nuôi trồng bắt một con tiểu Lão Nha trư về đây, phải sống, phải nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương không dám đùa giỡn với tính mạng của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng đã chứng minh với Hà Cương, hắn là một người có thể tin tưởng được! ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, một vị sĩ quan Bạch Kim cấp ôm con Lão Nha trư đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Lão Nha trư rừng vui vẻ, còn đang kêu eng éc chói tai. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, con heo rừng này xử lý như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Vị Ngự thú sư Bạch Kim cấp bắt heo kia, cũng không hiểu đầu cua tai nheo gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đã nhiều năm chưa từng tiếp xúc với loại Hung thú Hắc Thiết cấp này. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mang đến đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Tay trái của Tô Dương đẩy miệng của tiểu Lão Nha trư ra, tay phải cầm ly trà của Hà tướng quân lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương tướng quân giơ tay lên, muốn nói gì đó, thế nhưng đã trông thấy Tô Dương nhanh chóng đổ ly trà vào trong miệng heo, thế nên không nói gì nữa... ͏ ͏ ͏ ͏
- Để nó xuống nhìn một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Vì vậy, Hà tướng quân đi vào bên trong phòng làm việc của mình, một đám Ngự thú sư Vương Giả cấp, Tinh Diệu cấp, Bạch Kim cấp đều đưa mắt nhìn con tiểu Lão Nha trư mới Hắc Thiết hạ phẩm, vừa mới được sinh ra không lâu kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Lão Nha trư vừa mới xuống đất, đã chạy về phía góc vòng làm việc, trôn sở góc mà run lẩy bẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nó bị giật mình! ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người này, trông dữ quá đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, năm phút trôi qua... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, con tiểu Lão Như trư kia vẫn sống nhăn răng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người, đều nhìn về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Bao gồm cả Hà Cương tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng hơi xấu hổ, hắn thật sự muốn bóp chết con tiểu trư chết tiệt kia! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương nhìn thoáng qua con tiểu Lão Nha trư còn sống kia, lại nhìn Tô Dương một chút rồi ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đoàn phó quan, thông báo cho Liễu Tầm đến đây, hắn am hiểu nhất là giám độc, dụng độc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Không bao lâu sau, một vị trung niên thiếu tá cao gầy xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn thoáng qua, còn là một vị cao thủ Tinh Diệu cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương nói qua loa sự việc một lần, Liễu Tầm vô cùng tự tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân đại nhân yên tâm, toàn bộ Nghi Lan thành, ta là người là am hiểu nhất về giám định các loại kịch độc, nếu quả thật có độc, ta chỉ cần kiểm tra, là có thể tra ra được! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm nhìn Tô Dương, bưng ly trà của Hà Cương lên, ngửi ngửi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch quan trên người hắn hiện lên, hình như đang dùng khả năng đặc thù gì đó của Sủng thú! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn vẻ mặt hắn, cũng biết, hắn không thu hoạch được gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rút một chủy thủ sáng loáng ra hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân đại nhân, có thể để ta kiểm nghiệm máu của con heo kia một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm dùng chủy thủ cắt một lỗ trên người của con tiểu Lão Nha trư, máu tươi đỏ thẫm chảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn dùng tay xoa xoa máu, lại ngửi, bạch quang hiện lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm bỏ con tiểu trư xuống cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân đại nhân, không có độc, có lẽ là sợ bóng sợ gió thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương gật đầu, lập tức nhìn về phía ly trà của mình, cười khổi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng ly trà này, chắc là không thể dùng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Chu Vạn Sơn. Liễu Mộng Vân cùng nhìn về phía Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái nồi này, Tô Dương phải đội! ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Tô Dương lại sững sờ tại chỗ, hắn nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống: ͏ ͏ ͏ ͏
"Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công ngăn cản Hà Cương tướng quân của Tây quân bộ bị giết bằng thuốc độc, cống hiến to lớn cho thành công của nhiệm vụ quân đoàn, nếu như Tây quân bộ cuối cùng giành được thắng lợi, đánh giá hoàn thành nhiệm vụ của kí chủ thấp nhất: Hài lòng!" ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không ngờ tới, hắn lại thực sự cứu Hà Cương một mạng. ͏ ͏ ͏ ͏
Cứu đối phương một mạng, thế nhưng đối phương lại không hề biết, bản thân còn phải đội nồi, điều này khiến cho Tô Dương có phần bực bội. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà tướng quân, chén nước kia thật sự có độc! ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Cương đang muốn mở miệng, thế nhưng lại có người giành trước một bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm đứng ra nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thiếu tá, ta biết rằng ngươi rất lợi hại, thế nhưng ở phương diện độc, ta mới là người lành nghề! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương khăng khăng nói chén nước kia có độc, chính là gián tiếp nói khả năng giám độc của Liễu Tầm không giỏi, dính đến năng lực mà bản thân kiêu ngạo nhất, sao mà Liễu Tầm có thể nhẫm nhịn được? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có đôi lúc, người lành nghề cũng sẽ sai lầm đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, chén nước kia không có độc, con heo này, cũng không hề trúng độc! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm nói xong liền lè lưỡi, liếm lên trên chiếc chủy thủ nhuốm máu kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ngẩn người! ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm vô cùng tự tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn không có độc, ta lấy tính mạng của mình ra đảm bảo! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Tầm vừa mới dứt lời, con tiểu trư sau lưng hắn đang co rúm bên trong góc tường kia, đột nhiên co giật một chút, vô thanh vô tức té xuống đất... ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏