Tô Dương đón gió, cười cười, từ trên móng vuốt Bạo Phong Chi Ưng đứng lên, chỉ về phía doanh trại Thú Thần Giáo nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho dù năng lực phi hành, trinh sát Bạo Phong Chi Ưng của ta mạnh mẽ như thế nào đi nữa, cũng không thể sánh bằng nhiều sủng thú phi hành tìm kiếm như vậy... ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân và Chu Vạn Sơn đều trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ biết, Tô Dương điều nói là sự thực! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy trăm con sủng thú phi hành Hoàng kim cấp, Bạch kim cấp, Tinh diệu cấp, thậm chí Vương giả cấp tản ra một ngày, phạm vi bọn họ tìm kiếm được tuyệt đối lớn hơn Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng là năng lực trinh sát của Bạo Phong Chi Ưng rất mạnh mẽ, nhưng cho dù mạnh hơn nữa cũng không mạnh bằng mấy trăm con mắt không ngừng di động... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong Chi Ưng nghe được lời nói của Tô Dương, có chút bất mãn cúi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nó thừa nhận điểm này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần buồn! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vỗ vỗ bắp đùi Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu phạm vi trinh sát của chúng ta không sánh bằng, vậy thẳng thắn khiến cho bọn họ cùng nhau mù? Tận lực làm cho song phương đều nằm ở một cái trục hoành! ͏ ͏ ͏ ͏
Con ngươi Bạo Phong Chi Ưng co rụt lại, trong mắt ưng màu vàng tràn đầy vẻ hưng phấn và chiến ý! ͏ ͏ ͏ ͏
Nó biết Tô Dương muốn làm gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Ý tưởng của Tô Dương, làm cho Bạo Phong Chi Ưng vốn có chút thất lạc, hoàn toàn trở nên hưng phấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong bóng tối, nó không lớn tiếng kêu to, mà chỉ bỗng nhiên tăng tốc độ lên một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Lời nói của Tô Dương, làm Chu Vạn Sơn không hiểu ra sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân thì kinh ngạc nhìn thiếu tá nhà mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như nàng đoán được, Tô Dương muốn làm gì! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu tá, ngươi làm như vậy, có phải có chút quá điên cuồng hay không? Sủng thú phi hành Vương giả cấp, cũng không dễ trêu chọc! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nuốt nước miếng một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi xác định, ngươi thật sự muốn làm như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, nghe theo mệnh lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân từ trên móng vuốt đối diện nhảy đến bên người Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy có thể mang ta theo hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn cũng hiểu ra, thế nhưng hắn vẫn không dám tin tưởng suy đoán của mình! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thiếu tá, không phải là ngươi muốn đi giết sủng thú phi hành của Thú Thần Giáo chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Quá điên cuồng! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong những sủng thú phi hành kia có cả sủng thú Vương giả cấp đấy! Bạo Phong Chi Ưng của ngươi là Bạch kim cấp, có thể đối phó được sủng thú phi hành Vương giả cấp sao? Lấy cái gì ngăn cản? Huống chi, phía sau bọn chúng còn có bốn trăm Ngự Thú Sư tinh nhuệ Thú Thần Giáo, Ngự Thú Sư Tinh diệu cấp, Vương Giả đều có... Ngươi điên rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chu trung tá, ta không lấy tính mạng của mình ra nói đùa! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà tướng quân đã nói qua, đội ngũ do ta chỉ huy, ngươi cần phục tùng mệnh lệnh của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ngươi cũng không đi chịu chết được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy, ta không nghĩ đến sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn nhìn chằm chằm vào mắt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong con ngươi đen nhánh của Tô Dương, có lý trí và sự điên cuồng hội tụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đó là một loại tỉnh táo điên cuồng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sẽ không! ͏ ͏ ͏ ͏
Không có khả năng Tô Dương không đủ lý trí. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ có chút... Điên cuồng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thi hành mệnh lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn gật đầu lia lịa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi thôi! Thừa dịp sủng thú phi hành của Thú Thần Giáo mới vừa bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương giao mật thư của Tây Quân Bộ cho Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Bành Hướng Minh biết Chu Vạn Sơn, nhưng không biết Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như Liễu Mộng Vân tìm được Bành Hướng Minh, nhất định phải chứng minh thân phận của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Mật thư là thích hợp nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ta đi đây, thiếu tá bảo trọng! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân triệu hồi ra Hắc Hổ Ưng, bay về phía tây. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng biết, ít nhất Tô Dương là người điên tỉnh táo! ͏ ͏ ͏ ͏
Không có khả năng lấy tính mạng của mình ra nói đùa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thiếu tá, bất kể kết quả như thế nào, ta đều hy vọng ngươi có thể an toàn trở về! ͏ ͏ ͏ ͏
Vị thiên tài Tô Dương này, nguyện ý vì thành viên đại đội khẩn cấp Tây Quân Bộ bọn họ, mà mạo hiểm tính mạng chống lại bốn trăm quân tinh nhuệ Thú Thần Giáo, làm sao Chu Vạn Sơn có thể không cảm động? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn trịnh trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tây Quân Bộ chúng ta thiếu nhân tình của ngươi, nếu như ngươi có thể an toàn trở về, ngươi chính là huynh đệ của ta, là đại ca của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại ca? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn lướt qua mặt Chu Vạn Sơn, có chút không cần nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần đâu? Ta luôn có cảm giác ngươi đang chiếm lợi của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao, ngươi coi thường ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thuận miệng nói một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như em dâu xinh đẹp, ta có thể suy nghĩ một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Vạn Sơn sửng sốt một lát, triệu hồi ra sủng thú phi hành, nhảy lên. ͏ ͏ ͏ ͏