Không hề nghi ngờ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt nuốt nước miếng một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không ngờ, thành tựu của sĩ quan phụ ta cho Tô Dương - Liễu Mộng Vân, đã thành cường giả Vương Giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Tin tức này thực sự quá kinh người! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu như Liễu Mộng Vân thành Ngự Thú sư Vương Giả cấp, nàng còn cam tâm làm một vị phó quan sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, loại thiên tài quân nhân giống như Liễu Mộng Vân, mới hai mươi đã là Ngự Thú sư Vương Giả cấp, thành tựu tương lại tuyệt đối không thể hạn lượng, cũng rất có khả năng, sẽ trở thành tướng quân quân đội! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực lực của Liễu Mộng Vân, mạnh hơn rất nhiều so với Ngự Thú sư sơ nhập Vương Giả cấp bình thường, thay ta trấn thủ Đại Tiều Thành, chắc là không có vấn đề gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhẹ nhàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa, hiện tại tình thế Đại Tiều Thành rất ổn, nếu thực sự xuất hiện nguy hiểm, yêu cầu Trân Bảo Các giúp đỡ thủ thành, Trân Bảo Các cũng sẽ không từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh của Liễu Mộng Vân, thiên phú trác tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Thủy Đồng Nguyên, ở cạnh biển, nàng cũng có thể phát huy sức chiến đấu cực mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Dù chỉ vỏn vẹn dựa vào Băng Nguyệt Tinh Linh, nàng cũng có thể đóng băng được Ngự Thú sư Vương Giả cấp trung phẩm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể truyền ra tin tức Liễu phó quan đột phá đến Vương Giả cấp được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt nhỏ giọng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như Tô thành chủ rời khỏi Đại Tiều Thành, ta sợ sau khi tin tức này truyền ra ngoài, sẽ tạo thành khủng hoảng nhất định. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nhìn về phía Tô Dương, chờ đợi quyết định của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn không như vậy, Liễu phó quan, ngươi đi khiêu chiến với Bách Thương - điếm trưởng hiện tại của Trân Bảo Các Đại Tiều Thành, hình như hắn cũng là Vương Giả cấp hạ phẩm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hơi suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi mới vừa đột phá, phải tìm một đối thủ đánh một trận, là chuyện rất bình thường, hơn nữa chỉ cần thắng, các đại thế lực kia của Đại Tiều Thành, cũng không dám nhiễu loạn, những thường dân kia cũng sẽ không khủng hoảng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, ngươi có lòng tin không? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể, Thành Chủ Đại Nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ: Chỉ sử dụng Băng Nguyệt Tinh Linh chiến thắng Bách Thương – cường giả Vương Giả hạ phẩm của Trân Bảo Các! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Phần thưởng nhiệm vụ: Thưởng cho Băng Nguyệt Tinh Linh một điểm thiên phú, có thể tăng thiên phú của Băng Nguyệt Tinh Linh lên một cấp!" ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiệm vụ của hệ thống đã đến! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương rất hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hỏi Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ sử dụng Băng Nguyệt Tinh Linh, được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần ngươi thắng, ta có thể yên tâm rời đi một thời gian! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ sẽ không để Thành Chủ Đại Nhân thất vọng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như Bách Thương không đồng ý, ngươi báo tên của ta, hẳn là dễ dùng! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn Liễu Mộng Vân rời đi, Tô Dương nhàn nhã ngồi trên ghế, nhìn ra bên ngoài biển rộng. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân, không đi xem sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần thiết, nếu như ngươi tò mò, cũng có thể đi xem! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực lực của Liễu phó quan, sẽ không để ngươi thất vọng! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt oán thầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu phó quan thực lực Vương Giả cấp, đương nhiên sẽ không khiến hắn thất vọng. Sẽ chỉ khiến hắn tuyệt vọng… ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi người đã đi cả rồi, Tô Dương nằm ngang đến trên ghế sô pha, bổ sung lại cảm xúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ sau khi trở thành Thành chủ, Tô Dương không quá tự do. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy vậy, hắn không có dự định bỏ qua thân phận quân nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự là, trong quân bộ, hành sự quá dễ dàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Mục tiêu và quy tắc làm việc của quân bộ, làm hắn rất tán thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, luôn luôn đều là hắn lấy thế đè người, ép kẻ địch đến mức không thể không cúi đầu cầu hoà! ͏ ͏ ͏ ͏
Luôn luôn là hắn truy sát người khác, giết đến người khác phải ôm đầu chuột nhảy lên! ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm giác này, không cần phải nói, thoải mái đến mức nào! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì! Ngươi muốn khiêu chiến với Bách Thương? ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao ngạc nhiên hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một câu này của nàng, làm cho những khách cũ xung quanh Trân Bảo Các, đều yên ắng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, xin Tịch Dao ngươi nói với hắn một tiếng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bách điếm trưởng là Ngự Thú sư Vương Giả cấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân lạnh nhạt gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao bị nghẹn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện khi nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đó không lâu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không biết Bách Thương có thể đồng ý hay không… ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là Thành Chủ Đại Nhân ra lệnh cho ta tới! ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa báo tên Tô Dương, sắc mặt Tịch Dao liền nghiêm túc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ta sẽ bảo Bách điếm trưởng đồng ý với ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Dao là tôn nữ được Tịch trưởng lão sủng ái, dù là Bách Thương, cũng phải nể mặt Tịch Dao. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy đa tạ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần trước ngươi cũng giúp Trân Bảo Các chúng ta rất nhiều, không có gì đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, mặt mũi Tô Dương rất tiện dùng. ͏ ͏ ͏ ͏