“Đinh! thiên phú bạo phát Hi hữu cấp của Băng Nguyệt Tinh Linh, thăng cấp lên thành thiên phú đại bạo phát tuyệt thế cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm nhận được thân thể biến hóa, Băng Nguyệt Tinh Linh biết, thiên phú của nó chắc chắn lại tăng mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng vui sướng nhào vào lòng Tô Dương, ôm Tô Dương không muốn buông ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cần phải về rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vuốt ve mái tóc dài trong suốt như băng tuyết của nàng nhỏ giọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Để cho ta ôm ôm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hay là thôi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lựa chọn từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? Trung tá không thích ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh có chút lo lắng, ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi ôm ta rất khó chịu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào! ͏ ͏ ͏ ͏
Băng Nguyệt Tinh Linh rõ ràng không tin lời Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã đang khống chế năng lượng hàn băng, ngươi sẽ không lạnh, cũng không đóng băng quần áo của ngươi được. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là sinh mệnh Nguyên Tố hệ, không hiểu vấn đề của nam nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
"Hì hì!" ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghe thấy Băng Nguyệt Tinh Linh cười trộm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng, ta thực sự không biết gì sao? Ta đã theo Liễu Mộng Vân rất nhiều năm… ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể Tô Dương, cứng lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói vì tốc độ máu chảy quá nhanh dẫn đến, có cần ta giúp ngươi làm lạnh một chút hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Một luồng hơi lạnh, từ trên người Băng Nguyệt Tinh Linh hiện ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi ra ngoài! Đi ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nửa đẩy nửa đưa, đuổi Băng Nguyệt Tinh Linh ra khỏi phòng ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đóng cửa lại, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy, mình càng ngày càng kỳ quái. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là sinh mệnh Nguyên Tố hệ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương sờ cằm một cái, nghiêm túc lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn không phải là vì ta biến thái, mà là vì Đại Địa Bạo Hùng, Đại Địa Bạo Hùng khiến tinh lực của ta quá mức thịnh vượng, mới có thể dẫn đến xuất hiện tình huống này… Không sai, chắc chắn chính là như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong một cuộc họp ngắn, Tô Dương triệu tập toàn bộ cao tầng Đại Tiều Thành lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói ra chuyện mình muốn ra ngoài, tìm kiếm đột phá thực lực, chuyện quân vụ Đại Tiều Thành sẽ giao lại cho Liễu Mộng Vân, tất cả cao tầng Đại Tiều Thành đều đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏
Chuyện hôm qua Liễu Mộng Vân chiến thắng Bách Thương của Trân Bảo Các, hiện tại đã truyền khắp Đại Tiều Thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Có người nói, lúc đó Liễu Mộng Vân, thậm chí còn không triệu hoán con sủng thú nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Trực tiếp dựa vào một con sủng thú trên người, áp chế Bách Thương đến chết từ mọi phía! ͏ ͏ ͏ ͏
Lực chiến đấu này, cảm thấy sắp sửa vượt qua cả Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, cao tầng của Đại Tiều Thành, cũng đều biết rất rõ năng lực quản lý của Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao lúc Tô Dương vừa đến Đại Tiều Thành, mọi chuyện trên tay hắn, tất cả đều là Liễu Mộng Vân làm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuộc họp kết thúc, ta cũng không đi quá xa, chí ít trong khoảng một hai tháng, nhất định sẽ trở về… ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Diệu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân bảo trọng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thành vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏
Làm thành chủ, rời xa thành trì quản hạt trong thời gian dài, sẽ bị nghi ngờ là không làm tròn trách nhiệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu vì tìm kiếm đột phá thực lực, mà tạm thời rời khỏi thành trì. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần báo cáo quân bộ, quân bộ gần như đều phê chuẩn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời còn có thể tạm thời điều khiển quan quân, người quản lý thành trì. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng toàn bộ quá trình, có lẽ cần một tháng thời gian. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không có nhiều thời gian như vậy, cho nên dứt khoát lên xe trước, rồi mới mua vé. ͏ ͏ ͏ ͏
Báo hắn cũng đã báo, Tiễn tướng quân cũng sẽ không làm khó hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ta đi ra ngoài, Đại Tiều Thành nhờ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ngồi trong phòng làm việc cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đè chặt mũ quân, nghiêm túc gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Dáng vẻ Liễu Mộng Vân lãnh nhược băng sương, sắc mặt nghiêm túc, mặc quân trang, thực sự vô cùng phong tình! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhẹ nhàng nhảy ra ngoài cửa sổ phòng làm việc, bỗng chốc biến mất ngay trước mặt Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đi đến bên cửa sổ, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Tô Dương cưỡi Bạo Phong Chi Ưng đi xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy giây sau, Tô Dương và Bạo Phong Chi Ưng biến mất, nàng mới thu hồi ánh mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi lấy một tờ khăn lau, lau sạch bệ cửa sổ, nàng thuận tay đóng cửa sổ lại, cài then cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lúc nàng dự định đi ra khỏi cửa phòng làm việc, nàng lại vòng trở lại, mở cửa sổ ra! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng nhớ tới, mỗi lần Tô Dương từ bên ngoài trở về, hình như đều đi cửa sổ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngồi trở lại phòng làm việc của phó quan, ánh mắt Liễu Mộng Vân chăm chú nhìn những tài liệu trên bàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn một tháng không ở đây, có rất nhiều chuyện cần xử lý ổn thỏa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng trên lưng Bạo Phong Chi Ưng, Tô Dương giang hai cánh tay ra, nghênh đón cuồng phong phần phật, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác tự do từ rất lâu rồi mới có! ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này ra ngoài, Tô Dương có ba nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiệm vụ thứ nhất là bổ sung sinh mệnh lực cho Song Sinh Chi Tử, hoàn thành nhiệm vụ, lấy được phần thưởng ba điểm thiên phú ͏ ͏ ͏ ͏