Liễu Mộng Vân lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Tiều Thành gần bốn, năm vạn người, toàn bộ đều trong trạng thái hôn mê. Nếu một lần giải trừ cho họ hết thì ai sẽ chiếu cố nổi bọn họ? Nhất là những bình dân còn trong hầm trú ẩn, nếu chúng ta không cứu họ ra trước thì khi phá vỡ hết Hàn Băng Chi Quan sẽ làm những khối băng đó giết chết họ! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân hoàn toàn có năng lực biến những khối băng đó hóa thành nước nhưng sẽ tiêu hao thực lực rất nhiều vả lại sẽ dễ đàng dìm chết những bình dân còn đang hôn mê trong hầm trú ẩn. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Uyển Kiệt xoa mồ hôi lạnh trên trán, nếu quả thật xuất hiện loại tình huống này vậy sẽ hại mạng người. Hắn liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, ngươi nói rất có đạo lý, là ta quá xúc động! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả Ngự Thú Sư trước tiên tiến vào hầm trú ẩn cứu các bình dân ra, sau đó trong vòng một ngày xử lý hết những khối băng còn vươn vãi trên đường! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuân lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Những Ngự Thú Sư còn sót lại của Đại Tiều Thành đều phóng về các hầm trú ẩn cứu các bình dân đang hôn mê từ trong những khối băng ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Những bình dân được cứu ra được xếp hàng chỉnh tề giữa đường chính, vừa hay mặt trời còn nóng rực, đối với chuyện khôi phục của bọn họ rất có lợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn mười phút phía sau, nhóm Ngự Thú Sư bắt đầu lần lượt thức tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không chết? ͏ ͏ ͏ ͏
- Con trai của ta đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật tốt quá! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao chúng ta sống được vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chỉ nhớ lúc đó toàn bộ Đại Tiều Thành đều bị đóng băng, ta trốn đều trốn không thoát! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều Ngự Thú Sư quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, bọn họ còn tưởng rằng bọn họ chết chắc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngự Thú Sư ở khu thượng tầng hầu như đều là quan quân Thành Vệ Quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước đại sóng thần, họ muốn xông vào hầm trú ẩn cứu người nhà mình nhưng lại chạy quá chậm nên mới bị Liễu Mộng Vân đông lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù thế, bọn họ cũng muốn cảm tạ Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như không có Liễu Mộng Vân đông lại, kết cục của bọn họ có thể sẽ là bị sóng lớn đập từ trên trời xuống! ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị Thành Vệ Quân Ngự Thú Sư khiêng hai bình dân trên vai, trong tay còn đang nắm hai bình dân khác, sau lưng là sủng thú cõng thêm 7 bình dân, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các huynh đệ, hãy cảm tạ Liễu phó quan, là nàng đóng băng toàn bộ Đại Tiều Thành. Nhờ thế mới bảo vệ được tánh mạng của các ngươi, bằng không sóng thần trực tiếp liền đem các ngươi đập chết... Nếu như còn có thể di chuyển liền tự đi tìm chút đồ ăn rồi sau đó gia nhập nhóm cứu người chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã biết! ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Khu thượng tầng Đại Tiều Thành có rất nhiều quân đội Ngự Thú Sư cùng với gia quyến của bọn họ. Ngự Thú Sư khôi phục rất nhanh, ăn no nê xong liền gia nhập vào hành động cứu viện. Đến buổi chiều, cơ hồ tất cả bình dân đều tỉnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ lần nữa gặp nhau mà tưởng như đã qua mấy đời, ai cũng ôm nhau khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
Dọn ra một bộ phận lương thực được cất, mọi người ăn một bữa cơm canh nóng hổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày thứ ba, Liễu Mộng Vân giải trừ Băng Phong khu trung tầng. ͏ ͏ ͏ ͏
Các Ngự Thú Sư và các bình dân được cứu ra ngày hôm qua cũng dồn dập gia nhập đội ngũ cứu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Tốn tổng cộng năm ngày, tất cả bình dân Đại Tiều Thành đều tỉnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Liễu Mộng Vân cũng hầu như hoàn toàn khôi phục lại, những khối băng vẫn còn trong Đại Tiều Thành rất nhanh bị nàng hóa thành nước đá. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuối cùng cũng kết thúc! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi hoàn thành bước cuối cùng, Liễu Mộng Vân giống như trút được gánh nặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chứng kiến hết thảy, An Hàng nhìn Liễu Mộng Vân bằng ánh mắt đầy thưởng thức. Trong trận sóng thần này biểu hiện của Liễu Mộng Vân rất hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng không chỉ có bảo trụ tốt Đại Tiều Thành mà còn bảo trụ tốt bình dân và Ngự Thú Sư trong Đại Tiều Thành! Dưới sự nỗ lực của nàng, tất cả bình dân trong Đại Tiều Thành chỉ tử vong vỏn vẹn mười người. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mười người này có năm vị là lão nhân thân thể suy yếu lâu năm, gần đất xa trời. Có ba vị bình dân tử vong do bị giẫm đạp bởi chen lấn hồi lúc Ngự Thú Sư phá vỡ hầm trú để thông báo Đại Tiều Thành chuẩn bị chịu đại sóng thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt khác, còn có đứa trẻ vừa mới sinh không lâu, vốn là có sẵn bệnh tim trong người cũng chết. Còn có một vị bệnh nặng đang hấp hối nằm ở bên trong bệnh viện, làm sao đều không cứu lại được! ͏ ͏ ͏ ͏
Nghiêm túc mà nói, cái chết của mười vị bình dân này căn bản cũng không thể trách Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Tiều Thành chỉ tổn thất có hơn mười vị bộ đội binh sĩ Ngự Thú Sư. Hầu như là ở thời điểm sóng thần chuẩn bị tới thì Hải Thú trốn lên bờ quần sát mà ra chứ không có thương vong nào gây ra bởi sóng thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Long Tây Thành bị san thành bình địa mà Đại Tiều Thành lại hầu như hoàn hảo không chút tổn hại! Hết thảy những thứ này đều phải quy công cho Liễu Mộng Vân! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như Đại Tiều Thành không có Liễu Mộng Vân tọa trấn, kết cục của Đại Tiều Thành tuyệt đối phải so với Long Tây Thành còn thảm hơn. Nhìn Liễu Mộng Vân cùng Tô Dương, An Hàng đột nhiên cảm giác mình già rồi. ͏ ͏ ͏ ͏