Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 669 - Chương 669: Tô Thành Chủ, Ta Là Người Sùng Bái Ngươi

Chương 669: Tô Thành Chủ, Ta Là Người Sùng Bái Ngươi

Hạ Na vui vẻ đáp, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Toàn bộ Vân quốc Liên Bang này, người mà ta sùng bái nhất chính là ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa nghe đối phương nói như vậy, Tô Dương lại có chút ngượng ngùng. Hắn không nghĩ tới bản thân lại đụng phải fan hâm mộ ở một nơi hoang dã thế này. Thật đúng là... Tự hào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành chủ đại nhân, ngày hôm nay nếu không nhờ ngươi xuất thủ, chắc chắn ta đã chết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có việc gì, tiện tay thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khoát tay, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta còn có việc phải làm, một mình ngươi trở về không thành vấn đề chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên không thành vấn đề, ta cũng là một dong binh đủ chuẩn mà! ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na nhìn ngọn núi bị va sập ở phía xa, vẻ mặt bi thương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng trước đó ta muốn nhặt xác đồng đội đã. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người chết không thể sống lại, ngươi nên nén bi thương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cần ta giúp một tay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần, một mình ta là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng tốt, thật ra Tô Dương không quá muốn giúp nàng, hắn còn chưa lấy chiến lợi phẩm trên người Sơn Lĩnh Cự Nhân và Hắc Diệu Cự Xà nữa là! ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ đến khi Tô Dương cướp đoạt xong toàn bộ chiến lợi phẩm, Hạ Na kia đã sắp xếp chỉnh tề thi thể của năm đồng đội thành một hàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái kia... Thành chủ đại nhân, ngươi có lửa không? Ta chỉ có thể mang tro cốt của bọn hắn trở về an táng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương triệu hồi ra Bạo Tạc Viêm Ma, chỉ trong vòng mười giây đồng hồ, nó đã thiêu năm thi thể kia thành tro bụi, ngay cả một mẩu xương cũng không để sót. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn Thành chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na tay chân lanh lẹ, dùng bao quần áo thu một phần tro cốt của năm đồng đội vào, mang ở trên lưng. Muốn đem toàn bộ tro cốt đi thì có chút không thực tế, đem về một phần là đủ rồi. Dù là ở trong lò hỏa táng, nhân viên hỏa táng cũng chỉ giao cho thân nhân một phần tro cốt thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây Tô Dương từng nghe nói, có một vài đội dong binh lúc hành động nơi dã ngoại, nếu có thành viên bỏ mình, bọn họ cũng sẽ không chôn cất, nên Tô Dương có ấn tượng tương đối khá về Hạ Na. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na lại chia vật dụng của nhóm dong binh đó ra thành năm phần, bỏ vào trong bao quần áo khác, cõng lên trên lưng. Tô Dương có thể đoán được đại khái ý định của nàng, phỏng chừng là để khi trở về sẽ chia số di vật và tàn sản này cho thân nhân người chết, đúng là một cô gái hiền lành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đi đây! Thành chủ đại nhân, thật sự là rất cảm kích ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na cúi gập người chín mươi độ với Tô Dương., lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- May mà hôm nay có ngươi ra tay giúp đỡ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao, ta đi đây. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dịch chuyển một cái, xuất hiện trên lưng Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đề nghị ngươi gia nhập vào quân bộ, làm cái đó tốt hơn làm dong binh nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nói xong, Bạo Phong Chi Ưng mang theo Tô Dương bay lên mây. Hạ Na nhìn Tô Dương rời đi, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vỗ vỗ ngực mình, thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lời đồn bên ngoài có khi cũng không đúng, hình như tính khí của của vị Tô Dương này đâu tệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong câu đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vặn vẹo một chút, nhanh chóng buông một bao quần áo trên lưng xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi trên lưng Bạo Phong Chi Ưng, phân phó nó tìm kiếm con mồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa ra khỏi cửa liền giết được hai con Hung thú Vương giả cấp, còn cứu mạng một fan hâm mộ, nên tâm trạng Tô Dương rất không tệ. Huống hồ fan hâm mộ đó còn là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, phải nói là lòng hư vinh của Tô Dương được thỏa mãn rất lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? Có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay tại lúc Tô Dương đang khoái trá, hắn đột nhiên nghe được Bạo Phong Chi Ưng nói, hình như bây giờ Hạ Na kia đang có chuyện! ͏ ͏ ͏ ͏

- Là con Phong Vân Điêu kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Hiển nhiên, Tô Dương cũng biết Hạ Na kia phải có chút vấn đề, ví dụ như con Phong Vân Điêu của nàng, một dong binh bình thường không thể sở hữu nó được. Nhưng nếu vậy thì sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không thích tìm hiểu bí mật của người khác, cũng không thích tự tìm phiền phức. Nhưng Bạo Phong Chi Ưng lại nói không phải là Phong Vân Điêu, còn đề nghị Tô Dương đi xem một lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì chúng ta đi xem thử một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới chân Tô Dương là mây tầng dày đặc, thị lực của hắn cũng không tốt như Bạo Phong Chi Ưng, có thể xuyên thấu tầng mây! ͏ ͏ ͏ ͏

Bạo Phong Chi Ưng quay lại, chỉ trong vòng hai phút nó đã xuyên qua tầng mây, Tô Dương lập tức thấy được Hạ Na. Nói một cách chính xác hơn, là thấy được bóng lưng Hạ Na. ͏ ͏ ͏ ͏

Hạ Na đưa lưng về phía Tô Dương, đi ngược gió về phía chiến trường ban nãy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vừa nhanh nhẹn bước tới trước, vừa xách theo một bọc quần áo hất thứ bột màu trắng bên trong vào gió, chứng kiến tình cảnh đó, sắc mặt Tô Dương co quắp một trận. ͏ ͏ ͏ ͏

Thứ bột màu trắng kia chẳng phải là tro cốt đồng đội đã chết đi của Hạ Na sao? Đã nói là muốn mang bọn họ về an táng kia mà? ! Tô Dương cảm giác mình bị lừa gạt! ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment