Hạ Na không cách nào tưởng tượng bốn năm trăm triệu đồng liên bang là bao nhiêu tiền. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nắm tay lại, Lục Ngọc Sơn Tủy biến mất trước mắt Hạ Na. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Hạ Na liều mạng tìm kiếm trên người Tô Dương, cuối cùng hướng về phía Không Gian Giới Chỉ trên tay hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bỏ vào! ͏ ͏ ͏ ͏
Năm trăm triệu đồng liên bang của nàng đã bị bỏ vào đó rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na có cảm giác muốn bổ nhào tới cướp lấy Không Gian Giới Chỉ của Tô Dương! Nhưng Tô Dương đã cười lạnh hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao ngươi lại chạy trở lại? ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na cúi đầu nhỏ giọng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thì là... ta đi được nửa đường, bỗng nhiên cảm thấy hai con Hung thú Vương giả cấp đột ngột đánh nhau thì có chút vô lý, mới muốn trở lại thăm dò một chút, không ngờ lại thật sự phát hiện ra bảo bối. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỳ thực, những lời này của nàng là muốn nhấn mạnh, chính nàng đã phát hiện ra Lục Ngọc Sơn Tủy! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng vẫn chưa hết hy vọng, mà con chuột của nàng lại vô cùng an phận, cứ nấp trong tay nàng không dám ho he. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng không có ý giao ra Lục Ngọc Sơn Tủy, mà là là hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tro cốt của đồng đội ngươi đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sợ tro cốt sẽ ảnh hưởng hành động của ta, nên đã giấu ở nửa đường, chờ đến khi trở về sẽ đến lấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na mặt dày nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân, viên Lục Ngọc Sơn Tủy kia rất quan trọng với ta, ngươi có thể trả lại cho ta không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương dứt khoát cự tuyệt nói, hắn rất không thích kẻ khác lừa dối hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là thần tượng của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không quan tâm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy có thể chia cho ta chút tiền không? ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na uất ức nhỏ giọng lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải ngươi còn có bà nội bị bệnh liệt giường? ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ ta bị bệnh liệt giường! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự? ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn thật hơn vàng thật! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn Hạ Na, ánh mắt Hạ Na vô cùng chân thành, Tô Dương đã có chút dao động! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương quay đầu nhìn Thất Thải Mê Huyễn Điệp đang chậm rãi bay tới đây, hắn ra hiệu với Thất Thải Mê Huyễn Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏
“Nàng nói dối!” ͏ ͏ ͏ ͏
Điều này không năm ngoài dự liệu của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân, ta van cầu ngươi, chỉ cần chia cho ta 100 triệu... Một ngàn vạn cũng được mà! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta dẫn ngươi trở về Điền Tân Thành, nếu như những gì ngươi nói là thật, ta sẽ trả Lục Ngọc Sơn Tủy lại cho ngươi, còn cho thêm một viên trứng Hung thú Hoàng Kim cấp. Nhưng nếu ngươi dám lừa gạt ta, ta sẽ lấy mạng ngươi, chấp nhận không? ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na cảm nhận được sát ý nồng nặc, từ lúc sinh ra tới giờ nàng chưa từng thấy sát ý kinh khủng thế này! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng biết lời Tô Dương không phải là nói đùa, nàng cũng sẽ không cho là đối phương không nỡ giết mình, vì nàng biết rất rõ sự tích của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Con đường của Tô Dương tràn ngập giết chóc, hắn từ Đông Nam bộ giết đến Tây Nam Bộ, lại từ Tây Nam Bộ giết tới Thịnh Kinh, cuối cùng trở lại Đông Nam bộ này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thừa nhận ta nói dối, nhưng mà Thành chủ đại nhân, dẫu sao ngươi cũng phải cho ta chút tiền bồi thường chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không cần trăm triệu, trăm vạn cũng được mà? Đối với một đại nhân vật như ngươi mà nói, một trăm vạn chỉ là tiền tiêu vặt thôi, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Một cắc cũng không cho! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người keo kiệt như vậy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân, lương tâm của ngươi có cắn rứt không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lắc đầu, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cứu mạng ngươi, xem như viên Lục Ngọc Sơn Tủy này là thù lao ngươi trả cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạng của ta không đáng giá vậy đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Con người ta trước giờ rất dân chủ, luôn chú trọng dùng lý phục người, chưa từng lấy thế đè ai bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lấy Lục Ngọc Sơn Tủy ra, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta để cho ngươi chọn một trong hai, ngươi là muốn lấy tính mạng của mình, hay muốn lấy Lục Ngọc Sơn Tủy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ơ... ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na chần chờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Cả hai nàng đều muốn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ta muốn lấy Lục Ngọc Sơn Tủy thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ giết ngươi, sau đó chôn ngươi cùng với Lục Ngọc Sơn Tủy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lấy ra môt cây chủy thủ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yên tâm, con người ta rất trọng chữ tín. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na hít một hơi thật sâu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta tặng Lục Ngọc Sơn Tủy đó cho Thành chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng chấp nhận thua rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng chấp nhận mình xui xẻo rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Quả thực nàng đã đụng phải một người không biết nói lý! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vui vẻ nhận lấy lễ vật của Hạ Na, thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, ngươi có hứng thú nhập ngũ không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tuổi Hạ Na cũng không lớn, lại có thực lực Ngự Thú Sư Bạch Ngân cấp, nhưng thứ đặc biệt hơn cả vẫn là con Tầm Bảo Thử kia. Tô Dương cảm thấy, nếu như nàng chỉ là một tên dong binh, thì đúng là có chút lãng phí. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhập ngũ? ͏ ͏ ͏ ͏