Trên người đàn ông đó cũng mặc quân phục, cấp bậc là Trung tá, còn cao hơn hắn một bậc, điều này khiến Mi Sơn yên lòng hoàn toàn. Nếu như người mà hắn gặp không phải là Ngự Thú Sư quân đội, có thể hắn còn cần lo lắng, nhưng đối phương đã là thượng cấp trong quân đội, vậy thì không thể tốt hơn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Điều khiến cho Mi Sơn để ý chính là cánh tay quấn đầy băng vải màu trắng của đối phương! ͏ ͏ ͏ ͏
Mi Sơn lập tức đứng lên trên Truy Phong Ma Vân Thú, chào Tô Dương theo kiểu nhà binh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin chào Trung tá đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đáp lễ lại, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Báo cáo, ta không sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn thoáng qua hai con Hắc Dực Vân Hổ non, đại khái đoán được vì sao đối phương lại chọc phải hai con Hắc Dực Vân Hổ kia. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có việc gì là tốt rồi, thi thể hai con Hắc Dực Vân Hổ đó là của ta, không có ý kiến chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là con mồi do Trung tá giết được, đương nhiên thuộc về ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không lãng phí hai con Hắc Dực Vân Hổ chút nào, sau khi đào ra tinh thạch, hắn liền đóng gói cả tinh thạch lẫn thi thể để mang đi. Lúc này, Mi Sơn cũng đã xử lý xong Sủng thú đã chết của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là Mi Sơn, thành chủ của Điền Tân Thành, Trung tá là Tô Dương Tô thành chủ đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, ta là Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không cảm thấy kỳ lạ khi bị nhận ra, huống hồ hắn cũng đoán được thân phận đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình thường, Ngự Thú Sư quân đội ra ngoài giết Hung thú, nếu không có điều lệnh thì đểu sẽ chọn hoạt động quanh khu vực mình nhậm chức, đối phương mang hàm Thiểu Tá, lại còn là Ngự Thú Sư Bạch Kim cấp, hơn phân nữa là thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thành chủ đi ra ngoài tìm thứ giúp đột phá? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết Tô Thành chủ có thể dời gót đến Điền Tân Thành chúng ta làm khách không? ͏ ͏ ͏ ͏
Mi Sơn cười, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này phải đa tạ ân cứu mạng của Tô thành chủ, nếu không ta chắc chắn phải chết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta còn muốn đi giết Hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là ăn một bữa cơm thôi, cả đi lẫn về chỉ mất một giờ đồng hồ! ͏ ͏ ͏ ͏
Mi Sơn nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nhớ sức chiến đấu của Tô thành chủ thuộc Vương giả cấp, vậy thì một con Hung thú bình thường sẽ không không thích hợp để Tô thành chủ bồi dưỡng thành Sủng thú đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có tình báo sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là có! Điền Tân Thành chúng ta hầu như mỗi ngày đều có Ngự Thú Sư tiến vào Hắc Hổ Sơn Mạch, nên cũng có được ít tin tình báo về Hung thú Vương giả cấp ở đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì hay lắm, đúng là ta có hơi đói bụng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn sắc trời, giờ đã là giữa trưa. ͏ ͏ ͏ ͏
Dạo gần đây Tô Dương hay hoạt động ở nơi dã ngoại, nên mới phân phó nhà bếp làm một ít lương khô đặc biệt cho hắn. Nếu là lương khô thì dĩ nhiên mùi vị sẽ không quá ngon. Giờ ăn một bữa ngon, còn lấy được tin tình báo của Hung thú Vương giả cấp, so với việc hắn mang Bạo Phong Chi Ưng tìm lung tung khắp nơi thì tốt hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô thành chủ, vậy ta dẫn đường nhé! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn hai mươi phút sau, Tô Dương cùng Mi Sơn đã đi tới Điền Tân Thành. Điền Tân Thành lớn hơn Đại Tiều Thành rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa đáp xuống trước cổng Điền Tân Thành, binh lính thủ thành đã ra đón. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ, mời! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương theo Mi Sơn ngồi lên xe quân đội, xe quân đội chạy thẳng vào thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Mi Sơn cực kỳ nhiệt tình với Tô Dương, hắn giới thiệu cho Tô Dương một vài quán rượu đặc sắc ở Điền Tân Thành. Đúng lúc này, xe chợt dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phía trước đã xảy ra chuyện gì? Đi xem thử, bảo bọn họ tản ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Mi Sơn thấy phía trước bị chặn liền cau mày phân phó. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương là nhân vật tầm cỡ, còn cứu hắn một cái mạng. Mi Sơn cũng biết, Tô Dương không có nhiều thời gian. Hắn không muốn lúc mình tiếp đãi Tô Dương lại xảy ra chuyện không vui nào đó! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ, ngươi chờ một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao cả! ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị binh sĩ nhảy xuống khỏi xe quân đội, chạy về phía đám người đang đứng giữa đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, binh sĩ kia trở lại bẩm báo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân, là Thành Vệ Quân đang bắt người, bọn họ lập tức đi ngay! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người tản ra, xe quân đội lại bắt đầu đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương để ý thấy, bên cạnh đường phố, một đám Ngự Thú Sư quân đội đang khống chế một cô gái nhỏ nhắn, cô ấy cúi đầu, tóc tai rối bời. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không thấy rõ gương mặt, nhưng hắn cảm thấy dường như mình có biết đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhẹ nhàng hít vào một hơi, đúng là một mùi rất quen. Tô Dương đã biết đây là ai! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na! ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc đó, một phụ nữ trung niên to khỏe hung hăng đá Hạ Na một cái, Hạ Na ngẩng đầu, phẫn nộ như một con báo cái! ͏ ͏ ͏ ͏