Bạo Phong Chi Ưng nghe được lời nói của Tô Dương, cao hứng nhẹ nhàng cọt xát ở trên mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương có thể cảm nhận được, nội tâm nó đang vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta tiếp tục tăng thực lực lên a! ͏ ͏ ͏ ͏
Tịch Diệt Phượng Hoàng thì thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dươnng không để bụng! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn tin tưởng, sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn có thể bồi dưỡng ra sủng thú sánh ngang với Tịch Diệt Phượng Hoàng! ͏ ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó, hắn liền đem Tịch Diệt Phượng Hoàng bắt lại, cho nó vào trong lồng chim, mỗi ngày chơi đùa! ͏ ͏ ͏ ͏
Thẳng đến chạng vạng, Tô Dương mới trở lại doanh địa. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi hắn trở lại doanh trại, Tô Dương phát hiện, mười bảy vị Ngự Thú sư của tiểu đội nhứ nhất vậy mà đều ở đây một người cũng không thiếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước đây cũng sẽ không xuất hiện tình huống này, một chút Ngự Thú sư chiến đấu ở bên ngoài, có đôi khi hai ba ngày cũng không trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương có Bạo Phong Chi Ưng, bay cực nhanh, mới có thể chạy tới chạy lui mỗi ngày. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, sao ngươi bây giờ mới trở về? ͏ ͏ ͏ ͏
Ô Ngọc Tình nhìn thấy Tô Dương, ngay lập tức sẽ bắt chuyện, ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã muộn thế này, ta còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta phát hiện, hung thú hôm nay đặc biệt dễ giết, liền hơi chậm một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là lời nói thật, sau khi Tịch Diệt Phượng Hoàng biến mất, rất nhiều hung thú đều không có thong dong lại sức, lại đụng phải Tô Dương... ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả, đương nhiên Tô Dương thu hoạch như được mùa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Buổi sáng ngươi không nhìn thấy con hung thú giống như Phượng Hoàng kia? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thấy được a! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ôi! ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ô Ngọc Tình lấy tay đưa lên trán, ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần kinh ngươi thật đúng là thô! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quản nó nhiều như vậy làm cái gì? Nó chỉ là đi ngang qua! ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Tịch Diệt Phượng Hoàng kia không phải chỉ là đi ngang qua, toàn bộ Thất Tinh thành sẽ không có người nào may mắn thoát khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nó chỉ cần bay hơi thấp một chút, một vùng đất lớn sẽ trở lên cằn cỗi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lời nói Tô Dương, chiếm được sự khẳng định nhất trí của các Ngự Thú sư còn lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, tiểu tử Tô Dương này nói không sai! ͏ ͏ ͏ ͏
- Riêng ta rất thưởng thức điểm này của Tô Dương, không hổ là thiên tài, trời sinh liền nghĩ thoáng hơn so với người khác! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế đạo này, dù cho là Ngự Thú sư Bạch Kim cấp, cũng không thể nói an toàn, chúng ta suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày thứ hai sau khi Tịch Diệt Phượng Hoàng biến mất, rốt cuộc Phó Thiên cũng tìm đến Tô Dương gây phiền toái. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vừa mới về doanh, Tang Nhạc liền giao cho hắn một phong thư! ͏ ͏ ͏ ͏
Bìa sáng loáng viết ba chữ to “Thư khiêu chiến”. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế giới này, cực kỳ tôn sùng vũ lực, khiêu chiến luận bàn với người khác, vô cùng lưu hành. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong quân doanh, cơ hồ không còn có loại hoạt động giải trí nào khác. ͏ ͏ ͏ ͏
So đấu, liền thành phương thức giải trí lưu hành nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tang nhạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhận không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần đối thủ là Thanh Đồng cấp, ta đều tiếp! ͏ ͏ ͏ ͏
Tang Nhạc cười to nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chí khí, không hổ là người có thể đánh bại ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác của tiểu đội nhứ nhất cũng xông tới, nỗ lực cổ động cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được thua! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu đội thứ nhất chúng ta, cũng đều là tinh anh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là hung hăng đánh bọn họ, tốt nhất là dùng đầu Đại Địa Bạo Hùng kia của ngươi, trên mặt đất, hẳn là có rất ít hung thú Thanh Đồng cấp có thể đánh được nó! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương mở thư khiêu chiến ra, thời gian là vào buổi sáng ngày mai. ͏ ͏ ͏ ͏
Sáng ngày thứ hai sau khi nhận được thư khiêu chiến, thời điểm Tô Dương ăn điểm tâm xong, liền đi về phía địa điểm khiêu chiến ước định. ͏ ͏ ͏ ͏
Doanh địa của tiểu đội thứ hai, ngay gần bên cạnh tiểu đội thứ nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Địa điểm khiêu chiến ước định, là ở trong khu đất trống giữa doanh trại song phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngự Thú sư Thanh Đồng cấp chiến đấu, phạm vi lan đến không rộng, đối với phạm vi diện tích yêu cầu không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Tô Dương chạy đến, hiện trường đã vây đầy Ngự Thú sư. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuyệt đại đa số luận bàn khiêu chiến, đều giới hạn với thành viên nội bộ trong tiểu đội. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như là luận bàn giữa thành viên của hai đội khác nhau, thì sẽ dính đến vinh dự cùng vấn đề mặt mũi của hai tiểu đội... ͏ ͏ ͏ ͏
Vinh dự cùng mặt mũi, đều là vấn đề quân nhân trong bộ đội khai hoang vô cùng để ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại thêm mỗi ngày Tô Dương đều có thể thu được số lượng lớn tinh hạch hung thú Thanh Đồng cấp, nên trong bất tri bất giác, danh tiếng của hắn ở đại đội thứ mười ba bắt đầu nổi bật! ͏ ͏ ͏ ͏
Không ít Ngự Thú sư nghe nói qua danh khí của Tô Dương, nhưng chưa thấy qua người thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên lần khiêu chiến này, mới có nhiều Ngự Thú sư đến quan chiến như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Ô Ngọc Tình lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, chúng ta tới cổ vũ cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, chúng ta đều là tới cổ vũ cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thấy được rất nhiều chiến hữu trong đội thứ nhất, bao gồm cả đội trưởng tiểu đội của hắn Hà Ngọc Hoa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoá ra đó chính là Tô Dương, quả nhiên là rất trẻ tuổi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói hắn mới mười ba tuổi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào? Khoa trương như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏