Năng lượng sinh mệnh biến mất, thay vào đó là năng lượng tử vong âm u lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương giật mình, giờ mới hiểu ra mắt của Dao Quang tại sao lại nhắm lại. Hóa ra nhắm mắt chính là Dao Quang, mở mắt chính là Mặc Y. Như vậy mở một mắt nhắm một mắt là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Mặc Y xuất hiện, nó cúi đầu, thân thể nhỏ bé run rẩy. Có thể nhìn ra nó rất e sợ Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vừa nãy lời ta nói với tỷ tỷ ngươi, ngươi cũng nghe được? ͏ ͏ ͏ ͏
“Nó không phải là tỷ của ta, nó là muọi ta, ta mới là tỷ!” ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là sợ đến cỡ nào, Mặc Y vẫn dâng cao dũng khí lớn tiếng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Được lắm, dù là đã sinh ra, hai linh hồn vẫn đầy mâu thuẫn. Quan hệ rõ ràng rất xấu, mâu thuẫn giữa bọn chúng như là trời sinh đã vậy, khó mà giảng hòa. Tô Dương tạm thời cũng không tính hòa giải tranh chấp của bọn nó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi có hài lòng với tên này không? ͏ ͏ ͏ ͏
“Tạm được, ít ra dễ nghe hơn so với Tiểu Hắc!” ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
“Đương nhiên không chắc chắn!” ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y tựa như bỗng nghĩ đến gì đó vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
“Thật ra thì Tiểu Hắc dễ nghe hơn Mặc Y, nhưng em gái ta đã tự ý đáp ứng, ta cũng không có cách nào!” ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không nhịn được bật cười. Cô em gái này hình như cũng thật đáng yêu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói thật thì ta rất tò mò, ngươi và Mặc Y làm sao có thể sử dụng chung một cơ thể? ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y suy nghĩ một chút nói: ͏ ͏ ͏ ͏
“Lẽ ra ta và nó không thể cùng tồn tại, nếu như chúng ta dùng chung một thân thể, chúng ta đều không thể phát huy toàn bộ thực lực.” ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe đến đây vẻ mặt Tô Dương lập tức trở nên nghiêm túc. Cái này chính là vấn đề liên lụy đến sức chiến đấu của Sủng thú của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y chỉ thân thể mình, nói nhỏ: ͏ ͏ ͏ ͏
“Chúng ta chỉ có một cơ thể, sinh mệnh và tử vong xung đột lẫn nhau không thể thỏa hiệp, ta sử dụng năng lượng tử vong, thân thể sẽ bị nhuốm năng lượng tử vong, nó sử dụng năng lượng sinh mệnh, năng lượng sinh mệnh sẽ lại ảnh hưởng lên thân thể này, nếu như nhiều lần biến đổi năng lượng thì thân thể này của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ hỏng hoàn toàn.” ͏ ͏ ͏ ͏
Điều này Tô Dương có thể hiểu được. Bất kể là Sủng thú gì đều có thuộc tính đặc biệt. Cơ thể Sủng thú tuyệt đối phù hợp với thuộc tính của Sủng thú. Loại giống như Song Sinh Chi Tử, có hai linh hồn, hai linh hồn lại có thuộc tính Sủng thú hoàn toàn xung khắc nhau, Tô Dương cũng là lần đầu tiên gặp phải. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong hung thú gồm có thuộc tính thủy hỏa không phải là không có, nhưng đều vô cùng hiếm có. ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi không thể khiến cho cơ thể hoàn toàn phù hợp sinh mệnh và tử vong sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể! ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
“Loại trạng thái này của chúng ta tuyệt đối không phải trời sinh, hẳn là một chuyện ngoài ý muốn, bằng không thân thể này chắc hẳn đều có thể dung chứa hai loại thuộc tính, nếu như trời sinh có thể dung chứa hai trong một, ta cũng sẽ không xảy ra xung đột với nó.” ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhớ tới hai chữ “Biến dị” đánh dấu đằng sau Song Sinh Chi Tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Biến dị, nói một cách nghiêm túc thì chính là một từ trung tính. Đừng tưởng rằng biến dị chính là chuyện tốt, biến dị thì nhất định phải trở nên mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong giới hung thú, dưới đại đa số tình huống thì thứ mà biến dị mang tới đều là tai nạn. Loại biến dị này của Song Sinh Chi Tử rõ ràng là có khuynh hướng biến dị xấu. ͏ ͏ ͏ ͏
“Nếu như ta và nó cùng tồn tại, cả hai chúng ta đều nhất định phải khống chế năng lượng thu phát, để phòng ngừa quá ảnh hưởng đến thân thể này, trừ khi trong chúng ta bỏ đi một người.” ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y ngẩng đầu, vả lại còn nhìn Tô Dương mong đợi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
“Chủ nhân, sức chiến đấu của ta mạnh hơn nó nhiều, nếu không thì ngươi cho nó ngủ say vĩnh viễn đi?” ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt Mặc Y đột nhiên nhắm lại, nó lại cố sức mở ra, thân thể run lẩy bẩy. Rất hiển nhiên hai bên lại đang tranh giành quyền khống chế thân thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng không chần chừ nữa: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặc Y, ngươi tin tưởng ta hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
“Chủ nhân?” ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cực khổ giúp các ngươi bổ sung năng lượng sinh mệnh không phải là để cho các ngươi đi vào chỗ chết, ta sẽ khiến các ngươi sống sót! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương sờ sờ mái tóc đen dài của Mặc Y, cảm giác giống như sờ búp bê Barbie. Chỉ có em gái nhỏ mới có thể thích chơi búp bê Barbie… hmmm. Bây giờ Tô Dương cũng thích! ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y ôm ngón tay Tô Dương khẽ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
“Thật sự có thể ư?” ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ nhân của các ngươi là ta, mọi thứ đều có khả năng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười dịu dàng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy bây giờ trước tiên các ngươi nhận quà của ta tặng các ngươi đã! ͏ ͏ ͏ ͏