- Hình như hắn chỉ có hứng thú với thực lực của con, nếu con tình nguyện ra sức vì Vân quốc Liên Bang, hắn có thể đảm bảo cho con được đứng đầu một thành... ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại nặng nề thở dài một hơi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được tiếng thở dài này, Giai Tư bất chợt ngẩng đầu nhìn về phía mẹ mình. Nàng luôn cảm thấy, lượng tin tức được bao hàm trong tiếng thở dài này hơi lớn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ, mẹ có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Con có biết vận mệnh của con, tài sản và tính mệnh của bọn ta đều nằm trong tay Tô Dương? ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại nhỏ giọng nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương có địa vị rất cao trong Vân quốc Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏
- Con biết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này sau khi trở về, có thể địa vị của hắn sẽ càng cao hơn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây hoàn toàn là chuyện có thể xảy ra. Một người gần như sắp tiêu diệt một quốc gia, trong lịch sử 300 năm qua của Vân quốc Liên Bang, chỉ e cũng chỉ có một người như Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ, ý của mẹ là... ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ để cho con đảm nhiệm chức Thành chủ, ý của hắn rất đơn giản, chính là tùy tiện tìm một vị trí để ném con tới đó, sau đó không quan tâm tới con nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư hiểu được chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy, cấp trên của con là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như Tô Dương mặc kệ con, nếu như cấp trên của con sắp xếp cho con một vài nhiệm vụ nguy hiểm, con đi hay là không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hẳn là... Không thể nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại không thể nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như thực sự gặp phải nguy hiểm, con cảm thấy bọn họ sẽ bỏ rơi người của mình hay bỏ rơi con? Sẽ phái người của mình hay con đi? Đững nghĩ thiên phú của con tốt như thế, có khi Vân quốc Liên Bang cũng không dám trọng dụng con. Đối với bọn họ mà nói, thiên phú của con không có tác dụng lớn, lại còn có thể là nguyên nhân khiến họ dè chừng con. Rốt cuộc, con vẫn là người ngoài, đã từng là kẻ địch! ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa bị mẹ mình nó như vậy, tâm trạng Giai Tư đã được Tô Dương an định lại trở nên mất bình tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Điều này có thể sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có cái gì không thể? Chẳng lẽ con đã quên đám gia tộc Hùng Du? Lòng người khó lường, cho dù là người một nhà cũng còn xuống tay được, huống hồ là người ngoài như con? Con nghĩ sao thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Lời của Mỹ Nại rất có lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của mẹ là? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không đảm nhiệm chức Thành chủ, đi theo Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư cúi đầu, dường như suy nghĩ điều gì.. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này trở về, Tô Dương sẽ có tiền đồ vô hạn, hắn có thể bảo vệ con, cũng có thể bảo vệ mọi người chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn nói rồi, có thể đảm bảo cho con. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đảm bảo cho con làm Thành chủ? Đừng nói giỡn! ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại thấp giọng quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy sau này thì sao? Sau khi con trở thành Thành chủ thì sao? Hắn tuyệt đối không có khả năng quan tâm một Thành chủ. Sau khi hắn rời đi, ai đảm bảo cho con? ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con đã hiểu ý của mẹ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Giai Tư còn đang do dự, Mỹ Nại hỏi nàng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có gì lo lắng sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện bốn vị tướng quân nhằm vào con, hắt nước bẩn lên người con là do Tô Dương âm thầm tác động! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai nói cho con biết? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, chính miệng hắn đã nói cho con biết! ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy không tốt sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất tốt sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư cảm giác mình có chút không theo kịp tư duy của mẹ mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn đủ tự tin, đủ thẳng thắn, người như thế luôn rất dễ ở chung... Cho dù nhân phẩm hắn không được, cho dù hắn là tiểu nhân thật, vẫn tốt hơn ở cùng một ngụy quân tử nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại nhìn con gái mình, có chút không xác định hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ hắn thật sự không có chút hứng thú nào với con sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư nhớ tới bộ dáng Tô Dương sờ tóc nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng cảm thấy, nếu như bản thân tự động dang lên cửa, phỏng chừng hắn sẽ không cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giai Tư, ta tin vào mị lực của con. Tô Dương không biểu lộ rõ ràng hảo cảm đối với con, chứng tỏ năng lực tự kiềm chế bản thân của hắn rất mạnh, giống như nhiều Vương Giả cấp Ngự Thú Sư khác vậy. Hơn nữa nghe nói hắn còn có một hồng nhan tri kỷ tên là Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng có đôi khi con cũng có thể chủ động một chút, ngược lại hắn cũng không kém, cũng không thiệt thòi cho con. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ, thiếu chút nữa hắn đã giết con! ͏ ͏ ͏ ͏
Mỹ Nại suy nghĩ một chút nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy đại khái hắn là thật sự xem trọng thiên phú của con, không muốn để con tiếp tục ở lại Thủy quốc, cũng là giảm bớt một uy hiếp... ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc là vậy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏