Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 80 - Chương 80: Bạo Hùng Dong Binh Đoàn Đau Khổ Chờ Đợi

Chương 80: Bạo Hùng Dong Binh Đoàn Đau Khổ Chờ Đợi

- Ta liền biết, sớm muộn cũng có một ngày, ta nhất định có thể tìm được hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng Diệu Văn thâm độc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã nói, vì sao Bạo Ngạc khu vực gì đó không có xuất hiện loại mùi tương tự, hoá ra ra là hắn tới giết Thanh Đồng ngưu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đồng đoàn trưởng yên tâm, chúng ta nhất định có thể tìm được hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng Kim Liệp Khuyển bắn đầu thu thập mùi của Tô Dương ở xung quanh, rất nhanh bọn họ đã tìm thấy được mấy chỗ thi thể của Thanh Đồng ngưu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Rất tốt, nếu hắn thích giết Thanh Đồng ngưu, chúng ta liền ngồi xổm ở đây chờ hắn, ta muốn đem hắn chém thành muôn mảnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trở lại quân doanh, xử lý thủ tục nghỉ phép, trực tiếp nghỉ ngơi ba ngày. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể là thói quen đời trước, không nghỉ toàn bộ ba ngày, Tô Dương luôn cảm thấy có lỗi với chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi chào hỏi một tiếng với bọn người Tang Nhạc, hắn khiêng chân ngưu, cưỡi xe quân dụng đi tới trạm tàu ngầm, ngồi tàu ngầm trở về Thất Tinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi về đến nhà, đã gần đến chạng vạng. ͏ ͏ ͏ ͏

Gõ cửa một cái, người mở cửa chính là Tô Tiểu Tiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu trực tiếp cho Tô Dương một cái ôm gấu! ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá sau khi vào cửa, Tô Dương thế nhưng đụng phải một khách nhân hắn không hề nghĩ tới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Uyển! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển ngồi trên sô pha, trên bàn trà còn đặt ba chén nước chè xanh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, hôm nay ngươi nghỉ phép trở về? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, đã trở về! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn về phía mẫu thân của mình Trương Tú Như. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như cười tủm tỉm đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhi tử, có bị thương hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có, con sao có thể bị thương, công tác của chúng ta bên kia, vẫn tương đối nhẹ nhàng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trương a di, nhà ta còn có chút việc, ta đi về trước! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ở lại ăn cơm chiều sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không được, ngày hôm nay Tô Dương vừa trở về, các ngươi phải tụ họp thật tốt một chút mới đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển vẫy tay với Tô Dương, cười cười, rất ưu nhã rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, nàng đây là... ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau khi chúng ta chuyển đến, nha đầu Tô Uyển kia giúp nhà chúng ta rất nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu ở bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Uyển tỷ tỷ rất tốt bụng, tỷ ấy còn mang cho muội rất nhiều đồ ăn ngon! ͏ ͏ ͏ ͏

Nha đầu kia, rất rõ ràng là đã bị Tô Uyển thu mua! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghe Tô Uyển nói, nàng cũng là đồng học của con? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, nàng đúng là đồng học của con! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói như vậy, cũng không có sao! ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá Tô Dương nhìn thấy bộ dáng cười tủm tỉm của mẫu thân mình, vẫn là bồi thêm một câu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà, nàng là đồng học năm thứ ba của của con, so với con lớn hơn hai tuổi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ai ngờ Trương Tú Như lại cười híp mắt nó: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai tuổi mà thôi, lớn hơn hai tuổi cũng không tệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Không tệ chỗ nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bất đắc dĩ lắc đầu, vẫn là quyết định nói ra với mẫu thân tình hình thực tế: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, Tô Uyển chính là nữ nhi của thành chủ đại nhân Thất Tình thành chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Lần trước đã nghe qua thân phận Tô Uyển không tầm thường, nhưng cái thân phận nữ nhi của thành chủ Thất Tinh thành này, đây tuyệt đối là địa vị đáng để tôn sùng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc nói, ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân của Uyển tỷ tỷ lợi hại như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là rất lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà các ngươi cũng không cần quá để ý đến địa vị của nàng, coi như là bằng hữu bình thường là được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương biết, Trương Tú Như cùng Tô Tiểu Tiểu vừa mới tới khu nội thành, nếu một người cũng không quen biết, thì sẽ khó tránh khỏi có chút tịch mịch. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ở trong nhà nghỉ ngơi ba ngày, mỗi ngày đều pha một ấm trà, ở trong vườn hoa phơi nắng mặt trời. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đều cảm thấy, sinh hoạt của mình như người lớn tuổi về hưu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển cũng tới tìm hắn, hai người một hỏi một đáp, câu được câu không trò chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển đối với sinh hoạt của Tô Dương trong quân doanh, rất là hiếu kỳ, Tô Dương cũng nói với nàng một chút chuyện săn giết hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói như thế nào đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực Tô Dương đối với Tô Uyển, vẫn rất có hảo cảm. ͏ ͏ ͏ ͏

Tướng mạo của Tô Uyển tuyệt đối không thể chê, đẹp vô cùng! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa tính cách nàng cũng tương đối không tồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệt tình phóng khoáng, không phải loại nữ hài chuyện gì cũng đều giấu ở đáy lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở chung cùng kiểu nữ hài này, Tô Dương cảm giác rất nhẹ nhàng vui sướng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không biết, khi hắn đang ở khu an toàn trong thành, hưởng thụ sinh hoạt rảnh rỗi có người đẹp làm bạn, đã có một đội nhân mã ngồi thủ ở bên trong khu vực sinh hoạt của đàn Thanh Đồng ngưu, đau khổ chờ hắn... ͏ ͏ ͏ ͏

Một ngày qua đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai ngày trôi qua... ͏ ͏ ͏ ͏

Đội nhân mã này của Bạo Hùng dong binh đoàn bắt đầu hoài nghi cuộc sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt Đồng Diệu Văn âm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hoa Minh, tra được thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Cái Ngự Thú sư sở hữu Hoàng Kim Liệp Khuyển kia, tên gọi là Hoa Minh trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Gần đây có hơn mười Ngự Thú sư lui tới, nhưng đều không phải người chúng ta tìm! ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment