Giai Tư cười nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc Đông Nam Quân Bộ hỏi tình huống của ta, ngươi không định trở về dự nghe một chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ta sẽ cố gắng nhanh chóng trở về! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương hiểu được, hắn là người duy nhất biết được tình hình trong nước của Thủy quốc, hắn cần có mặt tại hiện trường để bổ sung và phân biệt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ nói bọn họ chờ ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhanh chóng mang theo ba cao thủ thẩm vấn của Đông Nam Quân Bộ do Tiền Hải Long phái ra đến Nam Cảng Thành, sau khi bảo Bách Huệ phải phối hợp thật tốt, hắn cơ hồ là đi không ngừng nghỉ trở về Chương Hải Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đường dây dưa một chút thời gian, nhưng người phụ trách thẩm vấn Giai Tư lại không hề sốt ruột, lúc Tô Dương về đến nơi thì bọn họ mới bắt đầu tiến hành thẩm vấn Giai Tư. ͏ ͏ ͏ ͏
Thẩm vấn Giai Tư rất thuận lợi, Giai Tư hầu như không giấu diếm gì cả. Hiện tại, nàng vẫn còn tình cảm với Thủy quốc, nhưng loại tình cảm ấy đã rất nhạt. Mỗi khi nhớ tới, trong lòng nàng còn có oán hận! ͏ ͏ ͏ ͏
Biết được Tô Dương là một trong những kẻ đứng sau màn thúc đẩy mọi chuyện, tuy Giai Tư có hận hắn, nhưng nàng lại càng oán hận bốn vị tướng quân Thủy quốc và các đại gia tộc hơn. Dù nàng biết những dân thường Thủy quốc đó là bị che mắt, nhưng Giai Tư vẫn khó lòng tha thứ cho họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hỏi, ghi hình, ghi chép, hầu như được tiến hành đồng thời. Lúc nghe đến chiến tích nghịch thiên của Tô Dương, các thành viên phụ trách tra hỏi của quân bộ liên tiếp nhìn về phía Tô Dương, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, sùng bái cùng tôn kính! ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn thuyết phục đám thành viên quân bộ phụ trách tra hỏi này cũng không dễ dàng, bọn họ toàn là những tinh anh, bình thường đều phụ trách tra tấn, mỗi người đều máu lạnh khỏi cần phải nói. Mãi cho đến sau nửa đêm, thẩm vấn mới kết thúc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thẩm vấn kết thúc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thành viên thẩm vấn đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ, ngươi cực khổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả mọi người khổ cực! ͏ ͏ ͏ ͏
- Giai Tư tiểu thư, ngày hôm nay trước hết cứ dừng lại ở đây. Chờ chúng ta tập hợp tất cả tin tình báo, có thể còn phải phiền đến ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiền Hải Long đã đánh tiếng trước, muốnmọi người đối xử khách sáo với Giai Tư một chút. Mặc dù là con tin tù binh, nhưng dù sao Giai Tư cũng là Quốc chủ một nước. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy các ngươi đi nghỉ trước đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cùng Giai Tư đều được sắp xếp ở nhà khách. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư nằm trên giường, nàng có thể cảm giác rất rõ ràng cao thủ Đông Nam Quân Bộ đang giám sát gần đây, nàng đã chuẩn bị tâm lý cho điều này, nhưng thứ khiến nàng lo lắng chính là, cả đời sẽ bị người ta giám sát. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng còn lo mình sẽ bị giam cầm cả đời, đây là chuyện nàng tuyệt đối không thể chấp nhận. Một con hùng ưng đã quen bay lượn dưới bầu trời xanh, sẽ không bao giờ muốn bị nhốt trong lồng tre! ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ đợi cao tầng Vân quốc Liên Bang xử lý nàng, mặc cho số phận? ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng cũng không nghĩ nàng có dung mạo xinh đẹp thì Vân quốc Liên Bang sẽ nương tay với nàng. Giai Tư không phải hạng người bị động như thế, nàng muốn dùng hết sức tranh thủ khả năng tốt hơn cho bản thân! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư hiểu rõ chiến tích của Tô Dương có ý nghĩa thế nào. Nàng chỉ có chút thiên phú Ngự Thú Sư như thế đã được cả Thủy quốc xem là ngôi sao hi vọng, vậy Tô Dương thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Vân quốc Liên Bang, người có khả năng giúp nàng nhất, người có khả năng ảnh hưởng đến quyết sách của cao tầng Vân quốc Liên Bang nhất, cũng chỉ có Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Đông đông đông! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương mới vừa nằm xuống, liền nghe được tiếng gõ cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ta, Giai Tư! ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngủ không được, có một số việc muốn nói với ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương có thể nghe được sự sầu lo và uể oải trong thanh âm Giai Tư. Hắn thở dài một hơi, bật đèn lên, mở cửa phòng ra. Dưới ánh đèn sáng loáng, Giai Tư toàn thân áo trắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tóc của nàng có hơi ướt, Tô Dương có thể ngửi được mùi sữa tắm và dầu gội nhà khách trên người nàng, mùi này trên người hắn cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương kéo một cái ghế cho Giai Tư. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư tiện tay đóng cửa lại, lại vươn tay kéo dây đèn điện một cái, cả phòng đều tối xuống. Trong phòng Tô Dương, cửa sổ đóng chặt, rèm cửa đã khép, khung cảnh tối đen như mực. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong bóng tối, Tô Dương thấy Giai Tư chậm rãi ngồi lên trên ghế, cảm thấy có chút nghi hoặc. Hắn cứ có cảm giác cô gái này không giống như là đến tìm mình nói chuyện chính sự. ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ là muốn sắc dụ? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Dương lại cảm thấy không giống! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đèn quá sáng, ta thích tối một chút, trong bóng đêm, ta sẽ cảm giác thoải mái tự tại hơn một chút, ngươi sẽ không để tâm chứ? ͏ ͏ ͏ ͏