Tô Dương có chút lúng túng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì cảm ơn Tiền tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn dáng vẻ lúng túng của Tô Dương, Tiền Hải Long đột nhiên tìm về được chút cảm giác tự tin. Chí ít ở một phương diện khác, Tô Dương tạm thời kém hơn hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương mới vừa trở lại nhà khách, đã thấy có bốn quân nhân trẻ tuổi đang ngồi trên ghế sô pha ở bàn đón tiếp tại đại sảnh, cùng nhau trò chuyện về việc giết một con Hung thú Hoàng Kim cấp nguy hiểm đến cỡ nào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương nghe thấy tiếng Giai Tư. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng đang ngồi trên ghế sa lon bên phải bàn đón tiếp tại đại sảnh, vừa nhìn thấy Tô Dương nàng liền đứng lên, vẫy tay với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bốn quân nhân trẻ tuổi vừa nhìn Tô Dương vừa nhìn Giai Tư, giống như chuột nhìn thấy mèo! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương luôn cảm thấy, bọn họ có chút thần thần bí bí, dường như đang làm chuyện gì không thể để người khác biết. Hắn cau mày hỏi Giai Tư: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giai Tư, bốn người bọn họ là chuyện gì xảy ra? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn họ muốn nói chuyện với ta, ta nói ta đang chờ người, thế là bọn họ liền ngồi vào ghế đối diện. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta ở chỗ này đợi hơn một tiếng, bọn họ liền khoác lác hơn một tiếng, chuyện của bọn họ đúng là nhiều thật. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể bọn họ có ý với ngươi, chẳng qua không biết được thân phận của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trước mặt Giai Tư trò chuyện về việc giết Hung thú Hoàng Kim cấp... Tô Dương cảm thấy xấu hổ thay cho bọn họ. Nếu muốn thu hút sự chú ý của Giai Tư, ít nhất cũng phải nói chuyện về việc giết Hoàng cấp Hung thú chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hội nghị đã thông qua, Đông Nam Quân Bộ đồng ý với yêu cầu của ta, đám người Tiền tướng quân sẽ giúp ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy kế tiếp ngươi cứ chờ ở Chương Hải Thành, ít nhất phải chờ hơn nửa tháng mới có hồi âm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy còn ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương suy nghĩ một chút, đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể ta phải về Đại Tiều Thành một chuyến, còn phải đến nơi hoang dã giết Hung thú tăng cường sức chiến đấu! ͏ ͏ ͏ ͏
Đã gần một tháng Tô Dương chưa quay lại Đại Tiều Thành, nếu còn không quay lại, nói không chừng người ta sẽ quên mất vị Thành chủ là hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể mang ta cùng đi Đại Tiều Thành không? ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư đề nghị. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi để ta ở lại Chương Hải Thành, nói không chừng ta ngay cả nhà khách cũng không ra được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy để ta nói với Tiền tướng quân một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau này Giai Tư sẽ đi theo hắn, bây giờ cùng hắn đến Đại Tiều Thành cũng không phải vấn đề gì lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bốn vị quân nhân trẻ tuổi chạy ra khỏi nhà khách, chạy một hơi hết tốc lực hết năm quảng trường, lúc chạy vào quân doanh bọn họ mới dám dừng lại thở dốc liên tục. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu biết trước thì lúc bị cự tuyệt chúng ta nên rời đi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Một quân nhân trẻ tuổi vừa thở dốc vừa ảo não nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không ngờ đại mỹ nữ kia lại đang đợi Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai biết nha! Nàng đâu có nói là chờ Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Thành chủ mới liếc mắt nhìn ta một cái, suýt nữa ta đã sợ đến mức nhảy dựng lên rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói xem, hình như cô gái kia không phải Liễu Mộng Vân đâu nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắc không phải. Trước đây ta từng gặp qua Liễu Mộng Vân rồi, không thể quên được, nhất định cô gái kia không phải Liễu Mộng Vân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả nhiên không hổ là Tô Thành chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chúc cho hậu viện của hắn bị cháy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng giống vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
"..." ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nói ý tưởng muốn mang Giai Tư cùng về Đại Tiều Thành với Tiền Hải Long, Tiền Hải Long liền trực tiếp đáp ứng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nên nhớ nàng ta chính là tù binh, ngươi cẩn thận một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương mang Giai Tư đi, Tiền Hải Long lại rất ủng hộ chuyện này, vì nếu để Giai Tư ở lại Chương Hải Thành, hắn còn phải phái cường giả giám thị nàng, đó chính là lãng phí chiến lực! ͏ ͏ ͏ ͏
Trước cửa nhà khách, hai người đã sắp xếp xong hành lý, Tô Dương vươn tay ra nói với Giai Tư: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nắm lấy tay ta, ta mang ngươi cùng truyền tống qua đó, đi đường quá phiền toái! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tư cười đưa tay cho Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta còn chưa thử qua truyền tống đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cầm tay Giai Tư, tay Giai Tư rất mềm, giống như không có đầu khớp xương vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng phải Huyền Không kia có một con Sủng thú Không gian hệ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn chỉ biết thuấn di, không biết truyền tống, không bằng ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắt đầu dẻo miệng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Tiều Thành, bên trong phòng làm việc của Thành chủ đột nhiên xuất hiện hai bóng người. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nhìn thoáng qua phòng làm việc, căn phòng rất sạch sẽ, không một hạt bụi. Nhìn từ cửa sổ có thể thấy đường ven biển quen thuộc. Hắn nhẹ nhàng hít một hơi, ngửi thấy mùi của Liễu Mộng Vân và Hạ Na. Sáng hôm nay các nàng đã qua phòng làm việc quét tước vệ sinh. ͏ ͏ ͏ ͏