Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Này bằng với tạo ra một thiên tài! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không phải nói thiên phú của ngươi, danh ngạch Sủng thú có thể nuôi dưỡng có giới hạn hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Gần đây có một vị trí trống, có thể bồi dưỡng thêm một con! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân dừng bước: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có biết, loại năng lực này của ngươi có ý nghĩa như thế nào không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không sợ ta tiết lộ ra ngoài hả? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta tin tưởng ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thực tế, dù Liễu Mộng Vân muốn làm lộ cũng không có cơ hội! Băng Nguyệt Tinh Linh, U Minh Huyễn Ảnh Miêu sớm đã bị Tô Dương khống chế. Tô Dương thừa nhận mình rất vô sỉ, nhưng hắn cũng vì bảo vệ bản thân. Cùng lắm thì sau này đối xử với Liễu Mộng Vân thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì số mạng của hai người đã dính cùng nhau rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
“Ta tin tưởng ngươi” bốn chữ này quả thật đã làm Liễu Mộng Vân cảm động rối bời. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng biết, Tô Dương nhìn như lỗ mãng, ngoại trừ trên phương diện đối xử tình cảm có chút khiếm khuyết ra, những lĩnh vực còn lại hắn tinh ranh muốn chết. Cho tới bây giờ còn chưa từng chịu thiệt lần nào. Nói với mình năng lực đặc thù của hắn, hầu như là đã xem nàng như người của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây dường như chính là tín nhiệm không giữ lại chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ta muốn vị trí đó, bồi dưỡng thêm một con Sủng thú nữa có được không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng không do dự gì nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì để cho Hạ Na chờ một chút, dù sao nàng cũng vậy nhiều năm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân lại đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôi bỏ đi, vẫn để cho Hạ Na đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương kinh ngạc nhìn Liễu Mộng Vân: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho Hạ Na đi! Vận mệnh khó lường, bồi dưỡng được một con Sủng thú Vận mệnh hệ là việc có lợi đối với tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa, ta đã lãng phí một chỗ của ngươi rồi, nhiều hơn một chỗ là thêm phần cho một người, có thể bồi dưỡng nhiều thêm một thiên tài cũng có trợ giúp rất lớn cho ngươi. Hiện tại Liên Bang kỳ thực rất khó, ta cũng nhận được thông báo của Đông Nam quân bộ, bảo mọi người chú ý hải dương! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hải Thú sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như Hải Thú triều xuất hiện, có khả năng sẽ tới trong mấy năm gần đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hải Thú triều, đúng thật là phiền phức! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Liễu Mộng Vân cũng không nắm chắc đối phó với Hải Thú triều. Hung thú triều và Hải Thú triều hoàn toàn không cùng một cấp bậc. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghĩ khống chế Hạ Na như thế nào chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này… ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ Na tuy là người tốt, biểu hiện cũng tốt, nhưng chúng ta không thể không đề phòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi tới cửa, xa xa nhìn thấy hai vệ binh thi hành nhiệm vụ, Liễu Mộng Vân muốn buông tay Tô Dương ra. Nhưng Tô Dương vẫn không để cho nàng thực hiện được, cầm lấy tay nàng không thả. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị binh sĩ cúi chào Tô Dương và Liễu Mộng Vân, Tô Dương gật đầu, kéo Liễu Mộng Vân vào biệt thự, ánh mắt hai binh sĩ trợn tròn. Sau khi chờ tiếng bước chân của Tô Dương và Liễu Mộng Vân biến mất, bọn họ liếc nhìn nhau, sau đó ngầm hiểu cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu phó quan, có chuyện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa đêm, Liễu Mộng Vân gõ cửa phòng Hạ Na. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân tìm ngươi có việc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe nói Tô Dương muốn tìm nàng, Hạ Na đột nhiên không còn buồn ngủ nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi chuẩn bị một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn cần cho ngươi thời gian thay trang phục sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn Liễu Mộng Vân lạnh lùng, Hạ Na yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành Chủ Đại Nhân ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn ở trong thư phòng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi tìm hắn? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Liễu Mộng Vân về phòng mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na nhìn Liễu Mộng Vân đi mất, hơi do dự một chút, vẫn kéo giầy nhẹ nhàng đi thư phòng. Cửa thư phòng hơi hé, lộ ra ánh đèn. Hạ Na khe khẽ gõ cửa một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn góc nghiêng gương mặt Tô Dương, Hạ Na hơi khẩn trương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đóng cửa lại, là chuyện liên quan tới Ách Vận Thần Nha! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na vội vã đóng cửa lại, đi tới cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tới giờ Ách Vận Thần Nha vẫn là tâm bệnh của nàng. Không đến mức vạn bất đắc dĩ thì chẳng ai muốn từ bỏ Sủng thú tiềm lực Thần cấp cả. Hạ Na dồn hết hy vọng vào Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng nhìn thoáng qua Sủng thú búp bê hình người trong lòng Tô Dương, nó cũng rất có thể là Sủng thú tiềm lực Thần cấp nha! Nhìn khắp Vân quốc Liên Bang, người có khả năng trợ giúp nàng nhất cũng chỉ có mình Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngồi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương chỉ chỉ ghế sa lon đối diện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na nhẹ nhàng ngồi lên ghế, mong đợi nhìn Tô Dương. Hắn tìm nàng lúc nửa đêm thế này chắc là đã nghĩ ra cách đối phó Ách Vận Thần Nha rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có một biện pháp có thể giúp ngươi ổn định lại Ách Vận Thần Nha, khiến nó không trốn tránh nữa, giúp ngươi tăng thực lực lên! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ Na gật đầu nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có điều kiện gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏