Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú Dịch

Chương 838 - Chương 838: Giàu Mà Không Về Quê, Như Mặc Cẩm Y Dạ Hành

Chương 838: Giàu Mà Không Về Quê, Như Mặc Cẩm Y Dạ Hành

Tô Dương chép chép miệng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chỉ nghĩ treo nhiều huân chương nhìn sẽ rất uy phong. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi sẽ làm được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nắm tay Liễu Mộng Vân hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuẩn bị xong chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã xong! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, Tô Dương mang theo Liễu Mộng Vân xuất hiện ở cửa đông của Xương Võ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Mới vừa tới gần cửa thành, một đám Thành Vệ Quân dưới sự hướng dẫn của thủ tướng đi ra nghênh đón. Tô Dương mặc quân phục, còn đeo quân hàm sáng loáng cũng không giống như là giả. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Vân quốc Liên Bang, giả mạo quân nhân là trọng tội, giả mạo tướng quân sẽ bị bắn chết, không ai có gan làm việc này, nhất là còn thoải mái đứng trước mặt bọn họ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Các dong binh và bình dân đang ra vào cửa đông đều dừng lại, toàn bộ tò mò nhìn Tô Dương. Nhận ra quân phục trên người Tô Dương, sắc mặt mọi người trở nên nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người kia hình như là đại nhân vật. Cấp bậc gì thế, ta nhìn không thấy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhỏ giọng một chút, đó là tướng quân, cùng cấp bậc với Tần tướng quân, là lão đại chân chính của quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người, đều yên tĩnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏

“…” ͏ ͏ ͏ ͏

- Tướng quân đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Người dẫn đầu cung kính hành lễ với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trần Minh thiếu tá, không nghĩ tới hôm nay ngươi lại ở đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu tá Trần Minh là người phụ trách khu thành đông của Xương Võ Thành. Trước đây, lúc Tô Dương còn bận đối phó với Sa Lang Bang, vị bang chủ Sa Lang Bang từng nói quan hệ giữa hắn và Trần Minh rất tốt. Sau đó Tô Dương đem chuyện này báo lên trên, Trần Minh liền bị thẩm tra. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều tra cho thấy, Trần Minh quả thật cùng Sa Tử Hào có quan hệ cá nhân, nhưng giao tình không sâu, cũng không biết chuyện Sa Tử Hào bồi dưỡng ấu trùng Thương Lam Ngọc Điệp. ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả chính là, Trần Minh bị xử phạt, nhưng chức vị ngược lại không thay đổi nhiều, nghe nói là do có chỗ dựa vững chắc, nhưng cũng bởi vì chuyện này mà tiền đồ trở nên mong manh. Sau đó, Trần Minh cũng rất ít xuất hiện trước mặt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Minh ngẩng đầu vừa thấy Tô Dương, bật thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá... Không đúng, Tô tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã lâu không gặp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! Đã lâu không gặp! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Minh thấp giọng trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực sự đã lâu không gặp sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực, mới mấy tháng mà thôi. Mới không gặp mấy tháng, Trần Minh không nghĩ tới Tô Dương lại có thể từ quân hàm thiếu tá, nhảy trở thành tướng quân Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, hắn cảm thấy may mắn vì lúc đó đã quyết định không giở thủ đoạn với Tô Dương! Hơn nữa, dù thời gian có quay ngược lại hắn cũng không dám. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao ai cũng biết Tô Dương tiền đồ vô lượng, ai cũng biết mấy vị cao tầng trọng yếu của Tây Nam quân bộ đều cực kỳ thưởng thức Tô Dương ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúc mừng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cám ơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vỗ vai Trần Minh, Trần Minh liền run run một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trần thiếu tá, gần đây công tác trị an làm tốt chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Minh vội vã trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tuyệt đối không cho phép chuyện trước kia lại tái diễn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm, rất tốt, tiếp tục cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, tướng quân đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được Tô Dương cổ vũ, Trần Minh có cảm giác thụ sủng nhược kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

- Dẫn ta đi gặp Tần tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mấy tháng rồi không gặp, ta thật có chút nhớ Tần tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! Vừa vặn ta cũng đến quân bộ một chuyến! ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù mới rời đi mấy tháng, lần nữa trở lại tổng quân bộ, Tô Dương thoáng có cảm giác như đã rời đi rất lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Bằng Trình nhìn thấy một thân quân phục của Tô Dương, cũng có chút cảm khái và hiếu kỳ. Hai người hàn huyên nửa giờ, Tô Dương mới cáo từ ly khai, hắn là tới thăm thân nhân, không có khả năng dây dưa chuyện chính sự với Tần Bằng Trình. ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá trước khi đi, Tô Dương đồng ý buổi tối sẽ tham gia yến hội Tần Bằng Trình chuyên môn chuẩn bị cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi tới khu biệt thự ở nội thành, xuống xe, nhìn biệt thự nhà mình, trên mặt Tô Dương lộ ra nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc, rốt cuộc trở về! ͏ ͏ ͏ ͏

Lần trước trở về vội vội vàng vàng, bởi vì dung mạo bị hủy, xấu như lệ quỷ, hắn chỉ dám ở trên xe, xa xa nhìn mẹ cùng em gái. Mấy tháng qua hắn đều đặn gửi tin về nhà, đúng giờ sẽ báo bình an với người nhà. Hiện hắn không chỉ có thương thế khôi phục mà còn trở thành tướng quân Liên Bang. Coi như là vinh quy quê cũ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mang theo Liễu Mộng Vân có chút khẩn trương đi về hướng biệt thự được mấy bước liền ngừng lại. Hắn nhìn vào vườn hoa bên cạnh biệt thự, một vị tiểu lão đầu gầy nhom cách một dãy hàng rào, đang nghi hoặc nhìn hắn. Lão đầu trong tay còn cầm một cây cuốc, phía trên còn dính chút bùn đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương mang theo Liễu Mộng Vân đi nhanh về phía tiểu lão đầu, đi tới tiểu trước mặt lão đầu, Tô Dương cung kính khom người chào: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dương lão, mấy ngày nay, làm phiền ngươi chiếu cố mẹ cùng em gái ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng làm vậy, đừng làm vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Dương Vạn Trung buông cái cuốc, đưa tay muốn kéo Tô Dương, nhưng khi vươn tay, lại phát hiện hai tay mình bẩn thỉu. Lúc này, Tô Dương cũng một lần nữa đứng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có cái gì không được! ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment