Trương Tú Như nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể không dọn nhà được không? Mẹ thật vất vả mới làm quen được mọi người ở Xương Võ Thành... ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như lại bổ sung: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỳ thực, Xương Võ Thành cũng an toàn mà, chúng ta ở Xương Võ Thành rất vui vẻ! ͏ ͏ ͏ ͏
Xương Võ Thành thật là không tệ, nếu xét về độ an toàn, nó có thể xếp vào top ba tòa thành an toàn nhất Vân quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tây Nam Bộ địa thế ưu việt, còn có Tần Bằng Trình, Diêu Tinh, Mã Văn Hồng chưởng khống đại cục, toàn bộ bát đại quân bộ của Vân quốc Liên bang thì địa khu Tây Nam quân bộ là ưu việt nhất, hầu như đem thế lực khác ép tới không ngóc đầu lên được. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Chờ em về, con sẽ hỏi lại ý kiến con bé một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bá mẫu, ta trở về trước? ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Liễu Mộng Vân đứng lên muốn đi, Trương Tú Như liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mộng Vân, đợi ăn trưa xong rồi hẳn về! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân đang muốn chối từ, tay lại bị Tô Dương bắt được. Tay Liễu Mộng Vân tựa như điện giật, liền rút mạnh trở về. Bên trên da thịt trắng nõn của nàng dần ửng đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đã sớm chú ý tới sau khi Liễu Mộng Vân vào nhà hắn, thì có chút khẩn trương, chỉ là nàng che giấu quá sâu, nếu không quen thân với nàng sẽ khó mà phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở lại ăn bữa trưa đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Con trai, các con... ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Mộng... Mộng Vân bây giờ là bạn gái của con! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực sự? ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như vui vẻ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là thật! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương lại đưa tay, lôi kéo Liễu Mộng Vân ngồi xuống. Liễu Mộng Vân không dám ngẩng đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Đừng nhìn Liễu Mộng Vân bình thường lạnh lùng, nhưng về mặt tình cảm, nàng vẫn còn là một nữ nhân nội liễm dễ thẹn thùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như nàng thực sự là loại người lớn mật thích dính người liền sẽ không có khả năng để cho Tô Dương tiếp tục gọi nàng Liễu phó quan. Tô Dương ở phương diện cảm tình, tuy là có hơi chậm tiêu, nhưng hắn gan lớn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự là quá tốt, ta đây liền đi gọi Tiểu Nguyệt chuẩn bị bữa trưa! ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như nói rồi hào hứng chạy đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hôn sự của Tô Dương vẫn luôn là tâm bệnh của Trương Tú Như. Bên người Tô Dương có không ít nữ hài tử ưu tú, nhưng hắn dường như không quan tâm đến các nàng, điều này làm cho Trương Tú Như có hơi nóng nảy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Tô Dương còn chưa về nhà, Trương Tú Như ngoại trừ lo lắng an nguy của con trai, còn lo cho cả hôn sự của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương Tú Như không thèm để ý con mình cưới nữ nhân nào, nàng yêu cầu cũng không cao, thậm chí còn có chút thấp, chỉ cần hiền lành, có thể chiếu cố tốt cho con mình là được rồi, tướng mạo cùng gia thế không trọng yếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Ấn tượng của Trương Tú Như với Liễu Mộng Vân cũng rất không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Xuất thân tốt, có giáo dưỡng, tướng mạo đoan chính, vóc người lại đẫy đà, về sau cháu nàng cũng sẽ không bị đói. Hơn nữa so với con trai, tuổi nàng lớn hơn một ít, nên có thể chiếu cố thật tốt con trai mình... Quan trọng nhất là, con trai mình cũng thích. Vậy rất hoàn mỹ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương, ngươi làm sao có thể như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao cái gì cơ? Sớm muộn gì cũng phải công khai mà. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng cũng không nên là lúc này chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện sớm hay muộn thôi. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, ngươi có thể chạy thoát? ͏ ͏ ͏ ͏
“…” ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương cùng Liễu Mộng Vân đồng thời nghe được thanh âm của Tô Tiểu Tiểu truyền đến từ cổng biệt thự. ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ Diệp tỷ, gặp lại sau nhé! ͏ ͏ ͏ ͏
- Gặp lại sau! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một loạt tiếng bước chân, cánh cửa khép hờ của biệt thự bị đẩy ra. Tô Tiểu Tiểu nhanh nhẹn bước vào, xách theo mấy túi lớn đồ đạc đi đến. Đợi nàng đem cái túi thả trên bàn trà, mới ý thức được có gì đó không đúng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng hơi quay đầu, đúng lúc thấy Tô Dương ngồi ở sô pha, cười tủm tỉm nhìn nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca ca? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca ca! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu quát to một tiếng liền nhào về phía Tô Dương. Lực va chạm này có thể so với con Hư Vỹ Hắc Ma Kình kia, một phát một đem Tô Dương đụng ngã ra sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương ôm Tô Tiểu Tiểu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mới mấy tháng không gặp, ngươi lại mập lên rồi ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi mới mập đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu ngẩng đầu, hờn giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! Ngươi không mập, chỉ hơi mũm mĩm một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Tiểu Tiểu hừ lạnh một tiếng, vội vã bò xuống khỏi người Tô Dương, bởi vì nàng vừa rồi quá kích động, không có chú ý tới Liễu Mộng Vân cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mộng Vân tỷ tỷ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Tiểu, đã lâu không gặp, ngươi lại đẹp hơn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn là ánh mắt Mộng Vân tỷ tỷ tốt, tốt hơn ca ca nhiều! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca ca ngươi đùa với ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ! ͏ ͏ ͏ ͏