Nhưng đó cũng không phải là tất cả tiềm lực, hung thú có thiên phú ưu tú, đều có thể tích khổng lồ nha! Ngẫm lại Cửu Vĩ Yêu Hồ, ngẫm lại Kim Lân Mỹ Nhân Ngư... ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Tô Dương chỉ suy nghĩ mà thôi, hắn không có khả năng thực sự giết sủng thú của Giai Tử, dù sao đối phương cũng là thuộc hạ của mình, hiện tại đang làm việc thay mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhãn quang của Tô Dương cực cao, đương nhiên là hắn hy vọng, làm cho Mặc Y một chút khôi lỗi tiềm lực Thần cấp. Ánh mắt của hắn không kiềm được ngắm về hướng tây bắc, nơi đó dường như có một đầu Thú Thần... ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu thú thần kia, xấu thì đúng là có chút xấu xí, nhưng thực lực rất tốt nha! ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng không biết, liên bang Vân quốc dự định lúc nào sẽ khởi xướng tổng tiến công Thú Thần giáo. Ngược lại, Tô Dương không tin liên bang Vân quốc có thể nhịn được Thú Thần giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại hắn phải làm, chính là mau chóng tăng thực lực lên, đợi đến thời điểm phát động tổng tiến công, nói không chừng liên bang Vân quốc lại nhớ đến hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vỗ vỗ đầu nhỏ của Mặc Y nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai đầu Hắc Sơn Trư này vậy là đủ rồi, bắt một đầu sủng thú thể hình lớn loại hình phòng ngự, lại phối trí một chút các loài khác, nếu như vận khí tốt, tìm một ít hung thú hình thể nhỏ, thực lực mạnh thì cũng không tệ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy tiếp tục đi a! ͏ ͏ ͏ ͏
Thời điểm Tô Dương ở bên ngoài tân khổ tu luyện, Thiên Tỉnh hội đã tiến vào Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn dựa vào giới nghiêm, phòng ngừa thành viên của Thiên Tỉnh hội trà trộn vào Đại Tiều thành, vậy cơ hồ là không thể nào. Trừ phi Tô Dương trực tiếp đóng cửa thành, triệt để phóng bế Đại Tiều thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này không quá thực tế. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong phòng dưới lòng đất của một quán trọ thông thường, hai vị thành viên Thiên Tỉnh hội vừa mới lẻn vào Đại Tiều thành, đang cùng lão bản khách sạn tiến hành nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị thành viên lần này của Thiên Tỉnh hội, thực lực cũng không tính là mạnh mẽ. Nhưng tuyệt đối có thể xưng là kinh nghiệm phong phú. ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị Ngự Thú sư Bạch Kim hạ phẩm trung niên, tên gọi là Cảnh Nham. ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh Nham quản lý mười năm kỳ tiến hành công tác tình báo, sức quan sát kinh người, giỏi về phỏng đoán tâm lý địch nhân. Trong lịch sử, hắn đã từng lôi kéo gần trăm vị Ngự Thú sư vào Thiên Tỉnh hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười ba năm trước đây, hắn còn đem một vị Ngự Thú sư thanh viên là thiên tài trẻ tuổi đoạt được hạng nhất trong đại hội luận võ của Đông Nam bộ, kéo vào Thiên Tỉnh hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong Thiên Tỉnh hội, Cảnh Nham còn có danh xưng đạo sư! ͏ ͏ ͏ ͏
Một vị khác là một gã Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp Thư Văn Khang, Thư Văn Khang chủ yếu là phối hợp giúp đỡ Cảnh Nham hành động. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết Lâm đà chủ có mệnh lệnh gì! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này tới Đại Tiều thành, chủ yếu có hai nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh Nham trực tiếp nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước tiên phải tìm được mẹ con Chu Tuyết, tuỳ thời đánh chết, mẹ con Chu Tuyết khả năng đã thay đổi dung mạo, nhưng bọn họ dù sao cũng là mẹ con, hẳn là tương đối dễ dàng tìm được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bản quán trọ nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ con Chu Tuyết... Là mẹ con Chu Tuyết kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Vị lão bản khách điếm này nhớ mang máng, bên người đà chủ của bọn họ dường như có một lão bà gọi là Chu Tuyết. Vốn là hắn không biết, bất quá nghe nói con trai của Chu Tuyết trước đây rất được đà chủ sủng ái! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là mẹ con Chu Tuyết như ngươi tưởng tượng! ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh Nham thấp giọng nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con trai của Chu Tuyết, không giác tỉnh thiên phú Ngự Thú sư, dựa theo lệ cũ, đứa bé kia cần bị xử lý, Chu Tuyết vậy mà vi phạm tôn chỉ của Thiên Tỉnh hội chúng ta, đem đứa bé kia mang đi, tự ý thoát ly phản bội Thiên Tỉnh hội, đà chủ đại nhân vô cùng tức giận, người phản bội phải chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bản khách sạn khom người nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có một việc, cũng là mệnh lệnh của đà chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngữ khí của Cảnh Nham, nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin đại nhân phân phó! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đối với Giai Tử kia, người hiểu bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân nói là phó quan của Tô Dương? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không hiểu nhiều, thời gian nàng tới Đại Tiều thành cũng không dài, ta chỉ biết, Tô Dương đối với nàng, rất tín nhiệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh Nham nhức đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay ta tới đây, nhiệm vụ trọng yếu nhất chính là nghĩ biện pháp thuyết phục Giai Tử gia nhập vào Thiên Tỉnh hội của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Canh Nham đương nhiên là đau đầu, ít nhất là sự tình tính kế Tô Dương, ai cũng biết là sẽ đâu đầu. Còn có ai không biết căn nguyên của biệt hiệu “Tô cẩu” ͏ ͏ ͏ ͏
Người bị Tô Dương nhìn chằm chằm, cơ hồ không thể chạy trốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bản khách điếm bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này cũng không dễ dàng, Tô Dương không dễ chọc, từ sau khi Tô Dương đến Đại Tiều thành, mỗi ngày ta đều lo lắng hãi hùng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đích xác là sẽ không dễ dàng, nhưng chúng ta không phải là không có cơ hội! ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh Nham nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước tiên điều tra mẫu tử Chu Tuyết, còn sự tình làm như thế nào để tiếp xúc với Giai Tử, chúng ta cần bàn bạc kỹ hơn, dù sao tính nguy hiểm cũng rất cao! ͏ ͏ ͏ ͏