Giai Tử bị ánh mắt lạnh như băng của Liễu Mộng Vân nhìn chòng chọc, trên người đều bốc lên mồ hôi lạnh. Lời nói của Liễu Mộng Vân thật đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tử rất rõ ràng, Liễu Mộng Vân có lực ảnh hưởng đến Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tử vội vã biểu lộ lòng trung thành: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong lòng Giai Tử, tuyệt đối không có oán hận với ngươi, với liên bang Vân quốc! ͏ ͏ ͏ ͏
Căn bản Liễu Mộng Vân cũng không có để ý tới lời nói của Giai Tử, tiếp tục phân tích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ta là người của Thiên Tỉnh hội, nhất định ta sẽ lựa chọn tiếp xúc một chút với Giai Tử, dù sao thiên phú của Giai Tử vẫn là rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương nghe Liễu Mộng Vân phân tích xong, nghiêm túc gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất có đạo lý! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân đại nhân, ta cũng không có suy nghĩ phản bội ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tô Dương cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi hận ta không? ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tử cúi đầu, không biết nên trả lời như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng nói nàng không hận Tô Dương, nói không chừng ngược lại sẽ khiến Tô Dương phản cảm. Bởi vì Tô Dương tuyệt đối sẽ không tin lời nói của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu cần phải nói với Tô Dương, ta vẫn hận ngươi như cũ... Ha hả! Vì vậy nàng lựa chọn trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không thèm để ý là ngươi có hận ta hay không, chỉ cần ngươi có thể làm việc cho ta, chỉ cần ngươi thay ta làm việc tốt nhất, chỉ cần ngươi không phản bội ta, cái kia cũng không đáng kể! ͏ ͏ ͏ ͏
Chính tai nghe được lời nói của Tô Dương, Giai Tử vẫn có cảm giác chấn động! Những lời này, đủ để chứng minh, sự quyết đoán, cùng tự tin của Tô Dương! ! ͏ ͏ ͏ ͏
Dù Giai Tử không thừa nhận cũng không được, thời điểm Tô Dương nói ra câu nói này, thực sự có mị lực! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng tướng quân đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm thấy, nếu như người của Thiên Tỉnh hội thực sự dự định tiếp cận Giai Tử, kỳ thực cũng rất có ý tứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Có ý tứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tử không ngu ngôc, nàng dường như hiểu được ý tứ của Liễu Mộng Vân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đích xác rất có ý tứ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tán thành gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn về phía Liễu Mộng Vân, Liễu Mộng Vẫn cũng nhìn hắn, ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt hai người, giao hội trên không trung, trong nháy mắt liền hiểu rõ ý tứ lẫn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Khoé miệng Liễu Mộng Vân hơi hơi nhếch lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói Thiên Tỉnh hội, vẫn có mấy cường giả, hắn là rất có tính khiêu chiến! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật trùng hợp, ta thích khiêu chiến! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương vốn là không quen nhìn Thiên Tỉnh hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Địa vị của Ngự Thú sư, ở bên trên người bình thường, điểm ấy Tô Dương công nhận cùng đồng tình. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao Ngự Thú sư đối với sự sinh tồn sinh sôi nảy nở của nhân loại, có tác dụng cực kỳ trọng yếu! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng để cho Ngự Thú sư sở hữu trong tay quyền lực sinh sát đối với người bình thường, cái này quá cực đoan! Đây không chỉ là liên bang không cho phép, đây cũng là điều Tô Dương không đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương, dù sao cũng là người đến từ xã hội pháp chế. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi thành viên của Thiên Tỉnh hội lẻm vào Đại Tiều thành, Tô Dương càng chán ghét Thiên Tỉnh hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Lực lượng phòng thủ cao cấp của Đại Tiều thành đã cao đến đáng sợ, Thiên Tỉnh hội lại vẫn muốn đế Đại Tiều thành gây sự! May mắn là Thiên Tỉnh hội chưa thành công, nếu quả thật để cho Thiên Tỉnh hội làm ra một ít sự tình, Tô Dương sẽ thật là mất mặt! Làm thành chủ, đương nhiên muốn giữ gìn một phương yên ổn, che chở một phương bách tính! ͏ ͏ ͏ ͏
Rắm lớn thả một chút, hắn đến cả trị an cũng đều làm không tốt, mặt mũi của hắn đặt ở chỗ nào? Thượng tầng liên bang mà biết sẽ nhìn hắn thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, Thất Tinh thành ở Đông Nam Bộ, hơn mười vạn nhân khẩu, không phải cũng chỉ để một Ngự Thú sư Bạch Kim cấp làm thành chủ? Đại Tiều thành, cũng chỉ là mảnh đất nhỏ, cao thủ rất nhiều, nhân khẩu lại chỉ có bốn, năm vạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thì có ba vị cường giả Vương Giả cấp Tô Dương, Liễu Mộng Vân, Giai Tử trấn thủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Từ đầu đến cuối Tô Dương chỉ có một ý tưởng, phàm là người phá hư sự ổn định của Đại Tiều thành, đều sẽ bị treo cổ trên tường thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Không có ngoại lệ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Liễu Mộng Vân không phải nói, Thiên Tỉnh hội có cường giả Vương Giả cấp nha! Cái này càng hợp tâm ý của Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tử lập tức ngồi thẳng, nàng hơi ngừng thở, có chút khẩn trương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giai Tử! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như có những người của tổ chức khác hư hư thực thực tiếp cận ngươi, ngươi liểu thử tiếp xúc một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Là để cho ta làm gián điệp sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời điểm khảo nghiệm năng lực của ngươi đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Giai Tử trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu có người tiếp cận ta, ta sẽ đem hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có, khả năng phải chú ý một chút đám thuộc hạ và người thân kia của Giai Tử! ͏ ͏ ͏ ͏