Mạc Vân Kiếm gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tô Dương cùng Liễu Mộng Vân là dùng tâm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói chuyện qua lại một hồi, rốt cuộc cũng thấy Tô Dương mang theo đám người Liễu Mộng Vân, Mã Long ra khỏi Hắc Hổ Thành. Mạc Vân Kiếm gặp được Tô Dương trẻ tuổi anh tuấn, khí thế bừng bừng cũng không khỏi cảm khái trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạc Vân Kiếm sống hơn một trăm tuổi, trải qua vô số chiến loạn cùng sinh tử, Mạc Vân Kiếm hoàn toàn dùng thái độ của một bậc trưởng bối để xem xét Tô Dương. Hắn cũng giống như hầu hết lão quân nhân trong Vân quốc Liên Bang này, chứng kiến Liên Bang có người kế tục, chứng kiến tân binh dần dần phát triển, trong lòng hắn càng cảm thấy vui vẻ nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong thời buổi loạn thế này, muốn làm cho người Vân quốc có thể tiếp tục sinh tồn, sinh sôi nảy nở trên mảnh đất này, ắt hẳn không thể thiếu lớp hậu bối ưu tú. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng phải nói, chính Hung thú đã làm cho Vân quốc Liên Bang đoàn kết chặt chẽ với nhau! Nhìn từ phương hướng lớn đến đại cách cục, lợi ích của mọi người là nhất trí! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Tô Dương cũng là lần đầu tiên gặp được Mạc Vân Kiếm, đệ nhất cường giả của Vân quốc Liên Bang. Thoạt nhìn, Mạc Vân Kiếm đang lúc thịnh niên, tuy vóc dáng không cao lắm, nhưng tướng mạo tuấn lãng, dù cho lớn tuổi vẫn là cái kiểu lão suất ca trung niên mà mấy cô gái trẻ tuổi thích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khí thế trên người Mạc Vân Kiếm rất mạnh, sắc bén như lợi kiếm, Thi Phàm Mộng đứng bên cạnh hắn cũng bị áp chế gắt gao. Nhưng điều duy nhất khiên Tô Dương chú ý tới, chính là sắc mặt của Mạc Vân Kiếm khá tái nhợt, thoạt nhìn không được khỏe mạnh cho lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại chiến gần kề, Đông Nam Quân Bộ lại thiếu hụt chiến lực, trạng thái thân thể của Mạc Vân Kiếm khiến Tô Dương có phần lo lắng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chúng ta đi xuống đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thi Phàm Mộng nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đừng để Tô Dương nóng lòng chờ, hắn là một kẻ tính tình nôn nóng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạc Vân đáp xuống đất, Thi Phàm Mộng đứng ở bên trái của hắn. Sắc mặt của Thi Phàm Mộng thậm chí còn trắng bệch hơn cả Mạc Vân Kiếm. Điều này khiến Tô Dương thầm nghĩ trong lòng: Sao hai đại chiến lực mà Vân quốc Liên Bang phái tới đều như hai con ma bệnh thế này? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương tuyệt không có ý khinh thường hay xem nhẹ Mạc Vân Kiếm và Thi Phàm Mộng, chỉ là nhìn từ bên ngoài, hai người này giống y như hai kẻ bệnh nặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Xin chào Mạc tướng quân, xin chào Thi tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương chào theo tiêu chuẩn quân nhân, những vị tướng quân khác đến từ tổng quân bộ cùng với Liễu Mộng Vân, Mã Long.. cũng nhanh chóng chào theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tô tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạc Vân Kiếm cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ngươi giỏi lắm! Có vẻ thực lực lại tăng tiến không ít! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Được Mạc Vân Kiếm nhắc nhở, lần này Thi Phàm Mộng đã chăm chú quan sát Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không nhìn kĩ thì không sao, vừa nhìn kĩ một cái, Thi Phàm Mộng liền bị sợ hết hồn. Lúc này mới không gặp nhau được bao lâu chứ? Nàng lại không nhìn ra được Tô Dương sâu cạn thế nào! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương khiêm tốn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Cũng tạm. Nhờ gần đây tiêu diệt được mấy con thuộc hạ của Thú Hoàng, nên thực lực có sự đột phá! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ngươi mà xem là tạm được, thì chúng ta là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạc Vân Kiếm có chút chịu không nổi Tô Dương khiêm tốn, con mẹ nó đã là Vương Giả cực phẩm cường giả rồi, nếu còn tiếp tục đột phá chắc chắn sẽ vượt qua hắn năm mười tám tuổi mới là Vương Giả cấp cường giả! Quả thực quá nghịch thiên! Ngẫm lại chính mình, Mạc Vân Kiếm liền cảm thấy chua xót không thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi ấy, Mạc Vân Kiếm cũng được xem như đệ nhất thiên tài của Vân quốc Liên Bang, có thể nói là thiên chi kiêu tử. Hắn chinh chiến hơn trăm năm, đối mặt kiếp nạn thọ mệnh, hắn liền đến phía Bắc, trải qua vô số thất bại cùng đau khổ, thật vất vả đột phá đến Hoàng Cấp, trở thành Hoàng Cấp Ngự Thú Sư đầu tiên trong lịch sử Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trở thành Hoàng cấp Ngự Thú Sư, trong lồng ngực hắn tràn đầy hào khí, tràn đầy khí thế ta mặc kệ người khác là ai! Nhưng hắn vừa trở lại, liền phát hiện, có một vị tiểu bối sắp vượt qua mình... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngẫm lại, trong lòng ứa lệ chua xót! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Điều duy nhất khiến trong lòng Mạc Vân Kiếm dễ chịu phần nào, chính là vị tiểu bối trẻ tuổi này rất cung kính với mình. Vị tiểu bối trẻ tuổi này cũng giống như mình, đều là kẻ chém giết nơi chiến trường. Tuy cậu ta còn trẻ, nhưng trải qua được đại chiến thì nhất định phải có tài năng thiên bẩm, hơn nữa bình thường cũng cực kỳ nỗ lực tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏