Nửa tiếng trôi qua, một tiếng trôi qua, hai tiếng trôi qua, Tô Dương đã bắt đầu cảm thấy vô cùng mệt nhọc! ͏ ͏ ͏ ͏
Thể lực và tinh lực của con người có giới hạn, sủng thú cũng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Chúc mừng kí chủ, sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi thăng cấp lên Bạch Ngân trung phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Chúc mừng kí chủ, sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi thăng cấp lên Bạch Ngân hạ phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Chúc mừng kí chủ, sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi chém chết mười cây Địa Ngục Huyết Đằng Hoa, thiên phú ngẫu nhiên tăng lên một cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Thiên phú cường lực cấp phổ thông của Đại Địa Bạo Hùng, tăng lên một cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Bởi vì thăng cấp thiên phú, tiềm lực trưởng thành Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đã được thăng cấp, từ Vương Giả hạ phẩm thăng cấp lên thành Vương Giả thượng phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được âm thanh thông báo của hệ thống, vẻ mặt mệt mỏi của Tô Dương rốt cuộc lộ ra nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Thực sự là quá khó khăn! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cảm giác lần chiến đấu này ở Đại Hưng thành còn mệt hơn khoảng thời gian một tháng hắn khổ chiến ở Thất Tinh Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện vị Ngự Thú sư tốt bụng nhắc nhở hắn không nên phân tâm kia, đã không thấy đâu nữa rồi... ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ còn lại duy nhất một cây Thụ Yêu Vặn Vẹo khổng lồ đang điên cuồng vung vẩy, ra sức chống cự. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh sau đó, toàn thân Thụ Yêu Vặn Vẹo kia mọc đầy Địa Ngục Huyết Đằng Hoa! ͏ ͏ ͏ ͏
Cái thế giới chết tiệt này! ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương giận dữ mắng thầm một tiếng trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa giờ nữa lại trôi qua, Tô Dương tựa người lên bức tường đổ nát, thở hồng hộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên trán của hắn đã thấm đầy mồ hôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự là quá mệt mỏi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đến cả Bất Diệt Kim Thân của Đại Địa Bạo Hùng có năng lực khôi phục mạnh mẽ, nhưng cũng không thể chống đỡ nổi việc chém giết cường độ cao như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Địa Ngục Huyết Đằng Hoa không hổ là những nhánh cây không có linh hồn, bọn chúng dường như không biết sợ hãi lo lắng là gì, chỉ biết điên cuồng tấn công những vật còn sống xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Số lượng càng là nhiều đến khiến người ta đau đầu, cảm giác giết bao nhiêu cũng không hết! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Địa Bạo Hùng còn đỡ hơn một chút, Bạo Phong Chi Ưng đã dần dần thoát khỏi cuộc chiến, số Địa Ngục Huyết Đằng Hoa nó chém được càng ngày càng ít. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tô Dương nghe được tiếng kèn hiệu lệnh toàn bộ rút quân. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sắp từ bỏ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương cũng biết đây có lẽ là kết quả tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Địa Ngục Huyết Đằng Hoa Bạch Kim cấp thực sự quá mạnh, có bao nhiêu cái thiên phú Tuyệt thế, cho dù có là Tô Lợi Quần e rằng cũng không đối phó được bao nhiêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Huống chi, bên trong Đại Hưng Thành ngoại trừ các Ngự Thú sư còn đang đau khổ chiến đấu ra, khả năng cũng không còn ai sống sót nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Lui quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiệu lệnh lui quân vang lên, là để ngăn chặn tổn thất! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạo Phong Chi Ưng, tới đón ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạo Phong Chi Ưng nghe được mệnh lệnh của Tô Dương, lập tức từ trên cao đáp xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nó lướt qua mặt đất, Tô Dương nhảy lên lưng nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Ngự Thú sư còn lại, sau khi nhận được hiệu lệnh, cũng đồng thời bắt đầu rút lui. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhanh chóng bay lên không trung, Tô Dương nhìn thấy một nửa Đại Hưng Thành đã biến thành màu đỏ như máu! ͏ ͏ ͏ ͏
Những cao thủ hàng đầu của Đại Hưng thành và Thất Tinh thành vẫn còn đang chiến đấu cùng đám Địa Ngục Huyết Đằng Hoa kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Tô Dương nhận ra, Địa Ngục Huyết Đằng Hoa Bạch Kim cấp chỉ còn lại sáu cây, thiếu mất một cây. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên cũng có khả năng là sau khi bị giết lại sinh ra thêm vài cây... ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương không biết rõ tình huống chiến đấu ra sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dù sao thì hắn cũng biết Địa Ngục Huyết Đằng Hoa Bạch Kim cấp quá mạnh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Có đến ba cái Tuyệt thế thiên phú, hơn nữa tốc độ trưởng thành cực kỳ nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Địa Ngục Huyết Đằng Hoa vung dây leo lên, vô số tòa cao ốc đều bị bọn chúng dễ dàng đánh sập. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều Ngự Thú sư đang cưỡi sủng thú trên không, nhìn cảnh chiến đấu đằng xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Ngự Thú sư rút lui đến ngọn núi cách đó vài trăm dặm, cùng với hàng nghìn binh lính cùng hơn ba nghìn dân thường may mắn sống sót. ͏ ͏ ͏ ͏
Khả năng vẫn còn những người may mắn sống sót khác, có lẽ đã chạy đi nơi khác rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người bắt đầu xây dựng nơi ở tạm thời, lúc này Tô Dương mới nhận ra nhiều người quen đã không thấy nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi dựng xong chiếc lều trại đơn giản mà Đại Hưng thành chuẩn bị cho bọn họ, Tô Dương cảm giác chính mình mệt chết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng không chịu nổi nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Ô Ngọc Tình đến lều trại cũng không dựng, trực tiếp nằm dài trên cỏ không muốn nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội ngũ Ngự Thú sư của Thất Tinh thành ban đầu có hơn một trăm bảy mươi người, lúc này chỉ còn lại không đến trăm người có thể an toàn trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Tổn thất vô cùng nặng nề! ͏ ͏ ͏ ͏