- ͏͏ Có thể! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khiTrị Liệu Cho Bạo Hùng
cơm nước xong, Thi Phàm Mộng, Liễu Mộng Vân cùng với Mạc Vân Kiếm được gọi đến đều cùng Tô Dương đi ra bên ngoài Hắc Hổ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương định trị liệu cho Đại Địa Bạo Hùng trước, thương thế trên người Đại Địa Bạo Hùng không nhẹ. Lúc Tô Dương mới vừa trở lại đã định cho Dao Quang trị liệu cho nó, nhưng Đại Địa Bạo Hùng lại cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì sao Đại Địa Bạo Hùng lại cự tuyệt trị liệu, mà muốn tự mình khỏi hẳn? Tô Dương cảm giác, rất có thể đây là sở thích kỳ quái nho nhỏ của nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc đến phòng ăn, Tô Dương vẫn cảm thấy cứ trực tiếp chữa khỏi cho Đại Địa Bạo Hùng sẽ tốt hơn. Dẫu sao mấy ngày nữa là đại chiến rồi, nhỡ đâu đến lúc đó Đại Địa Bạo Hùng lại chưa khỏi hẳn, ảnh hưởng nó phát huy trên chiến trường, vậy là xong đời! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tô Dương rất nghiêm túc trò chuyện với Đại Địa Bạo Hùng, mà Đại Địa Bạo Hùng cũng bị Tô Dương thuyết phục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương thả Đại Địa Bạo Hùng ra, Thi Phàm Mộng chứng kiến Đại Địa Bạo Hùng trước mắt khổng lồ như một ngọn núi lớn, vẻ ngoài hung thần ác sát xấu xí như quái vật, cả người toàn vết sẹo dữ tợn, cũng nhịn không được cảm thấy chấn động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Địa Bạo Hùng mang cho nàng cảm giác nguy cơ mãnh liệt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạc Vân Kiếm cũng thưởng thức nhìn Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cả người toàn vết sẹo chính là tiêu chí vinh dự của Đại Địa Bạo Hùng! Con mắt duy nhất hung hãn kia của nó, cảm giác áp bách đáng sợ tỏa ra từ toàn thân nó, đều là cách truyền đạt tín ngưỡng của một chiến sĩ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ nhìn khí thế kinh người trên thân thể Đại Địa Bạo Hùng thôi, hai vị tướng quân kiến thức rộng rãi liền biết, chắc chắn con sủng thú này vô cùng vô cùng ưu tú! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ngay bây giờ ta sẽ để Dao Quang trị liệu cho ngươi, ngươi phải ngoan ngoãn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Địa Bạo Hùng hung hãn ở trước mặt Tô Dương lại vô cùng ngoan ngoãn, khí thế đáng sợ kia đều được nó thu lại. Thậm chí thời điểm nó gật đầu, còn có chút cảm giác dáng vẻ ngây thơ khả ái buồn cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Mạc Vân Kiếm và Thi Phàm Mộng đều biết, nhất định tình cảm giữa Tô Dương với con sủng thú này là vô cùng sâu đậm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương triệu hồi ra Song Sinh Chi Tử, Mặc Y liền chạy đến oán trách: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chủ nhân, đã lâu lắm rồi ngươi không thả ta ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Không phải bây giờ ta đã thả ngươi ra rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại, Mặc Y đã cao hơn mét năm, nó trổ mã duyên dáng yêu kiều, nếu như không có cặp cánh đen sau lưng, nó chính là một đại mỹ nhân xinh đẹp hoạt bát động lòng người! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương phỏng chừng, thêm một thời gian nữa, Mặc Y cũng sẽ cao như một cô gái nhân loại bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Lần sau chiến đấu có thể dẫn theo ta hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y bay đến bên người Tô Dương, ôm cánh tay Tô Dương làm nũng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta muốn góp một phần sức lực cho chủ nhân! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Dương đáp ứng yêu cầu của Mặc Y. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nhưng trước hết để cho Dao Quang đi ra ngoài một chút, Đại Địa Bạo Hùng bị thương rồi, cần trị liệu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y nhìn thoáng qua Đại Địa Bạo Hùng cả người đầy vết thương, tuy tâm tình rất khó chịu, nhưng nàng vẫn gật đầu một cái. Mặc dù quan hệ giữa nàng và Dao Quang không tốt, nàng không muốn thả Dao Quang đi ra, nhưng Mặc Y vẫn biết phân biệt nặng nhẹ. Nếu nàng làm mình làm mẩy với chuyện như thế này, nhất định nàng sẽ bị chủ nhân chán ghét. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y bĩu môi, chậm rãi nhắm cặp mắt xinh đẹp to tròn màu đen lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Y mới vừa nhắm mắt lại, năng lượng tử vong nồng nặc trên người nó liền chậm rãi biến mất. Quần lụa mỏng màu đen trên người Mặc Y, mái tóc dài đen từng bước bị màu xanh lá nhuộm dần, ngay cả cặp cánh đen nhánh cũng trở nên trong suốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi năng lượng sinh mệnh hoàn toàn thay thế cho năng lượng tử vong, Dao Quang xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dao Quang từ từ nhắm hai mắt, phe phẩy cánh, nhẹ nhàng trôi nổi ở trước mặt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chủ nhân! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Độ trung thành của Dao Quang đối với Tô Dương cũng không thấp, nhưng không cao như Mặc Y. Từ đầu đến cuối nó luôn rụt rè, bảo trì một khoảng cách nhất định với Tô Dương, rất giống một thục nữ ưu nhã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tô Dương cảm thấy Dao Quang càng giống tỷ tỷ hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thật thần kỳ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏